Manch United cần phải thắng Olympiacos với 3 bàn cách biệt thì mới đoạt được tấm vé vào tứ kết và “Quỷ đỏ” đã làm được điều đó trong hoàn cảnh họ không tạo ra được thế trận vượt trội.
Xét cho cùng, đây không phải là một cuộc đọ sức đáng chú ý về chiến thuật khi dấu ấn về tài dụng binh của cả hai HLV David Moyes và Michel đều khá mờ nhạt. Đơn giản đây chỉ là cuộc chiến đi tìm sự cứu rỗi của M.U và cuộc chiến giành giật lại sự sống của Olympiacos trong hiệp 2.Không nổi bật như Robin van Persie hay Wayne Rooney nhưng Ryan Giggs (phải) lại đóng vai trò rất quan trọng trong chiến thắng của M.U
Cả hai đội đều nhập cuộc khá tích cực. Man United tỏ rõ quyết tâm ghi bàn càng sớm càng tốt để đẩy sức ép về phía đối thủ. Trong khi đó, mục tiêu của Olympiacos dao động giữa việc bảo toàn tỷ số thắng 2-0 ở trận lượt đi với ý đồ ghi thêm một bàn thắng nữa để sớm kết liễu số phận của “Quỷ đỏ”. Thế nên, “Thrylos” đã không tập trung toàn lực cho phòng thủ và đồng thời cũng không quá mạo hiểm trong tấn công. Chính điều này đã giúp cho Man United dễ thở hơn một chút dù sự quyết liệt vẫn in dấu trong những pha tranh bóng của các cầu thủ Olympiakos.
Cũng vì tính chất của trận đấu như đã nói ở trên mà thế trận diễn ra khá cân bằng. Dù là chủ nhà nhưng Man United chỉ nắm được quyền kiểm soát bóng trong 49% thời gian bóng lăn, tung ra 12 cú dứt điểm (so với 14 của Olympiacos), được hưởng 8 quả phạt góc (7) và tạo ra được 33 pha tấn công nguy hiểm (31). Vậy thì tại sao trong thế trận như vậy mà Man United lại ghi được đến 3 bàn thắng, nhất là khi nỗi ê chề từ thất bại 0-3 trước Liverpool hồi cuối tuần qua vẫn còn đó?
Tất nhiên, M.U đã chơi hiệu quả hơn trong cả công lẫn thủ trước một Olympiakos không còn duy trì được những phẩm chất mà họ đã thể hiện ở trận lượt đi. Thế nhưng, vấn đề chính nằm ở chỗ nếu như HLV Moyes không quyết định điền tên Ryan Giggs và Rio Ferdinand vào đội hình xuất phát thì có thể mọi chuyện đã khác.
Chính hai lão tướng này, với kho kinh nghiệm phong phú và dày dạn trận mạc ở Champions League, đã trở thành chỗ dựa đáng tin cậy để giúp các đồng đội của họ vượt qua nỗi thất vọng từ thất bại trước Liverpool để vươn mình đứng dậy một cách ngoạn mục.
Thử hỏi, nếu như không phải là Giggs mà là Darren Fletcher hay Marouane Fellaini thì liệu Robin van Persie có nhận được bóng trong tình thế rất thuận lợi để buộc Jose Holebas phải phạm lỗi và bị phạt đền? Liệu Wayne Rooney có nhận được bóng để rồi sau đó tạo cơ hội cho Van Persie lập công? Liệu Rooney có cơ hội tung ra cú đánh đầu đưa bóng dội trụ thành để đe dọa Olympiakos?
Thật vậy, những đường chuyền bậc thầy của Giggs chính là một trong những yếu tố đưa Man United đến chiến thắng, dù anh chơi không quá nổi bật như Van Persie và Rooney. Thêm một lần nữa Giggs đã chứng minh rằng tốc độ của các trận đấu ở Champions League (vốn chậm hơn ở Premier League) vẫn phù hợp với độ tuổi của anh (40 tuổi 110 ngày) và kinh nghiệm là điều rất cần thiết ở giải đấu khốc liệt này.
Trong khi đó, dù vẫn còn kém so với giai đoạn đỉnh cao nhưng khả năng phán đoán tình huống và sự bình tĩnh của Ferdinand đã góp phần giúp Man United giữ sạch mành lưới. Anh xử lý rất tốt mọi đường bóng bổng và ngăn chặn hiệu quả những đợt tấn công của Olympiakos, dù phải rất vất vả trong nửa cuối hiệp 2 khi Man United chủ động nhường lại thế trận cho Olympiakos.
Tất nhiên, nói như thế không có nghĩa là phủ nhận 4 pha cứu thua ngoạn mục của thủ môn David de Gea hay những nỗ lực của Phil Jones, Patrice Evra hay Rafael nhưng nếu như không phải là Ferdinand mà là Jonny Evans hay Chris Smalling thì liệu hàng thủ của M.U có thể đứng vững trước sức ép của đối thủ?
Góp mặt trong trận đấu này, Giggs đã trở thành cầu thủ (không tính các thủ môn) lớn tuổi nhất đã thi đấu ở các vòng knockout trong lịch sử Champions League. Thế nhưng, lịch sử Champions League cũng cần phải ghi nhận một cú lội ngược dòng khá ngoạn mục mà Giggs và các đồng đội của anh đã tạo ra vào rạng sáng qua tại “Nhà hát của những giấc mơ”.
Link xem: Video trận đấu Arsenal vs Olympiakos
Theo Thể Thao Văn Hoá