Không phải là 4-1 như cách đây một năm. Lần này là một chiến thắng nhọc nhằn và ít dấu ấn hơn. Không phải là màn tỏa sáng đồng loạt của các tân binh như cách đây một năm. Lần này chỉ có Asamoah ghi dấu ấn. Nhưng Juventus thì vẫn là Juve của một năm trước, còn nguyên cả những gì đẹp đẽ lẫn xấu xí nhất.
Người hâm mộ Juventus chẳng mong gì hơn một khởi đầu như thế. Hàng thủ vá víu giữ sạch lưới, tân binh được kỳ vọng nhất Kwadwo Asamoah đã chơi tốt hơn cả kỳ vọng ở vị trí không phải sở trường, sự tỏa sáng như thường lệ của Lichtsteiner và Pirlo - những người hùng ở trận mở màn một năm trước, và trên tất cả, là 3 điểm ngọt ngào trên sân nhà để tái hiện suôn sẻ bước xuất hành may mắn của mùa giải mà họ lên ngôi vô địch Italia một cách đáng nể. Ban lãnh đạo và ban huấn luyện của Juventus cũng không kỳ vọng gì nhiều hơn, khi sự vắng mặt của HLV Conte càng ngày càng ít đi tầm quan trọng, cho dù Juve vẫn được vận hành dựa trên nền tảng mà Conte xây dựng và có lẽ, vẫn có những ý tưởng của Conte được thực thi bởi Carrera, người sẽ thay ông "cầm quân" Juve trong cả mùa giải này.
Juve khởi đầu thuận lợi, nhưng vẫn còn những lo âu
Juventus đã có cái mà họ cần là 3 điểm và sự khẳng định sức mạnh vượt trội của họ so với đối thủ, thể hiện qua tỷ lệ cầm bóng lên tới 64% và số cú sút nhiều hơn gấp đôi, là những tiếp nối hoàn hảo của những gì họ làm được mùa giải trước. Tuy nhiên, một lần nữa, đội bóng ấy lại để lộ ra những mặt hạn chế mà họ không thể che giấu được trong suốt hành trình bất bại để đăng quang Scudetto thứ 28. Đó là hình ảnh của một Juve-hai-mặt, bế tắc và vô hồn trong suốt 45 phút đầu tiên trước khi lột xác thành một đội bóng sống động hơn nhiều sau giờ nghỉ giải lao. Ngay cả khi được hưởng cơ hội bằng vàng từ chấm 11m, Juve cũng không thể ghi bàn thắng vì phút yếu tâm lý của Vidal, một đấu sĩ mạnh mẽ trên sân. Đó là sự kém hiệu quả đến khó tin của các tiền đạo và cả sự bất lực của các huấn luyện viên trong việc tìm ra được giải pháp nhân sự cho hàng tấn công. Giovinco chơi cho Parma hay thế nào thì ở trận đối mặt với chính Parma, anh dở bấy nhiêu, trong khi Vucinic cũng không biết cách dứt điểm. Những hạn chế ấy thực tế đã được bộc lộ ở trận Siêu cúp với Napoli, nhưng không có tín hiệu được cải thiện.
Điều gì khiến cho Juventus, dù đã làm mới và tăng cường rất mạnh mẽ với sự có mặt của những tân binh chất lượng cao, vẫn không giải quyết được những điểm yếu xưa cũ? Phải chăng sơ đồ 3-5-2 quá chú trọng cho tuyến giữa của Conte là nguyên nhân? Đó là những câu hỏi còn khiến Juve trăn trở, song dù sao, họ cũng có thể mỉm cười với những dấu hiệu tốt ngày mở màn. Asamoah đã chơi thực sự ấn tượng bên hành lang trái, tung ra hàng loạt đường chuyền tốt mà một trong số đó đã tạo nên đột biến để Lichtsteiner mở tỷ số. Sau bàn thắng tuyệt vời ghi được vào lưới Napoli, tiền vệ người Ghana này tiếp tục chứng tỏ vị trí trụ cột của anh trong đội bóng mới ngay cả khi phải đá ở vị trí không phải sở trường. Luca Marrone cũng là một điểm sáng khi chơi chững chạc ở vai trò trung vệ bất đắc dĩ ngay vị trí yết hầu hàng thủ, dù tiền vệ 22 tuổi này từng được xem là người kế vị Pirlo. Trong khi Lichtsteiner một lần nữa là người "xông đất" cho Juventus, khẳng định anh là cầu thủ không thể bán, cho dù có tin là Juve đã chấp nhận đề nghị trị giá 18 triệu euro của PSG. Và một lần nữa, Pirlo thể hiện những phẩm chất thiên tài.
Mùa giải mới mà Juve vẫn cũ, nhưng đừng quên đó là Juve của 38 trận bất bại, Juve của đỉnh cao Scudetto. Thế nên, thầy trò HLV Carrera (và Conte) cứ vui trước đã, đâu rồi sẽ có đó!
(Theo Thể Thao Văn Hoá)