Zinedine Zidane, trên danh nghĩa HLV, kết thúc đêm Châu Âu thứ 20 trong sự nghiệp với chiếc cúp bạc Champions League thứ hai – chóng vánh cân bằng thành tích của những vị tiền bối Jose Mourinho và Sir Alex Ferguson. Thậm chí ngay cả Pep Guardiola, chiến lược gia có tiếng là thành công vượt tuổi, cũng phải mất đến gần ba năm với 38 trận cầm quân mới có thể giúp Barcelona hùng mạnh lên đỉnh lục địa già từng đó lần.
Hồi còi kết thúc 90 phút trận chung kết ở Cardiff xứ Wales vang lên, toàn bộ cầu thủ và ban huấn luyện Real Madrid ăn mừng trong sự cuồng nhiệt đến hoang dã, trừ ra một người. Zizou đã lặng lẽ lùi về đằng sau từ lâu, chỉ để tiến lại gần Max Allegri trao cái ôm an ủi chân thành đến kẻ về nhì cay đắng. Chục phút sau, Zizou vẫn đứng nguyên đó bên cạnh người bạn đời, từ xa dõi theo màn diễu hành rước cúp của các học trò với nụ cười mỉm đầy mãn nguyện trên môi.
“Ông chưa bao giờ ngừng tin tưởng chúng tôi.” – Cristiano Ronaldo, ngôi sao sáng nhất đêm Thiên Nhiên Kỷ. Trên hết, Zidane không ngừng tin tưởng vào chính bản thân mình, một cách âm thầm. Giờ, niềm tin đó lan tỏa đến tất cả, chứng kiến ông sang trang lịch sử trong nháy mắt. Câu hỏi liệu rằng Zizou có phải HLV xuất sắc nhất thế giới đương thời đã trở lại, nhưng nó đã không còn mang mục đích giải trí như trước nữa.
Zidane làm nên lịch sử cùng Real Madrid khi hóa giải lời nguyền Champions League |
Vẫn những con người ấy, nhưng Real Madrid này đã không còn là của Carlo Ancelotti hay Rafa Benitez. Đây là Real Madrid của Zinedine Zidane, là Real Madrid người ta biết sẽ hóa giải thành công lời nguyền Champions League ám ảnh các nhà ĐKVĐ xuyên suốt một phần tư thế kỷ đã qua, khi Cristiano Ronaldo nhấm chìm mọi hy vọng của Juventus với pha chạy chỗ đệm bóng cận thành đẳng cấp, thời điểm đồng hồ mới chỉ trôi qua một giờ thi đấu.
25 năm kỷ nguyên Champions League, chưa một ai có thể làm được điều không tưởng ấy, với những Fabio Capello, Louis Van Gaal, Marcello Lippi và Sir Alex Ferguson, tất cả những vị tiền bối huyền thoại đều gục ngã trước ngưỡng cửa thiên đường. Zizou xuất hiện, giải quyết lời nguyền trong vòng một năm rưỡi đầu tiên trong nghiệp cầm quân.
Sergio Ramos gọi đêm Cardiff là “cuộc hẹn với lịch sử”, đúng là như vậy, kể cả khi lịch sử là cái gì đó đã quá đỗi quen thuộc với đội bóng giàu truyền thống và thành công nhất. Lịch sử và Los Blancos – hai kẻ đồng đẳng ngang tài đón chào và song hành cùng nhau như hai người bạn già.
“Triều đại thống trị của Real mới chỉ bắt đầu. Chúng tôi giờ ‘phải’ dần làm quen với nó.” – Luka Modric và Gareth Bale, những đứa con cưng một thời của Tottenham, chia sẻ với tầm nhìn hướng đến một thế hệ mới mẻ và toàn năng ghi dấu từ Xứ Wales. Thoạt nghe thật lạ kỳ đối với một đội bóng đã ba lần vô địch Châu Âu trong bốn năm gần đây nhất, nhưng cảm giác thì không biết đánh lừa. Có lẽ là lý do nguyên bản nhất, bản thân vị thuyền trưởng của họ cũng mới chỉ là kẻ khởi đầu. Một sự khởi đầu trong mơ!
Phong thái và thần thái của Zidane được thể hiện ngay từ buổi họp báo ra mắt tân HLV đầu năm 2016, thời điểm ông vấp phải vô số ánh mắt ngờ vực về tài cầm quân |
“Chiến thắng là tất cả.” – Zidane ngắn gọn nói, tháng Một 2016 trong buổi họp báo ra mắt của ông ở Bernabeu, thời điểm mọi áp lực đè nén với cơn khủng hoảng của Real, với sự ra đi như chìm nghỉm vào cõi hư vô của Benitez.
Chưa đầy hai mùa giải sau, phòng truyền thống hoàng gia trang hoàng thêm hai Champions League, một Siêu Cúp Châu Âu, một Club World Cup và một La Liga sau hơn nửa thập kỷ khát khao. 59 năm, Real Madrid đã phải đợi chờ cả một đời người để tái lập một cú đúp danh hiệu. Không ai ngờ tới từng này chiến tích đạt được với quỹ thời gian ngắn ngủi như vậy, kể cả Zidane, người thuyền trưởng luôn cảm nhận được một chòm sao tựa Bắc Đẩu chỉ đường dẫn lối ngay lần đầu ra khơi trong vô định.
