Thứ Hai, 23/12/2024Mới nhất
Zalo

Derby Italia: Nếu Juve cần đối thủ? Đây, Inter Milan!

Chủ Nhật 04/11/2012 08:51(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Này thì bất bại, này thì sân nhà, Inter “chấp tất”. Đội bóng áo xanh đen đã chơi trận hay nhất của họ không chỉ từ mùa bóng mới đến giờ mà chắc chắn là hay nhất kể từ sau khi họ VĐ Champions League 2010 với Mourinho.

Ở Turin, người ta đã thấy lại một Inter lạnh lùng, khôn ngoan và đầy bản lĩnh như trong năm 2010 huy hoàng với cú “ăn ba” lịch sử. Bàn thua ngay giây thứ 20 của trận đấu cùng những cú đánh phủ đầu của Juve chỉ khiến cho đội bóng của Stramaccioni ngỡ ngàng trong khoảng 5-6 phút đầu tiên. Sau đó, Inter nhanh chóng thiết lập lại thế cân bằng với Juve bằng thứ bóng đá tốc độ, áp sát nhưng vẫn đầy kỹ thuật với nền tảng là những người Argentina tinh quái và đầy kinh nghiệm.

Trọng tài Tagliavento đã sai lầm khi công nhận bàn thắng của Juve vì Asamoah đã việt vị rõ ràng khi chuyền bóng cho Vidal ghi bàn. Nhưng bàn thua không đáng ấy lại càng làm nổi bật bản lĩnh của Inter Milan. Họ không rối loạn về lối chơi cũng như tâm lý thi đấu, cũng không đá phòng ngự co cụm mà vẫn chơi ăn miếng trả miếng sòng phẳng với Juve. Thậm chí tỷ lệ cầm bóng của Inter còn nhỉnh hơn đôi chút so với đội chủ nhà dù rằng ở hiệp 1 Juve tạo ra nhiều tình huống nguy hiểm hơn.

Chiến thắng của Inter Milan mang dấu ấn của Diego Milito (trái)
Chiến thắng của Inter Milan mang dấu ấn của Diego Milito (trái)

Hiệp 2 Juve khởi đầu cũng rất tốt nhưng vấn đề là cặp Vucinic-Giovinco vẫn tiếp tục tỏ ra “vô hại” trước các hậu vệ áo xanh đen trong lúc các tiền vệ của đội chủ nhà lại không kiểm soát được trung tuyến. Chuyện Juve thiếu một tiền đạo “sát thủ” thì không có gì mới nhưng thất bại này trước Inter càng làm cho nó trở nên nhức nhối khi người ghi bàn duy nhất cho họ lại là một tiền vệ. Suốt cả trận đấu, cả Vucinic lẫn Giovinco và sau đó là Bendtner rồi Quagliarella không tung ra được bất kỳ pha dứt điểm nguy hiểm nào cho khung thành Handanovic. Những cú sút nguy hiểm mà Juve có được lại đến từ các tiền vệ (Marchisio, Vidal, Pirlo) hay hậu vệ (Bonucci). Vấn đề của Juve vẫn rất cũ nhưng tầm ảnh hưởng và tác động của nó thì mới nguyên!

Ngoài chuyện tiền đạo dứt điểm kém thì trận này Juve triển khai tấn công không tồi, vấn rất có đường nét và nhịp nhàng. Bàn thắng của Vidal là ví dụ tiêu biểu dù thực tế thì nó không hợp lệ. Một pha bóng đúng nhãn hiệu tiqui-taca với 4 đường chuyền một chạm trước khi Asamoah dẫn bóng vào vòng cấm rồi chuyền cho Vidal ghi bàn. Và nhiều pha phối hợp khác nữa. Nhưng vấn đề là hàng tiền vệ cực mạnh của Juve mới chỉ làm tốt nhiệm vụ tấn công nhưng lại không hoàn thành nhiệm vụ hỗ trợ phòng ngự. Điển hình là ở tình huống dẫn đến bàn thắng thứ 2 của Inter. Nó xuất phát từ pha mất bóng của Vidal ở giữa sân để rồi Guarin có cơ hội tăng tốc dẫn bóng về vòng cấm Juve và sau đó chuyện gì xảy ra ai cũng biết.

