Câu chuyện thú vị về Mauri Icardi được đăng tải trên chuyên trang thể thao ESPN. Thethaovanhoa.vn xin gửi đến độc giả.
Ở Rosario, Argentina, có một quận tên là Alberdi. Jose Alberto Cordoba làm việc ở một trong những nhà hàng gần đó. Khi rảnh rỗi, anh thành lập một CLB thể thao ở Sarratea, đội bóng địa phương mà anh làm HLV. Hôm đó, trên bàn làm việc của Cordoba đặt rất nhiều tờ báo và tấm ảnh được cắt ra. Họ nói về Mauro Icardi, tiền đạo mà Cordoba một lần đề cập trong cuốn tự truyện của anh.
Icardi tỏa sáng ở Inter |
Một tài năng thiên bẩm
"Vào năm 1998", Cordoba tiết lộ với La Gazzetta dello Sport. "Tôi huấn luyện đội bóng 5 tuổi. Mauro được mang đến cho tôi. Ngay lúc đó, cậu ấy đã cao lớn hơn các đồng đội. Tôi đưa cho cậu ấy một quả bóng và nói cậu ấy thử đi bóng đến đường biên ngang để tôi quan sát. Cậu ấy chạy một quãng dài và trở lại sau 1 phút; cậu ấy có tốc độ không thể tin nổi. Tôi phải nhìn lại vào hồ sơ để thuyết phục bản thân rằng thực ra chú nhóc này lớn hơn các bạn đồng lứa hai tuổi. Nhưng sau đó, tôi biết rằng tôi vừa được ấn vào tay một tài năng thiên bẩm".
Cordoba không nhầm. Cha Icardi, Juan, từng là cầu thủ. Trong cuốn biên niên sử của CLB Rosario Central, CLB mà Che Guevara yêu mến, có những CĐV mặc trang phục vàng-xanh từng sản sinh ra người hùng World Cup 1978 Mario Kempes, Juan từng được vào đội trẻ, trước khi cái chết của cha khiến ông phải bỏ bóng đá về phụ giúp gia đình.
Khi Mauro được sinh ra, Juan nhấn mạnh rằng con trai ông phải theo nghiệp bóng đá. "Tôi thậm chí không thích bóng đá", Icardi nói với tờ SportWeek. Tuy nhiên, cha anh muốn anh đá bóng. "Ông ấy nói với tôi rất nhiều lần. Con phải thành công ở nơi cha đã thất bại". Hơn cả một gánh nặng, nó là "một động lực được bơm đầy. Ông ấy muốn tôi trở thành số 1".
Theo chân đàn anh Messi
Icardi sẽ đến Sarra khoảng 1 giờ trước khi mọi người đến, tìm đến khoảng sân vẫn đang khóa, nhảy qua tường và bắt đầu tập luyện. Khi Cordoba mở cửa sân, anh thường ngạc nhiên: "Làm thế nào em vào được đây?".
Chăm chỉ mang lại thành quả. Chú nhóc Icardi đã ghi đến 58 bàn thắng trong mùa đầu tiên ở Sarra và 108 bàn ở mùa tiếp theo, bắt đầu thống trị giải đấu ở Rosario. Nickname "Canito" - cỗ pháo - để ám chỉ khả năng bùng nổ của anh. Số bàn thắng anh ghi được hơn mọi đứa trẻ khác ở quận Bajada, phía nam thành phố. Anh như một Messi.
Khi một chấn thương đùi trận Barcelona - Almeria khiến Messi không thể đá trận gặp Peru ở Buenos Aires và Uruguay ở Montevideo tuần sau, với việc đã chắc chắn vượt qua vòng loại, HLV Alejandro Sabella gọi Icardi thay Messi. Đây là lần đầu tiên anh thi đấu cho đội tuyển.
"Tôi thực sự hạnh phúc", Icardi nói. "Nó là giấc mơ trở thành hiện thực".
