(Bongda24h) - Lần thứ 3 trong vòng chưa đầy 1 năm qua, MU lại đạt được thành công sau những loạt đá luân lưu 11m. Sau Chelsea, Portsmouth, đến lượt Tottenham được tận mắt chứng kiến khả năng “đấu súng” siêu hạng của bầy Quỷ đỏ. Không một cầu thủ MU nào bắn trượt trong khi thủ thành dự bị Ben Foster đã tiếp bước người đàn anh Van der Sar khi đẩy thành công một quả luân lưu 11m, góp phần vào danh hiệu đầu tiên (chức VĐ Carling Cup) trong tham vọng giành "cú ăn bốn" ở mùa giải này của Manchester United.
Nếu Liverpool được gán biệt danh “Vua đá Cúp“ thì bây giờ, hoàn toàn có thể gọi MU bằng một cái tên mới “Vua đấu súng“. Hiện tại, ở nước Anh và trên toàn châu Âu, hiếm có đội bóng nào có thể “ăn được“ MU ở trên chấm phạt luân lưu. Không chỉ vì họ sở hữu những thủ môn có tài cản phá 11m (Van der Sar rồi nay là Ben Foster), mà còn bởi những con “Quỷ đỏ“ thực hiện phần việc của mình một cách lạnh lùng, quyết đoán, như kiểu một cỗ máy đã được lập trình từ sẵn. Nhìn các cầu thủ MU đá 11m, không ai thấy một vẻ gì khó khăn cả khi họ hầu như tung ra các cú sút cực khó với độ chính xác tuyệt đối hoặc dễ dàng đánh lừa thủ môn. Và ở những thời điểm quyết định, họ vẫn giữ được cái đầu lạnh chứ không “sợ sệt“ như những đối thủ. MU lại nhờ vào những loạt đấu súng để bỏ túi thêm một danh hiệu nữa
Cả trận chung kết, MU (với lực lượng không phải mạnh nhất) không hẳn chơi hay hơn đối thủ Tottenham nhưng lại hợp lý hơn với những quyết định vô cùng sáng suốt. Vidic vào sân và ngay lập tức hàng thủ của MU mạnh lên đáng kể, khiến cho Lennon, ngòi nổ quan trọng nhất của Spurs, không thể tiếp tục tung hoành. Anderson và đặc biệt Giggs được sử dụng, không đơn thuần vì mục đích chiến thuật trong trận đấu mà đơn giản, Sir Alex đã nhắm sẵn họ cho những màn “đấu súng“. Trên băng ghế dự bị của MU, vẫn còn Park Ji Sung, một cầu thủ nổi tiếng với nền tảng thể lực dồi dào nên có thừa khả năng gây “quấy nhiễu“ đối thủ nếu trận đấu phải thi đấu thêm giờ nhưng tiền vệ người Hàn Quốc vẫn phải ngồi ngoài, bởi vì tâm lý của anh không được vững vàng như Giggs hay Anderson. Thực tế đã chứng minh điều này khi cả hai cầu thủ này đều là những người sút luân lưu và dù đều thuận chân trái (thường là mẫu cầu thủ hay sút hỏng 11m và O'Hara, một trong 2 cầu thủ thực hiện không thành công của Tottenham, chính là một người thuận chân trái) nhưng cả hai đều không mắc một sai lầm nhỏ nào trên chấm đá phạt.
MU đã lên ngôi như thế tuy có hơi vất vả nhưng hoàn toàn xứng đáng. Đội quân của Alex Ferguson đường hoàng đạt được mục tiêu đầu tiên được đặt ra trước mùa giải. Bây giờ, chỉ cần vượt qua 3 chướng ngại vật nữa (Premier League, Champions League và cúp FA), là MU sẽ làm nên lịch sử của bóng đá thế giới. Premier League đang nằm trong tầm kiểm soát của họ và nếu không có những bất ngờ quá lớn, họ sẽ bảo vệ được ngôi vua, thậm chí còn sớm trước vài vòng đấu. Còn cúp FA dĩ nhiên là dễ giải quyết hơn Champions League (chưa từng có đội bóng nào bảo vệ thành công chức vô địch kể từ khi cúp C1 được đổi tên thành Champions League) nhưng biết đâu đấy, MU sẽ trở thành đội đầu tiên làm được điều này. Sẽ không dễ dàng nhưng rõ ràng vào thời điểm hiện tại, không có đội nào ở châu Âu giữ được sự ổn định lâu dài như MU và nếu cứ chơi như thế, họ sẽ có được tất cả.
