Man City đã làm tất cả để có thể sao chép mô hình của Barcelona, phát triển như Barca và chơi bóng như Barca, nhưng trên Etihad rạng sáng qua, bản sao chép lỗi đã lộ diện. Man xanh chỉ có thể bắt chước, chứ chưa thể trở thành Barca thứ hai. Giữa những mối hoài nghi, và trong một đêm Martino trả Barca về với bản sắc cũ gắn với Pep Guardiola, chiến thắng đến như một lẽ tự nhiên.
Một Barca mới mà cũ
Từ đầu mùa, Tata Martino đã đưa ra quá nhiều những thay đổi ở Barca, và đây có thể xem là một trong những nguyên nhân khiến họ không thể duy trì sự ổn định, ít nhất là ở Liga. Tính từ đầu tháng Giêng, Barca đã để Real san bằng cách biệt 5 điểm. Điều này làm dấy lên mối hoài nghi, rằng Tata Martino đang phá hỏng một kỷ nguyên Barca của khả năng trình diễn nhưng vẫn gặt hái kết quả tối đa.
Trên sân Etihad, nhà cầm quân người Argentina đã chứng minh một điều, ông không hề làm mất bản sắc của Barca, mà chỉ tìm những điều mới mẻ hơn cho lối chơi của đội. Khi mà những điểm mới ấy cần thêm thời gian để hoàn thiện, Tata Martino đã chọn giải pháp an toàn khi để Barca quay về với giá trị của kỷ nguyên Guardiola. Hôm qua, Tiki-taka đã trở lại.
Đó không đơn thuần chỉ là hệ thống 4-3-3. Tata Martino đã cất Neymar trên ghế dự bị, và cũng không sử dụng Pedro. Thay vào đó, Iniesta được đá lệch trái trên hàng công. Bộ ba ở giữa sân là Xavi, Busquets, và Fabregas. 10/11 nhân tố trong đội hình chính ít nhất từng có một mùa giải làm việc với Pep. Jordi Alba là người duy nhất gia nhập đội hình khi Pep đã chia tay Barca, nhưng thực tế anh xuất thân từ La Masia, có sự hiểu biết nhất định về môi trường của đội.
Martino đã trả Barca về với giá trị mà Guardiola xây dựng, trả lại với lối đá của những pha bóng ngắn, rất đa dạng. Lionel Messi trở nên đầy sức mạnh, Xavi thể hiện hết những phẩm chất đáng ngưỡng mộ của một đạo diễn sân cỏ, Busquets như bức tường thành ở trung lộ. Những pha lên cánh tạo thêm nét đặc biệt khác, và mang đến cho Barca sự cân bằng. Tất nhiên, Dani Alves và Alba không chỉ lao đầu lên phía trước, mà cùng phối hợp với những đồng đội xung quanh để đưa bóng đến trước khu cấm địa đội chủ nhà cực nhanh.
Hiệu quả được thể hiện qua những con số thống kê cuối cùng: Barca giữ bóng 62% (số liệu UEFA), khiến Man City hoa mắt với 929 đường chuyền – cao một cách ấn tượng! Man City trở nên quá nhỏ bé trước Barca và vũ điệu tiki-taka. Vâng, tiki-taka không chết, và Barca cũng không mất bản sắc. Vấn đề là chiến thuật ấy được dùng như thế nào, ở thời điểm nào, và trước đối thủ nào.
Ở Etihad, nếu có khác biệt giữa Barca của Tata và “Pep Team”, thì đó là cách hoán đổi vị trí giữa Iniesta, Sanchez và Fabregas (Pep xếp Cesc lệch phải, Sanchez trái, Iniesta đá tiền vệ).
Đẳng cấp Iniesta
Messi phá dớp ở xứ sương mù; Xavi lại là đạo diễn số một ở Barca; Alves biến hàng thủ Man City trở thành những gã khờ rồi ghi bàn; Fabregas tự tin khiêu vũ giữa vòng vây cầu thủ chủ nhà. Có thể nói, Barca đã chiến thắng xứng đáng, với quyền năng của những siêu sao. Những gì diễn ra ở sân Etidad cho thấy, để vươn lên đẳng cấp Barca, điều duy nhất Man City có thể làm là… mua cả đội hình ấy về.
Đội hình ấy không thể được xây dựng chỉ bằng tiền và một hai ông Giám đốc kỹ thuật đã từng làm việc tại Camp Nou. Đội hình ấy là hàng năm trời “nằm gai nếm mật” ở La Masia, là một triết lý bóng đá đã bắt rễ xuống mặt cỏ Camp Nou từ cách đây ba thập kỷ và cho dù người ta cho rằng nó đang chết, thì trong huyết quản của mỗi cầu thủ vẫn còn. Đội hình ấy đã trải qua thành công tột đỉnh lẫn thử thách, và giờ vẫn đứng bên nhau.
Man City đã rất muốn trở thành một Barca thứ hai, như rất nhiều đội bóng ở châu Âu đã từng thử. Nhưng ngay cả vào thời điểm mà Barca bị dè bỉu là “yếu nhất trong vài năm qua”, thì khi cần, đội bóng xứ Catalunya vẫn sẵn sàng đánh bại bất kỳ bản sao nào bằng thứ vũ khí đã từng đưa họ lên đỉnh cao. Chỉ có một Barca mà thôi!
Theo Thể Thao Văn Hoá