Với những ai yêu thích sự bất ngờ trong bóng đá, ắt hẳn họ không thể không thích thú với màn trình diễn của Atletico trong mùa giải năm nay. Đã từ lâu La Liga chỉ là show diễn của Real và Barca với sự hào nhoáng và dàn cầu thủ có tổng quỹ lương 1 tháng đủ để nuôi sống một CLB hạng trung ở Tây Ban Nha trong vòng 1 năm. Nhắc đến La Liga, người ta nhắc đến El Classico, tới cuộc đối đầu của Messi và Ronaldo, tới những kỷ lục liên tiếp bị xô đổ và vô số những câu chuyện bên lề cuộc chiến trong và ngoài sân cỏ.
Thế rồi Atletico xuất hiện bất ngờ như một vị cứu tinh cứu giải đấu khỏi sự nhàm chán của cái thế giới 2 cực đó. Một Simeone lì lợm, cứng rắn nhưng cũng chẳng kém phần hào hoa với mái tóc luôn vuốt ngược, một Diego Costa bùng nổ với tốc độ và bản năng săn bàn của một sát thủ thực sự, một tập thể không có nhiều ngôi sao nhưng luôn ra sân với tràn đầy nhiệt huyết và thi đấu như thể họ vùng lên sau những tháng ngày núp dưới bóng của 2 gã khổng lồ. Thực tế thì đội bóng đó không phải tự nhiên từ trên trời rơi xuống. Simeone tiếp quản Atletico từ tháng 12/2011, đội bóng cũng đã xưng bá tại Europa League 2 lần trong 4 năm gần đây, vào năm 2010 và 2012, thế nhưng ở giải quốc nội, họ chưa bao giờ từng được coi là đối trọng của Real và Barca cho đến mùa giải năm nay. Chỉ còn 2 vòng đấu nữa và nếu Atletico giữ vững được phong độ, chẳng có lý do gì mà các CĐV lại không được quyền mơ về một cuộc lật đổ đầy ngoạn mục cả.
Diego Costa đang có một mùa giải chói sáng trong màu áo Atletico |
Không chỉ thi đấu tốt ở trong nước, trên đấu trường quốc tế, Atletico cũng cho người hâm mộ đi từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Không hào hoa đẹp mắt như Real, không áp đảo thế trận như Bayern, Atletico biết mình biết người, họ đá với một ý thức khiêm tốn nhưng cũng rất lì đòn. Có những lúc tưởng chừng như họ sắp bị đối thủ kết liễu tới nơi, nhưng chính vào lúc tất cả không ngờ tới nhất, Diego Costa và các đồng đội lạnh lùng tung cú đấm quyết định để kết liễu đối thủ. Bài học nhãn tiền trong 2 chiến thắng cùng với tỉ số 1-0 trước Milan và đặc biệt là Barca là minh chứng hùng hồn nhất cho tinh thần và đấu pháp của thầy trò Diego Simeone. Trong những chiến thắng đó người ta thấy sự lãng mạn trong tinh thần thép của các cầu thủ, thấy sự ngạo nghễ ngang tàng trong những con người kiệm lời ấy. Họ chẳng cần nói nhiều, bởi lẽ những gì họ làm là quá đủ để cho báo chí và người hâm mộ bàn luận cả một tuần trời.
Đêm nay Atletico sẽ đứng trước thời khắc cực kỳ quan trọng khi tái đấu Chelsea tại Stamford Bridge, một trận đấu được dự báo là cực kỳ khó đoán, một cuộc đấu trí thật sự giữa 2 con người có tính cách cứng cỏi, Simeone và Mourinho. Bất chấp việc bị đặt ở thế bất lợi khi bị đối thủ cầm hoà không bàn thắng ở lượt đi trên sân nhà, Simeone chỉ phát biểu ngắn gọn: “Chúng tôi không thích bị gây phiền nhiễu. Chúng tôi muốn trở thành đội bóng mà không ai đủ can đảm đối đầu”. Bất chấp việc đội trưởng Gabi sẽ phải ngồi ngoài vì án treo giò, bất chấp việc tiền đạo chủ lực Diego Costa đang bị nhiều CLB nhòm ngó, trong đó có cả Chelsea, bất chấp gánh nặng lịch sử khi lần gần nhất đội bóng vào chung kết đã cách đây tròn 40 năm, Atletico chắc chắn sẽ vẫn chiến đấu đến giây phút cuối cùng với tinh thần mà họ đã từng thể hiện trong suốt mùa giải. Họ biết dù kết quả sau cùng có là như thế nào, mọi người cũng đã phải nhìn Atletico Madrid với một con mắt rất khác.