Trở lại với diễn biến chính của trận chung kết, đúng như những thông tin trước trận, Sir Alex đã không "thèm" sử dụng đội hình mạnh nhất cho trận chung kết Carling Cup với Tottenham. Dù không ngừng mạnh mồm tuyên bố về tham vọng giành "cú ăn 4" nhưng vị HLV người Scotland vẫn tung ra sân không ít cầu thủ thuộc đội 2 ở trận đấu quyết định cho chiếc cúp vô địch. Van der Sar, Berbatov, Carrick thậm chí còn không có tên trong danh sách thi đấu còn Vidic, Giggs chỉ ngồi trên băng ghế dự bị. Evans đá cặp trung vệ cùng Ferdinand trong khi Gibson đá tiền vệ trung tâm cùng Paul Scholes. Trên hàng tiền đạo, chân sút trẻ Welbeck có vị trí bên cạnh "siêu dự bị" Carlos Tevez. Có lẽ nhiều người cho rằng MU "khinh địch" nhưng nên nhớ cũng với những nhân tố này, MU đã thẳng tiến ở Carling Cup và nếu họ lại tiếp tục tỏa sáng thì khả năng đánh bại Tottenham là trong tầm tay. Đội bóng thành London đang phải vật lộn với cuộc chiến trụ hạng nhưng họ lại chính là ĐKVĐ Carling Cup. Thày trò Reknapp quyết tâm bảo vệ chức vô địch để nhằm vớt vát lại chút danh dự trong một mùa giải thất bát. Sự vắng mặt đáng kể nhất của Spurs là trung vệ Woodgate (chính là cầu thủ ghi bàn quyết định trong trận chung kết Carling Cup với Chelsea mùa giải năm ngoái) do chấn thương.
Không cần toàn bộ lực lượng tốt nhất, MU vẫn nhanh chóng áp đặt được lối chơi lên đối thủ và giành quyền kiểm soát trận đấu. Ronaldo là cầu thủ sở hữu những cơ hội đầu tiên. Phút thứ 6, anh thực hiện cú sút phạt chính diện cầu môn, đưa bóng đi vọt xà ngang. Chỉ một phút sau, Ro7 có cơ hội trong khu vực 16m50 nhưng tiền vệ người Bồ Đào Nha chỉ có thể dứt điểm trúng vào người thủ thành Gomes. Phút 13, đến lượt Gibson tung ra pha sút xa đi trệch mục tiêu trong gang tấc. Vài phút sau, Nani trình diễn pha xử lý sở trường khi dẫn bóng từ cánh trái vào trung lộ rồi thực hiện cú sút chìm nhưng Gomes đã đổ người đẩy bóng ra chịu quả phạt góc.
Đến phút 18, Spurs mới tạo được tình huống nguy hiểm đầu tiên về khung thành Ben Foster. Bên cánh phải, từ pha xẻ nách của Corluka, Lennon khôn khéo bứt phá khỏi Evra lao xuống nhận bóng. Foster buộc phải rời bỏ cầu môn lao lên cản phá nhưng tiền vệ nhỏ con của Spurs đã nhanh chân đưa bóng vào trong. May cho MU là trung vệ Ferdinand đã kịp thời bọc lót và phá bóng ngay trong chân một cầu thủ Tottenham. Pha bóng này đã phần nào giúp các cầu thủ Spurs lấy lại sự tự tin và họ đã dần cân bằng được thế trận. Phút 28, Darrent Bent có cú sút khá căng trong vòng cấm từ đường kiến tạo của Modric nhưng bóng đi đúng vào vị trí mà Ben Foster đã chọn.Lennon đã không ít lần gây khốn khổ cho hàng thủ MU và là cầu thủ chơi hay nhất bên phía Tottenham