Zidane duy tâm, và dư luận cũng kiến tạo một niềm tin siêu hình theo ông. Báo Marca đã coi Zizou như một nhà tiên tri với lời sấm truyền suốt từ tận năm 2002 ở Scotland, ngay sau cú volley kinh điển của chính ông đem chiếc cúp bạc Châu Âu thứ chín về Bernabeu. Huyền thoại người Pháp nói, dường như một cách bâng quơ: “Tôi chưa muốn dừng lại, tôi muốn Real Madrid vô địch Champions League lần thứ 10, 11 hay thậm chí 12 nữa.” Cuối cùng ông đã làm được, đằng đẵng sau 15 năm 17 tháng với tư cách HLV.
Cầu thủ ở Glasgow 2002, trợ lý ở Lisbon 2014, giờ đích thân Zidane lèo lái con tàu vinh quang đến bến bờ vinh quang ở Milano 2016 và Cardiff 2017. Bóng đá không ghi nhận nhiều trường hợp như thế này, nhưng Zizou chính là một trong số ít những nhà cầm quân thậm chí thành công hơn cả sự nghiệp quần đùi áo số vốn đã vô cùng lẫy lừng của mình. Nhẹ nhàng, uyển chuyển nhưng thầm lặng thấm nhuần sự sửng sốt vào trong mỗi người hâm mộ. Đó chẳng phải đã luôn là phong cách của Zidane trên sân cỏ hay sao?
Zidane duy trì bầu không khí ôn hòa ở Bernabeu với mối quan hệ rất tốt với mọi cầu thủ, đặc biệt là ngôi sao lớn nhất Ronaldo |
Người ta không ngờ tới thành công rực rỡ của Zidane, một phần cũng vì tính cách điềm đạm và hướng nội của ông, thậm chí đôi lúc có thể coi là rụt rè, là nhút nhát. Nhưng Zizou ít nói, có lẽ bởi ông không cần nói nhiều. Cái uy của ông từ một trong những cầu thủ bóng đá xuất sắc nhất mọi thời đại, vậy đã là quá đủ để tất cả phải lắng nghe.
Điều quan trọng hơn, Zidane không chỉ là thầy của các cầu thủ Real, ông là chính họ. Chưa bao giờ trong lịch sử các dải ngân hà ở Bernabeu, phòng thay đồ lại ôn hòa các cá tính ưu tú đến như vậy. Còn đơn cử nào mang tính điển hình hơn mối quan hệ của ông với Cristiano Ronaldo. Từ trước tới giờ bên cạnh Sir Alex, không ai gắn kết bền chặt với tiền đạo người Bồ, không ai bảo vệ và khích lệ, động viên tinh thần anh, hay thậm chí “dám” khuyên anh nên biết dừng lại để tiến xa hơn, không ai khác ngoài Zidane.
Không như người tiền nhiệm Benitez, ở Zidane không bao giờ có sự áp đặt. Modric từng bị cấm cản kiểu chuyền bóng má ngoài điệu đà, giờ xung quanh anh chỉ còn lại sự ngưỡng mộ chất nghệ sĩ của mình. Nhưng Zizou cũng thấu hiểu sự điềm đạm của mình cũng cần nằm trong khuôn khổ, và ông biết có những khi sự quyết liệt, dữ dội và đôi phần “hung hăng” là điều cần thiết.
Từ cầu thủ đến HLV, Zidane luôn gắn liền với hai chữ "Huyền thoại" |
Đó còn đâu khác ngoài 20 phút đầu hiệp hai hành hạ Juventus giúp Real Madrid nhanh chóng định đoạt số phận trận chung kết, như chính Modric đã tiết lộ về những gì Zidane đã mường tượng ra và truyền đạt con đường dẫn đến chiến thắng cho các học trò trong giờ nghỉ giữa hai hiệp. Đẩy cao nhịp độ thế trận, quyết liệt hơn, “hung hăng” hơn sau 45 phút đầu tiên ra vẻ khiêm nhường trước đối thủ nước Ý.
Con người điềm đạm của Zidane luôn có chỗ cho sự bạo liệt đó, trên sân cỏ với tiêu biểu là vụ húc đầu nổi tiếng ở World Cup 2006, cũng như ngoài chính trường với cả cuộc đời trung thành với quan điểm mạnh mẽ bài xích các chính sách của đảng cánh hữu Mặt trận Quốc gia. Jacques Chirac không có nhiều hình mẫu để ngưỡng mộ cũng như hoang phí những lời khen kể cả xã giao của mình, nhưng không dưới hai lần mà cựu Tổng thống Pháp đã ngợi ca Zizou như “thiên tài với trái tim nhân hậu” hay “hiện thân của cả lý trí và tình cảm”.
Ấy vậy mà đổi lại, Zidane dường như cũng chẳng hào hứng gì với những danh từ, những tính từ mỹ miều dành cho ông đó. Hình tượng của một chàng tiền vệ hào hoa xuất chúng bậc nhấc lịch sử túc cầu giáo, đáng ngạc nhiên lại không được Zizou sẻ chia và đón nhận. “Tôi chơi bóng không phải để thể hiện, tôi chơi bóng là để chiến thắng.” – Ông đã thắng, thực sự thắng, với hình ảnh của một nhà chiến lược gia đại tài thậm chí có thể xóa nhòa dáng dấp cầu thủ huyền thoại ngày nào.