Anh luôn khiến người ta nói nhiều về mình. Dù là khi bùng nổ ghê gớm, với sức mạnh của những quả TNT. Hay là khi im lặng, sự im lặng kéo dài từ tuần này sang tuần khác, tạo ra cảm giác khó hiểu và… khó chịu.
Nhưng trong con mắt người hâm mộ hiện là một Rooney hoàn toàn khác. Anh trở nên ích kỷ và tham lam, mỗi khi có bóng là lập tức vung chân sút, dù là ở khoảng cách và góc độ không hợp lý. Hình ảnh một Rooney xông xáo lùi về sân nhà để tham gia hỗ trợ phòng ngự đã thưa dần. Hai mùa trước, Rooney là cây kiến thiết số 1 của đội bóng; trong khi 5 trận qua, anh chỉ tung 1 đường chuyền quyết định cho đồng đội. Sự thay đổi trong phong cách thi đấu ấy không hoàn toàn xuất phát từ ý đồ chiến thuật của HLV Ferguson. Nó xuất phát từ sự thay đổi trong quan điểm của bản thân anh. Rooney không còn muốn đóng vai phụ. Anh muốn ghi thật nhiều bàn và chinh phục những danh hiệu cá nhân như Ronaldo.
Ham muốn ghi bàn đến mức ích kỷ, sự nóng vội, tình trạng mất tự chủ… những vấn đề của Rooney còn liên quan đến một gương mặt khác trên hàng công: Carlos Tevez. HLV Ferguson đã khẳng định Rooney và Tevez phải cạnh tranh một suất đá cặp với Berbatov trên hàng công. Điều này có nghĩa, vị trí của Rooney không còn bất khả xâm phạm như trước. Chính cái thế ấy khiến Rooney nghĩ rằng, anh phải ghi bàn, tỏa sáng bằng mọi giá nếu không sẽ bị thay thế. Ở Emirates, sau khi bỏ lỡ nhiều cơ hội ghi bàn, Rooney đã bị rút ra khỏi sân, thay bằng Tevez. Và đây không phải là lần đầu tiên kể từ khi Berbatov gia nhập M.U.
Dù thế nào, nguyên nhân chính vẫn nằm ở Rooney. Anh cần phải trở lại chính mình, một Rooney vì chiến thắng chung của đội bóng chứ không phải vị kỷ, trước khi tự hủy hoại bản thân và hình ảnh trong trái tim người hâm mộ…
Vấn đề của tuyến giữa: Thiếu tiền vệ thủ Ngoài Chelsea, không đội bóng nào sở hữu nhiều tiền vệ trung tâm như M.U. Danh sách hiện giờ đã lên đến 6 cái tên, gồm Scholes, Hargreaves, Carrick, Fletcher, Anderson, Possebon; chưa kể 2 gương mặt dự phòng là Giggs (mùa này thường xuyên di chuyển vào giữa) và O’Shea. Tuy vậy, thất bại trước Arsenal đã cho thấy M.U thiếu hụt một chuyên gia đánh chặn đẳng cấp cao. Trong số các tiền vệ trung tâm kể trên, Scholes, Anderson, Fletcher và Possbon đều có thiên hướng đá nhô cao, với nhiệm vụ dẫn dắt trận đấu, phát động tấn công, thực hiện những cú chọc khe cho các tiền đạo hơn là thu hồi bóng. Khi Hargreaves vắng mặt vì chấn thương (đang ở Mỹ để thực hiện cuộc phẫu thuật đầu gối), M.U chỉ có Carrick cho vai trò làm tấm lá chắn trước hàng thủ. Nhưng Carrick không phải là mẫu tiền vệ thiên về sức mạnh. Tốc độ cũng là điểm yếu của anh. Vì lẽ đó, khi hàng tiền vệ Arsenal đẩy cao tốc độ, Carrick gần như bất lực. Tình cảnh ấy buộc HLV Ferguson phải nghĩ đến phương án bổ sung ở kỳ chuyển nhượng mùa Đông tới, với mục tiêu là Lassana Diarra của Portsmouth. Giá của Diarra khoảng 8 triệu bảng. Vấn đề của hàng thủ: Cánh phải của ai? Đã đến lúc HLV Ferguson phải giải quyết dứt điểm vấn đề cánh phải của hàng thủ. Mùa này, ông đã thực hiện chính sách xoay vòng giữa Wes Brown, Gary Neville và Rafael Da Silva. Brown, vốn đang dưỡng thương, đá khá tốt ở mùa trước, nhưng vẫn chưa bỏ “thói quen” phạm sai lầm nghiêm trọng. Gary là thủ quân; nhưng tuổi tác đã trở thành gánh nặng đối với anh, những quả tạt cũng không còn chính xác như trước. Trận thua Arsenal, Gary hoàn toàn bất lực trước tốc độ của Nasri. Chỉ khi HLV Ferguson tung Rafael vào thay, cánh phải của M.U mới đứng vững. Đóng góp của tài năng trẻ người Brazil không chỉ dừng ở đó khi anh chính là người ghi bàn danh dự, với cú sút chân trái tuyệt đẹp. Rafael có đủ mọi tố chất để trở thành một cầu thủ chạy cánh đẳng cấp như Evra: kỹ thuật, luồn lách tốt, tốc độ, không ngại cầm bóng đột phá vào giữa. Có lẽ, Sir Alex cần trọng dụng Rafael. |
(Theo Thể Thao Văn Hóa)