MU đang tấn công chủ yếu ở hai biên với sự hoạt động năng nổ của cặp tiền vệ người Bồ Đào Nha: Ronaldo và Nani trong khi, sức mạnh của Tottenham đang tập trung ở đôi chân của Aaron Lennon. Tiền vệ nhỏ con nhưng đầy kỹ thuật và tốc độ này chạy hết từ cánh phải sang cánh trái và đang gây rất nhiều khó khăn cho hai hậu vệ cánh của MU: Evra và O'Shea. Phút 32, Lennon chạy "thoăn thoắt" bên cánh phải và chuyền sệt vào trong nhưng bóng lại bị phá ra. 3 phút sau, đã thấy Lennon xuất hiện bên cánh trái và lần này là một đường chuyền bổng vào trong tuy nhiên
Hàng phòng ngự của ĐKVĐ Carling Cup dù không có Woodgate nhưng đang thi đấu khá tốt, đặc biệt là Corluka và Ekotto. Hai cầu thủ đá cánh này đã thành công trong việc kiềm tỏa Ronaldo và Nani, không cho họ có nhiều khoảng trống và thời gian để phô diễn khả năng. Ngoài ra, cặp tiền vệ trung tâm Zokora và Jenas đã kiểm soát được khu trung tuyến và thi đấu có phần nhỉnh hơn cặp Scholes - Gibson của đối phương, khiến cho Tottenham mới đang là những người điều khiển trận đấu. Phút cuối cùng của hiệp 1, Evra tiếp tục để "xổng" Lennon bên cánh của mình và nếu Ferdinand không giữ được sự tập trung và chặn đứng pha căng vào trong của tiền vệ Spurs thì Darrent Bent đã có cơ hội tung ra pha dứt điểm ở cự ly gần. Sau tình huống này, trung vệ người Anh với chiếc băng đội trưởng trên tay đã tỏ rõ sự bực bội với những đồng đội xung quanh khi liên tục để Lennon tung hoành như chỗ không người.
Hiệp 1 đã dừng lại với kết quả 0-0 và MU đang bộc lộ không ít vấn đề cả ở công và thủ. Và nếu muốn giành chiến thắng thì công việc trước tiên các học trò Alex Ferguson cần làm là phải chặn được bằng mọi giá sự bùng nổ của Lennon. Sau giờ nghỉ, "Quỷ đỏ" trở lại trận đấu vẫn với sự tự tin cao độ. Nó được thể hiện ở ngay phía ngoài sân khi Rooney, Carrick, Fletcher, Gary Neville trong bộ comple chỉnh tề (bởi họ không được đăng ký trong danh sách thi đấu và có mặt chỉ nhằm mục tiêu duy nhất: nâng cao chiếc cúp) chứng kiến các đồng đội thi đấu với nụ cười sảng khoái. Giống như hiệp đầu, MU khởi đầu hiệp thứ 2 với sự áp đảo đội bóng thành London. Phút 48, Ronaldo xâm nhập vòng cấm Tottenham từ bên cánh phải và chuyền sệt vào trong nhưng bóng đã đi sửa lưng của Welbeck. Một phút sau, Pavlyuchenko có cú sút phạt đi vọt xà ngang.
Nhận thấy đội bóng của mình cần phải có sự đột phá, phút 56, Sir Alex quyết định tung Anderson vào sân thay cho Welbeck, tiền đạo trẻ đã chơi không thực sự tốt ở trận đấu quan trọng đầu tiên trong sự nghiệp. Âu đó cũng là điều dễ hiểu bởi tuổi đời của Welbeck còn quá trẻ. Với sự có mặt của Anderson, Ronaldo sẽ được đẩy lên chơi cao hơn và sát với trung phong cắm Tevez. Phút 59, Tottenham tổ chức đợt phản công rất nhanh. Zokora đã lao đi như một chiếc xe đua Ferrari từ gần .... vòng cấm địa của đội nhà, dẫn bóng hơn 60m rồi chuyền xuống cho Pavlyuchenko. Tiếc là tiền đạo người Nga lại dứt điểm quá tệ, bỏ lỡ một pha bóng đẹp của đội nhà.
