Thụ động đến hèn nhát và tuân theo kỷ luật đến độ tự trói buộc chính mình, Juventus cho thấy họ thiếu quá nhiều phẩm chất để thành công tại Champions League, qua trận hòa Copenhagen. Trong vòng đấu mà các ứng cử viên vô địch đều thắng thuyết phục, Juve gây thất vọng tràn trề.
Thụ động và bế tắc
Chỉ một quả tạt đơn giản của Bengtsson là Copenhagen có ngay bàn thắng ở phút 14. Cú đá phạt không quá hiểm, nhưng đủ tạo ra một pha lộn xộn và bàn thắng đến nhờ công của một hậu vệ Juve: Chiellini. Anh đứng kèm Jorgensen nhưng ngơ ngác để cầu thủ này bứt lên chạm bóng.
Juve hòa thất vọng ở Copenhagen |
Đây là một trận đấu tệ hại của Chiellini. Ngoài tình huống mắc sai lầm trong bàn mở tỉ số, hậu vệ kỳ cựu ấy còn 2 lần chuyền ngang nguy hiểm. Trước Copenhagen ưa tấn công biên, Antonio Conte lo ngại 2 cánh Juve bị khai thác nên bố trí Chiellini đá dạt trái, thay vì Ogbonna. Thật tiếc, chính Chiellini đẳng cấp và kinh nghiệm hơn, lại chơi tồi.
Conte liên tục thúc giục cầu thủ Juve lao lên, nhưng họ vẫn đá quá chậm. Quan trọng hơn, nhà vô địch Italy bị trói buộc ở bài tấn công biên duy nhất và dùng quá nhiều bóng bổng. Họ không biết Copenhagen chơi đầu cực giỏi, với Olof Mellberg (một cựu cầu thủ Juve) chơi trung vệ? Họ không đề ý rằng Quagliarella chỉ cao 1m80, Tevez cao 1m73, nên phí phạm 10 quả phạt góc trong hiệp một cho những quả tạt bổng? Đó là Juve thiếu sáng tạo, ì ạch và run rẩy, trên sân một đội không thắng 7/8 trận gần nhất ở giải quốc nội. Thật tồi tệ!
Juve thiếu những “quái nhân”
Bức tranh chỉ sáng sủa hơn sau giờ nghỉ. Từ chỉ đạo của Conte, Juventus chuyển những quả tạt bổng thành những quả căng ngang tầm thấp, và thành quả đến ngay phút thứ 9 hiệp Hai: Peluso chuyền sệt, để Tevez làm động tác giả đánh lừa hàng thủ Copenhagen giúp Quagliarella ghi bàn.
Thứ Juve cần chính là đây: Giá mà cầu thủ nào của họ cũng biết… nhấc chân lên làm động tác giả để tạo đột biến khi cần thiết. Cả đội Juve hiện rất thiếu những pha “xé bài” và ngẫu hứng như thế để phá vỡ bế tắc. Họ cần những cú sút xa hoặc bất thần cầm bóng xộc vào vòng cấm của Pogba. Họ cần cú tung móc của Quagliarella, những pha đi bóng “lả lướt” của Vucinic để tạo ra khác biệt.
Antonio Conte yêu một đội bóng kỷ luật, khao khát và giàu đức hy sinh. Nhưng có cảm giác, kỷ luật bó buộc Juve đến nỗi triệt tiêu cả những cái tôi: Vucinic chỉ cần giữ bóng lâu một chút sẽ bị quát tơi bời ngay trên sân; Carlos Tevez không còn đi bóng đâm vào yết hầu đối thủ thường lệ, mà từ khi đến Juve, thường chuyền ra biên theo bài. Không phải ngẫu nhiên một cầu thủ phóng khoáng như Quagliarella đang là Vua phá lưới tại Champions League của Juve 2 mùa qua, với 5 bàn thắng. Và không lạ, khi Conte không thực sự thích anh.
Khi ra châu Âu, Juve cần phá cách một chút để trở nên khác biệt: Manchester United sẽ không vô địch Champions League 2008 nếu không thực dụng hơn. Bayern Munich là một đội bóng hoàn hảo và đoàn kết, nhưng cũng không thắng Dortmund nếu không có Robben ích kỷ trên sân.
Chính Antonio Conte cũng đang quá cực đoan với quan điểm của mình. Juve bị Nordsjaelland rất yếu cầm hòa 1-1 năm ngoái vì “thừa bóng, thiếu tiền đạo”. Nhưng năm nay, Conte vẫn sử dụng sơ đồ 3-5-2 khi đáng ra, chỉ 10 phút thăm dò đầu trận là đủ để cảm nhận đẳng cấp thấp hơn hẳn của Copenhagen. Tại sao khi bị dẫn bàn, Juve không tấn công hoặc.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)