Anh có thể đá cho tuyển TBN và Italy. "Sao thế được? Argentina", Icardi trả lời. Quốc gia ấy vẫn đang bị bóp nghẹt bởi cơn khủng hoảng tài chính từ cuối những năm 90 đầu năm 2000. Đất nước ngập trong nợ nần. Số người thất nghiệp tăng 30%. Ông của Icardi chăm sóc anh, chị Ivana và anh trai Guido, trong khi bố mẹ kiếm được rất ít tiền từ nghề nghiệp của họ. Đó là khoảng thời gian khó khăn, khi Icardi lên 9 tuổi, cha anh quyết định chuyển đến đảo Canary. Anh nói tạm biệt Sarra. "Không đại dương nào có thể chia cắt chúng tôi. Tôi mang Sarra vào trong máu của mình", Icardi viết cho Cordoba.
Icardi đã tìm thấy đội bóng mới ở bên kia Đại Tây Dương, Union Deportiva Vecindario. Ở đó, tiếng tăm anh vang xa. Icardi ghi các bàn thắng liên tiếp trên sân bóng bụi bặm của đảo Canary, tổng cộng là 384 bàn. Barcelona tìm thấy anh. Các tuyển trạch viên của họ khám phá ra Pedro chơi cùng hòn đảo với Icardi những năm đầu. Một trong số họ đến xem Icardi chơi bóng, bị mê hoặc, rồi đề xuất CLB đưa anh về La Masia.
Theo Icardi, các bài báo nói rằng Messi đã gửi cho anh một tin nhắn van nài đồng hương Rosario gia nhập Barca là không đúng sự thật. Nhưng Icardi có gửi một tấm hình Messi cho người đàn anh.
"Có điên mới từ chối lời đề nghị gia nhập học viện của CLB hay nhất thế giới", Icardi nói. "Tôi gặp Leo lần đầu khi tôi rời sân tập vào một ngày nọ. Tôi đến gần anh ấy và nói, "Anh có nhớ thằng nhóc gửi cho anh tấm hình không? Đó là em". Từ hôm đó, chúng tôi gặp nhau khá nhiều ở Barcelona, chứ không bao giờ gặp ở Rosario. Anh ấy rủ tôi đi ăn tối. Anh ấy mời tôi đến nhà một lần, nhưng tôi không thể đi. Bây giờ, chúng tôi ít liên lạc".
Rời Barca, xa Messi, vì không phù hợp
Họ ít liên lạc vì sau khi vô địch Juvenil Championship, Copa Catalunya và ghi 38 bàn trong 2 năm rưỡi ở La Masia, Icardi, giống như Cesc Fabregas gia nhập Arsenal một thập kỷ trước, rời CLB. Cuộc cạnh tranh vị trí ở đội một quá quyết liệt, nên Icardi quyết định rời Barca để có nhiều cơ hội phát triển hơn.
Thêm vào đó, Icardi có đôi chút khác biệt với những cầu thủ khác. "Một vài người có phong cách giống tôi không thể tìm được vị trí ở đội một", Icardi nói. "Hãy nhìn Zlatan Ibrahimovic. Thậm chí anh ấy đã thất bại. Barca không dùng tiền đạo cắm. Tất cả các đồng đội của tôi ở hệ thống đào tạo trẻ mà cao lớn như tôi, đều rời CLB".
Icardi đến đội trẻ Sampdoria từ năm 2010. Từ khi bị xuống hạng, CLB này ưu tiên trao cơ hội cho những tài năng trẻ trên khắp châu Âu. Giám đốc hệ thống tuyển trạch viên của họ, Riccardo Pecini, cũng tìm thấy Pedro Obiang ở Atletico Madrid. Sau khi thấy Icardi thi đấu tuyệt vời trong trận thắng 5-1 của Juvenil trước đội trẻ Milan có bổ sung 2-3 cầu thủ đội một, Pecini báo cáo lại với giám đốc kỹ thuật thời điểm đó, Sergio Gasparin, rằng đó là cậu nhóc đội bóng chắc chắn phải sở hữu ở Bogliasco.