Ronaldo lẽ ra đã kết thúc sớm trận đấu trong hai hiệp chính nếu pha dứt điểm vào cuối trận của anh không đập vào cột dọc
Phút 61, xuất phát từ một pha đá phạt góc, trung vệ Evans đã tung ra cú sút chìm ở sát vạch 16m50 nhưng bóng đi thiếu chính xác. Pha tiếp nối đầy nhạy cảm sau đó của Tevez cũng không đủ sức làm trái bóng đổi hướng đi vào lưới. Hàng công của MU với sự có mặt của Anderson đã thi đấu khởi sắc hơn và buộc các hậu vệ áo trắng phải làm việc vất vả. Phút 67, Ronaldo đã ngã trong vòng cấm sau pha can thiệp của Ledley King nhưng không quả penalty nào cho ĐKVĐ giải Ngoại hạng. Thậm chí, trọng tài chính còn dành cho Ronaldo tấm thẻ vàng vì cho rằng Ro7 đã đóng kịch. Phút 71, Tottenham có cơ hội tốt nhất kể từ đầu hiệp. Ekotto dẫn bóng bên cánh trái và đưa sệt vào trong. Modric đã rất khôn ngoan khi bỏ bóng để nhường cho Lennon ở phía sau. Cầu thủ chơi hay nhất bên phía Spurs có thừa không gian để thoải mái khống chế rồi tung ra cú volley như trái phá nhưng Foster đã thể hiện một phản xạ tuyệt vời và tung người đẩy bóng ra. Thực ra pha dứt điểm của Lennon không quá khó khi đi khá sát vị trí của Foster.
Phút 75, MU đáp trả với pha dứt điểm chìm từ khoảng cách hơn 20m của Anderson nhưng Gomes đã bắt được bài và dễ dàng đổ người ôm gọn trái bóng. Hai phút sau, MU có sự thay đổi người thứ hai khi Vidic vào sân thay cho O'Shea nhằm gia cố tuyến sau. Với sự có mặt của trung vệ người Serbia, Evans sẽ được đẩy sang bên canh phải, trám vào vị trí của O'Shea. Hơn 10 phút còn lại của trận đấu, dù tốc độ vẫn được duy trì ở mức cao nhưng không có nhiều những tình huống thực sự nguy hiểm được tạo ra. Phút 89, Vidic đã truy cản đúng lúc, không cho Lennon có thể tung ra pha kết thúc về khung thành Foster. Lẽ ra, trận đấu đã không phải bước vào hiệp phụ nếu Thượng đế phù hộ MU và Ronaldo đúng vào phút bù giờ cuối cùng. "Quả bóng vàng châu Âu năm 2008" đã đi bóng từ cánh trái, vượt qua Ekotto rồi dứt điểm cực mạnh về góc gần. Gomes đã chịu bó tay nhưng cột dọc đã cứu thua cho Tottenham.
Khó có thể diễn tả sự tiếc nuối của Ronaldo sau pha bóng này và anh không thể giúp MU sớm kết thúc trận đấu. Hai đội buộc phải bước vào hai hiệp phụ. Năm ngoái, Tottenham đã đăng quang sau hơn 120 phút thi đấu nghẹt thở với Chelsea và năm nay là một kịch bản tương tự. Nhưng người hùng của họ, Woodgate không có mặt ở trận này và không ai có thể đoán được điều gì sẽ xảy ra trong 30 phút hiệp phụ. Ngay khi trận đấu trở lại, "Quỷ đỏ" có sự thay đổi người cuối cùng khi lão tướng Ryan Giggs vào sân thế chỗ của tài năng trẻ Gibson. Tình trạng thể lực sút giảm đã không cho phép cả hai đội duy trì được lối chơi nhanh. MU vẫn lựa chọn lối đá tấn công trong khi Spurs đã tập trung số đông bên phần sân nhà để bảo vệ cầu môn và trông chờ vào những tình huống phản công nhanh.
Phút 96, Nani có cú sút bóng trúng vào người của Gomes. Phút 101, việc vận động liên tục với cường độ cao kể từ đầu trận đã khiến Lennon "hết sức" và không thể cố gắng được nữa. Anh đành phải ra dấu hiệu xin được rời khỏi sân và HLV Redknapp buộc phải đưa Bentley vào thay thế. MU vẫn nắm ưu thế trong những phút cuối của hiệp phụ thứ nhất và Tevez đã có thời cơ rất tốt để phá vỡ thế bế tắc. Evra tạt bóng cực chuẩn từ cánh trái và tiền đạo người Argentina thoải mái băng vào đánh đầu nhưng bóng đi chệch cột dọc. Bước sang 15 phút thi đấu chính thức cuối cùng, hai đội chỉ có thể duy trì một nhịp độ đều đặn chứ không thể làm cách nào tăng tốc lên khi mà hầu hết những cầu thủ có mặt trên sân đều đã gần cạn kiệt sức lực.
