“Chiến tranh” là từ được nhắc đến rất nhiều về mối quan hệ giữa Sergio Ramos với Jose Mourinho, khi Real chuẩn bị hành trang đến Amsterdam. Đã không có bất kỳ hành động nào của Ramos nhằm khiêu khích Mou như người ta vẽ ra. Ở Amsterdam Arena, chỉ có một Ramos chơi đầy máu lửa, và Mou hạnh phúc vì điều này.
Hai tuần trước, khi Sergio Ramos phải ngồi dự bị trong trận tiếp Man City ở Bernabeu, người ta khơi lên ngọn lửa chiến tranh giữa anh với Mou. Có thể đã có những mâu thuẫn trong công việc, nhưng thực tế là mọi chuyện không đi quá xa như trên mặt báo. Kể từ sau trận thắng Man City, không có bất kỳ rắc rối nào giữa hai người, và Ramos đá trọn vẹn tất cả các trận của Real.
Trước Rayo Vallecano, Ramos dập tan mọi nghi ngờ về quan hệ ngày càng xấu đi giữa anh với Mou bằng việc xuất hiện trong đội hình chính. Ở Bernabeu, nơi Real nghiền nát Deportivo 5-1, Ramos được chuyển sang đá hậu vệ phải. Đã lâu rồi các CĐV Real mới nhìn thấy Ramos chơi ở cánh, kể từ khi chính Mou biến anh thành trung vệ tầm cỡ thế giới. Việc Mou đẩy Ramos ra cánh vừa mang ý nghĩa xoay vòng lực lượng, vừa để thử thách cầu thủ người Sevilla.Ramos đã có trận đấu rất ấn tượng
Sau những thử thách, Ramos được trở lại đá trung tâm hàng thủ cùng Pepe, trong trận làm khách trước chủ nhà Ajax. Trước đó, báo chí Madrid vốn rất thân Real một lần nữa thổi bùng lên ngọn lửa về quan hệ giữa Ramos với Mou, chỉ vì anh mặc chiếc áo Oezil ở phía sau. Đã không có chiến tranh như nhiều người nghĩ, khi Ramos mặc áo Oezil chỉ với mục đích tặng bàn thắng cho đồng đội người Đức, nếu anh lập công trong trận đấu với Depor.
Trước những kịch bản mà giới truyền thông vẽ nên, Ramos vẫn đá chính, và có trận đấu rất ấn tượng với Ajax, đến mức Mou phải thốt lên: “Tôi thực sự thích thú! Đối với tôi, Ramos đã có một trận đấu rất tuyệt vời. 3 trận đấu, cậu ấy làm việc rất, rất tốt kể từ sau khi ngồi dự bị với Man City”.
Mou không quá khi khen ngợi Ramos, cũng chẳng phải ông làm thế nhằm xoa dịp cuộc nổi loạn của ngôi sao 26 tuổi này - như cách mà báo chí ví von. Ở Amsterdam Arena, Ramos đã thể hiện tính chiến đấu rất cao. Không chỉ thường xuyên có những pha cầm bóng và đột phá ở khu giữa sân, Ramos còn tích cực lên tham gia tấn công. Với Pepe bọc lót phía sau, Ramos thi đấu đầy tự tin và hiệu quả. Anh liên tiếp trợ giúp Arbeloa, Marcelo, tự tin phối hợp với Alonso như thể bản thân là một tiền vệ trung tâm. Trên khắp mặt sân đều có dấu chân Ramos, với quãng đường di chuyển 10,141 km.
Bàn thua duy nhất của Real xuất phát từ lỗi tập thể trong triển khai phòng ngự (đây là điểm yếu mà Mou chưa thể giải quyết, khi chưa bao giờ Real thua từ tình huống cố định nhiều như hiện tại), và đến từ giây phút thiếu tập trung của Essien. Còn lại, Real đã chơi phòng ngự tốt, và Ramos là nhân tố rất nổi bật. Khi đối mặt với các tiền đạo Ajax, Ramos không để cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào để dứt điểm về phía khung thành Casillas.
Ramos rất thầm lặng, nhưng cũng luôn luôn mạnh mẽ. Người ta đã đẩy những rắc rối mà anh ít nhiều có liên quan đi quá xa, và đó là một bất công. Không nhiều trung vệ giỏi hơn Ramos, nhưng có mấy ai chấp nhận hy sinh như anh - ít nhất là về tiền bạc? Ferdinand ẵm lương 9 triệu mỗi mùa; Man City trả cho đội trưởng Kompany 10 triệu euro; Thiago Silva đến PSG để lĩnh 8 triệu euro… Còn Ramos? 4 triệu euro, một con số rất khiêm tốn khi bản thân anh là nhà vô địch thế giới và châu Âu.
Đã có khởi đầu khó khăn, nhưng bây giờ thì Ramos đang trở lại là chính mình…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)