Một thỏa thuận trị giá 400 nghìn euro đạt được với Barca và đó có thể là hợp đồng hời nhất mà Samp từng ký trong lịch sử. Icardi ghi bàn ngay trận ra mắt gặpJuve Stabia và đưa đội bóng đến trận play-off thăng hạng Serie A vào cuối mùa. Trong trận Derby della Lanterna đầu tiên của Icardi ở Genoa, anh ghi bàn quyết định giúp Samp thắng Genoa 3-1. Icardi sau đó ghi thêm 2 bàn nữa giúp Samp đánh bại Juve bất ngờ mùa trước.
"Tôi nói rồi, tôi là người Argentina"
Nghe nói rằng Icardi có hộ chiếu Italy từ cha anh từ Priedmont, Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Italy mời anh đá cho Azzurri. Trong thời gian ở Samp, anh được gọi vào đội U19 Italy gặp Hungary nhưng anh từ chối. Anh muốn đá cho Argentina.
Mặc dù vậy, trong các phát biểu của Icardi về vấn đề quốc tịch có nhiều mâu thuẫn. Anh nói nhiều lần: "Tôi cảm thấy tôi là người Argentina. Tôi không thấy tôi là người Ý hay Tây Ban Nha. Tôi nói ngay từ đầu rồi". Nhưng anh cũng nói: "Bây giờ, tôi là người Argentina, nhưng bạn không bao giờ biết được sau này". Anh chưa quyết định sẽ đá cho đội tuyển nào. Anh cũng chuẩn bị tinh thần trở thành một Oriundi của đội tuyển, và trở thành cầu thủ Italy gốc Argentina thứ 20 trong lịch sử khoác áo tuyển Ý.
Một cuộc phỏng vấn với HLV Cesare Prandelli được thực hiện bởi La Gazzetta dello Sport đã làm sáng tỏ mong muốn của Icardi. "Cậu ấy muốn chơi cho tuyển Argentina", Prandelli trả lời. "Nhưng sau đó cậu ấy nói với chúng tôi khác. Chúng tôi nói với cậu ấy về việc này. Đó là một thỏa thuận. Sau đó, chuyện gì đó đã xảy ra".
"Chuyện gì đó" có thể là việc Sabella đến Genova để xem Icardi thi đấu và khiến anh vững tin rằng ông luôn theo sát anh. "Nếu cậu tiếp tục ghi bàn, tôi sẽ có chỗ cho cậu", ông nói. Và Icardi làm thế thật. Anh kết thúc mùa đầu tiên ở Serie A với thành tích 11 bàn.
Khi chuyển đến Inter, Icardi lại ghi 1 bàn khác vào lưới Juve trong trận hòa 1-1 và ghi thêm 1 bàn nữa trận gặp Cagliari. Anh là một siêu dự bị của HLV Walter Mazzarri. Theo thống kê từ Whoscored, anh có tỉ lệ số lần chạm bóng/bàn thắng thấp nhất châu Âu: Chỉ cần 14,5 lần chạm bóng để ghi 1 bàn.
Đó có thể là lý do vì sao người Ý nhìn anh là một tiền đạo cỡ Pippo Inzaghi, và ngoài ghi bàn, anh không làm được gì khác. 50 cầu thủ giấu mặt vừa bình chọn cho Mauro Icardi, cùng Mario Balotelli và Ezequiel Schelotto, là những cầu thủ trẻ được đánh giá cao nhất Serie A.
Với Icardi, được đánh giá cao nghĩa là phải ghi nhiều bàn. Anh có bản năng săn bàn. Đó là phẩm chất chỉ có thể cảm nhận một cách mơ hồ. Esteban Cambiasso so sánh Icardi với Hernan Crespo, và anh cũng học được nhiều từ Rodrigo Palacio và Diego Milito mỗi ngày.
Vị thế của Icardi gia tăng đáng kể. Theo La Nacion, đội trưởng Inter Milan Javier Zanetti là người thuyết phục Sabella gọi anh vào đội tuyển. Anh đá dự bị trân gặp Peru. Nhưng anh đã ra sân đá ở phút 82 trận gặp Uruguay. Đó là bước khởi đầu.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)