Truyền thống của Chelsea không phải là chuyện họ phải chơi lối chơi như Mourinho đã tạo dựng và đã ra sân là phải có Lampard, trung phong nhất thiết phải như Drogba.
1. Pha ghi bàn vào lưới Newcastle không phải là bàn thắng đầu tiên của Torres kể từ khi khoác áo Chelsea, nhưng nó quan trọng chẳng kém gì bàn đầu tiên cho M.U của Van Persie. Đơn giản, đó là một bàn thắng đẳng cấp. Và chỉ có tiền đạo đẳng cấp mới có thể ghi được bàn thắng như vậy. Người ta chờ đợi cái đẳng cấp như thế từ Torres đã lâu rồi. Tất cả đều biết anh có phẩm chất ra sao nhưng vận rủi nó cứ ám ảnh Torres mãi, đến mức ai cũng nói anh là “hàng hớ” của Chelsea.
Bàn thắng ấy chính là điểm mấu chốt của mùa giải mà người ta có thể sẽ phải nhắc đến rất nhiều. Nó đánh dấu sự chuyển mình, của cả cá nhân Torres lẫn Chelsea. Những bàn thắng dễ dàng gần đây của Torres có thể mang lại cho anh chút khai thông tâm lý nhưng không đủ để lấy lại sự tự tin. Chính kỳ tích trước Newcastle sẽ trả lại cho anh sự tự tin vốn có. Nó chính là cái công tắc để “bật” lại một Torres-El Nino, một Torres “sát thủ”…Hazard - Torres: Hai đại diện cho hình ảnh mới của Chelsea
Và trong chiến công ấy của Torres, của Chelsea, người ta thấy vắng một người 8 năm qua là rường cột tại Stamford Bridge: Frank Lampard. Thay vào đó là linh hồn mới: Eden Hazard. Điều đó nhắc lại lần Lampard bị bỏ ngoài sân của mùa giải trước, trận gặp Swansea. Nó khiến Lampard và nhiều người yêu Chelsea khó chịu và phản ứng mạnh mẽ.
2. Cùng ngày Chelsea đánh bại Newcastle, có một tài phiệt Trung Quốc mua lại Chateau de Gevrey-Chambertin, một nhà sản xuất rượu vang trứ danh của vùng Bourgogne lẫy lừng, với giá 10 triệu USD. Chateau de Gevrey-Chambertin có lịch sử lâu đời, từ thế kỷ thứ 12, và Bourgogne vẫn là vùng vang giữ vững truyền thống cha truyền con nối, coi trọng việc trồng nho ủ rượu phải là một nông dân trước nhất chứ không phải là một doanh nhân theo kiểu hiện đại. Và những nông dân truyền thống của Bourgogne đã phản ứng, tẩy chay, thậm chí dọa gạch tên Chateau de Gevrey-Chambertin ra khỏi cộng đồng vang Bourgogne. Cuộc chiến đã nổ ra từ cái gọi là sự phá vỡ truyền thống vì một thay đổi như thế. Và nó khiến người ta liên tưởng đến chuyện người Anh phản ứng mạnh mẽ khi Abramovich mua Chelsea hay nhà Glazer mua M.U, những CLB cũng gắn với cái gọi là Truyền thống.
3. Phản ứng từ sự thay đổi của Chelsea và của Chateau de Gevrey-Chambertin giống y như cách nhiều người dùng đã thốt lên khó chịu khi Facebook đổi sang giao diện Timelines. Đơn giản, vì chúng ta đã quen với cái cũ, không muốn bất tiện khi sử dụng cái mới.
Chelsea đã quá quen rồi với việc tay săn bàn số một phải là Drogba và lối đá cũng phải sầm sập kiểu thiên về thể lực để phục vụ Voi rừng. Nhưng khi không còn Drogba, không còn Anelka nữa, họ phải thay đổi để Torres là số một, chơi ở vị trí trung phong ưu tiên nhất. Thay đổi đó được thực hiện bởi những nhân tố mới, như Hazard, Mata, Oscar…, những người phù hợp với lối chơi của Torres.
Tương tự vậy thôi, người chủ mới của Chateau de Gevrey-Chambertin có thể là người Hoa nhưng rượu của Chateau de Gevrey-Chambertin vẫn thế thôi, là rượu Pháp, của người Pháp làm ra theo công thức của riêng họ.
Con người luôn sợ bước ra khỏi vùng tiện lợi của thói quen cố hữu, thứ được trang trọng khoác áo “truyền thống” hay “tập quán”.
Truyền thống đúng nghĩa là điều đáng trân trọng và đừng lầm lẫn để làm tù nhân của thói quen giả hình truyền thống. Truyền thống của Chelsea không phải là chuyện họ phải chơi lối chơi như Mourinho đã tạo dựng và đã ra sân là phải có Lampard, trung phong nhất thiết phải như Drogba.
Và Chelsea hôm nay đã bước ra khỏi vùng tiện lợi, để chơi mẫn cảm trong sự hồi sinh của Torres, từ những nghệ sỹ mới như Hazard, Mata…
(Theo báo Bóng Đá)