Không có gì nhiều để nói về bàn thua đầu tiên của Juve vì đó là một quả penalty mà ông Tagliavento lúc đầu không thổi nhưng trợ lý trọng tài lại cho rằng Marchisio kéo áo Milito trong vòng cấm nên sau đó ông đã thổi penalty cho Inter. Chỉ có một chi tiết đáng nói trong tình huống này là quả đá phạt tinh quái của Cassano. Anh không sút thẳng về khung thành Buffon mà biến nó thành một đường chuyền cho Milito. Bàn thắng thứ 3 của Inter đến vào lúc mà Juve đã dồn lên tấn công tìm kiếm bàn gỡ hòa và các hậu vệ của họ đã không còn giữ được sự tập trung và tỉnh táo cần thiết khi hoàn toàn “bỏ quên” Palacio mà chỉ chăm chăm chặn đường chuyền của Nagatomo. Inter thắng Juve dù không áp đảo được về thế trận, cũng không tạo ra được nhiều cơ hội nguy hiểm hơn so với đội chủ nhà. Họ thắng theo tình huống và chiến thắng này một lần nữa có dấu ấn của những người Argentina. Dù đã 33 tuổi, Milito tái hiện hình ảnh một “sát thủ” đúng nghĩa như trong mùa giải 2010 đỉnh cao của anh. Cực nhanh và đánh hơi bàn thắng hết sức nhạy cảm. Dù là tân binh, Palacio cho thấy anh không hề bị “khớp” chút nào trong một trận đấu lớn như thế này. Và tất nhiên không thể quên vai trò của Cambiasso, Zanetti và cả Samuel. Người đầu tiên tỏ ra nguy hiểm với những cú đá phạt và thường xuyên có mặt ở những “điểm nóng”. Người thứ hai dẻo dai , kinh nghiệm và quán xuyến cực tốt hành lang phải còn người thứ 3 trở thành bức tường ở trung tâm hàng phòng ngự Inter.

Chiến thắng này của Nerazzurri có thể coi là chiến thắng của “khối Argentina” mà họ vẫn luôn thích dùng trong suốt chiều dài của lịch sử phát triển. Với Juve, thất bại này không phải là cú sốc tâm lý hay cơn ác mộng gì. Đơn giản là nó chỉ nhắc cho Conte thấy rằng Serie A là một chiến trường sặc mùi thuốc súng mà ở đó không chỉ có Juve là thiện xạ. Và nữa, họ không thể cứ cố đợi để mua một tiền đạo đẳng cấp với giá rẻ. Vì giả sử Juve có làm được như vậy thì biết đâu khi ấy mọi chuyện đã muộn mất rồi!? Cũng có thể là chưa nhưng những canh bạc kiểu này luôn ẩn chứa nhiều rủi ro. Tất cả chỉ có vậy. Inter chơi rất hay và thắng xứng đáng nhưng Juve vẫn chiếm thế thượng phong vì họ vẫn hơn đối thủ 1 điểm và vẫn dẫn đầu Serie A.

Nhưng một phương án được đặt ra và rất cần phải cân nhắc: Rõ ràng là Juve không thể chơi tốt cùng lúc ở cả Champions League lẫn Serie A. Thế nên dù biết rằng vẫn cần phải lấy lại hình ảnh của mình ở Châu Âu, sẽ là đúng đắn nếu họ sớm “buông” mặt trận này để tập trung cho Serie A. Chiến thắng của Inter báo hiệu Serie A đã thực sự trở thành chiến trường khốc liệt. Ở đó, Juve vẫn đang trong hầm trú ẩn an toàn và sẵn sàng bắn hạ mọi mục tiêu. Nhưng chính họ cũng có nguy cơ bị “dính đạn” như họ đã dính ở trận derby d'Italia này nếu không trang bị cho mình những khẩu súng hạng nặng.
 
(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X