Manchester United ăn mừng thắng lợi sau những loạt luân lưu 11m
Phút 109, Bentley thực hiện cú sút phạt thẳng về khung thành đội bóng thành Manchester từ khoảng cách phải trên 40m và bóng bay cao hơn xà ngang. Sau đó, Tevez cũng dứt điểm ... lên trời từ ngoài vòng cấm. Phút 115, Tottenham có cơ hội vàng để định đoạt số phận trận đấu. Với chút sức lực còn lại, Darrent Bent tung ra cú sút căng trong khu vực 16m50. Vidic không thể ngăn chặn nhưng Foster đã kịp dùng 2 chân cản phá và mành lưới của MU vẫn được bảo toàn. Phút 118, đến lượt Evra được trao cơ hội. Xuất phát từ nỗ lực của Evans bên cánh trái, Ekotto đánh đầu phá bóng đến đúng vị trí của Evra và nếu pha bắt volley bằng chân trái của hậu vệ người Pháp bay thấp hơn một chút thì nhiều khả năng, thày trò Ferguson đã có bàn thắng. 120 phút thi đấu chính thức khép lại bằng pha "tìm chim" của Anderson ở tư thế khá thuận lợi. Đây là pha kết thúc thường thấy ở tiền vệ này và chưa có bất cứ một sự cải thiện nào của Anderson ở khâu dứt điểm cuối cùng.
Không thể có được bàn thắng nào, hai đội buộc phải giải quyết thắng - thua bằng những loạt đấu súng định mệnh. Lần thứ 3 trong vòng chưa đầy 1 năm qua, MU lại phải trải qua những loạt luân lưu trong một trận chung kết. Hai lần trước, họ đã thành công nhưng phần lớn là nhờ vào Van der Sar tài năng trong khung gỗ. Lần này là một Ben Foster còn ít kinh nghiệm và đây chắc chắn là thử thách quá lớn với anh. Trước khi bước vào "cuộc thi" đá luân lưu, Van der Sar đã chạy vào sân để dặn dò người đồng đội trẻ. Dường như, "giải pháp" này đã phát huy hiệu quả rõ rệt khi ngay ở loạt đá đầu tiên, anh đã xuất sắc đẩy được cú sút của O'Hara. Trong khi, lần lượt Giggs, Tevez, Ronaldo sút thành công cả 3 lượt đầu cho MU với những cú sút không thể cản phá và có tài thánh, Gomes cũng chẳng thể làm được gì.
Ở loạt thứ 3 (Tottenham đá trước), Bentley ý định tung ra pha dứt điểm khó khi nhằm vào góc xa nhưng có thể vì “ý đồ“ đó mà trái bóng đã .... đi thẳng ra ngoài. Foster cũng đã đoán được hướng sút nhưng anh không có cơ hội trổ tài. Và sang loạt thứ 4, Anderson đã hoàn thành nhiệm vụ không mấy khó khăn và trận đấu chính thức chấm dứt. MU đã đăng quang với thắng lợi 4-1 trên chấm luân lưu 11m. Nhờ vào sự xuất sắc trong suốt cả trận, Foster mang về thêm cho mình một danh hiệu cá nhân: Cầu thủ xuất sắc nhất trận chung kết
Như vậy, MU đã chinh phục được danh hiệu đầu tiên trong “bộ 4“ mà MU đang khát khao sở hữu trọn bộ. Tuy rằng, Carling Cup là danh hiệu kém danh giá nhất nhưng MU đã có được nó trong hoàn cảnh không cần tung ra lực lượng mạnh nhất. Chiến thắng này một lần nữa khẳng định bản lĩnh và vị thế của nhà vô địch tuyệt đối ở xứ sở sương mù (và sẽ là của cả châu Âu nếu MU vững vàng ở ngôi vị số 1 vào cuối mùa). Các đối thủ giờ đã hoàn toàn nhận thức được rằng: Nếu muốn đánh bại “Quỷ đỏ“, tốt nhất hãy cố gắng giải quyết trong những phút thi đấu chính thức. Chớ dại mà “dây dưa” đến những loạt 11m để rồi dễ “mất cả chì lẫn chài” lắm.
Đội hình thi đấu:
MU: Foster - Ferdinand, Evans, O'Shea (Vidic 76'), Evra - Ronaldo, Gibson (Giggs 91'), Scholes, Nani - Tevez, Welbeck (Anderson 56')
Tottenham: Gomes - Dawson, King, Corluka, Ekotto - Zokora, Jenas (Bale 99'), Lennon (Bentley 101'), Modric - Pavlyuchenko (O'Hara 65'), Bent
- Quỳnh Ngọc