(Bongda24h) - Ở Manchester United, luôn tồn tại một lời nguyền hàng thập kỷ nay: những ai rời khỏi đội bóng do không hợp Sir Alex hay không tìm được vị trí trong đội hình đều bị lụn bại trong sự nghiệp và không bao giờ ngóc đầu lên được nữa. Thế nhưng, cũng có những người "ra đi lại như là một sự giải thoát" để rồi toả sáng ở một nơi khác thích hợp hơn. Không ít CĐV "Quỷ đỏ" đã phải thốt lên "Giá như ..." khi chứng kiến những người từng khoác áo MU tung hoành trên sân cỏ với một bộ mặt và phong độ thay đổi hẳn so với thời kỳ không được trọng dụng ở "Nhà hát của những giấc mơ". Dưới đây là 10 trường hợp tiêu biểu nhất do tờ Goal thống kê.
1. Peter BeardsleyMU không nhìn nhận chính xác tài năng của Beardsley
Chẳng nhiều người còn nhớ chàng cầu thủ có cái biệt danh đáng yêu "thằng gù", một trong những tiền vệ xuất sắc nhất bóng đá Anh thập niên 80, 90 của thế kỷ trước, đã từng có quãng thời gian thi đấu ngắn ngủi kéo dài 7 tháng ở thành Manchester lúc mới khởi nghiệp. Anh chỉ ra sân một lần duy nhất trong trận đấu ở cúp Liên đoàn Anh. Sau đó, người tiền nhiệm của Alex Ferguson, HLV Ron Atkinson đã đẩy anh sang tận Canada để rồi phải tiếc nuối khôn nguôi. Năm 1983, Beardsley trở về quê hương gia nhập Newcastle và tại đây, nhiều người đã biết đến tài năng của tiền vệ nhỏ con này. Thời kỳ huy hoàng nhất trong sự nghiệp của Beardsley là khi anh chuyển tới Liverpool vào năm 1987. Tại đây, anh trở thành nhân tố chủ chốt của tuyến giữa "Lữ đoàn đỏ", giành 2 chức VĐQG vá 1 cúp FA. Năm 1990, anh đã có màn trả thù ngọt ngào đội bóng không đánh giá đúng tài năng đích thực của mình bằng việc lập hattrick vào lưới MU trong thắng lợi đậm đà 4-0 tại Anfield. Ở cấp độ ĐTQG, Beardsley được coi là đối tác tin cậy nhất của Gary Lineker, chân sút số 1 đảo quốc sương mù hồi đó.
2. Diego ForlanThất bại ở MU, toả sáng ở La Liga
Dường như các cầu thủ đến từ khu vực châu Mỹ - Latinh không mấy có duyên với MU. Đến giờ, tài săn bàn của Diego Forlan đã được công nhận trên toàn thế giới nhưng anh phải mất tới hơn 8 tháng, qua 27 trận đấu, mới có nổi bàn đầu tiên cho MU mà lại xuất phát từ một ... quả phạt 11m. Ký ức đẹp đẽ nhất của Forlan trong màu áo đỏ chỉ là cú đúp vào lưới Liverpool vào năm 2002. Chính vì thế, tiền đạo người Uruguay được coi là thương vụ thất bại thảm hại của Sir Alex, con người luôn rất tinh tường trong cách nhìn người. Kể ra, ông không sai bởi sau khi quyết định tới La Liga nhằm cứu vãn sự nghiệp, Forlan đã dần chứng tỏ khả năng thượng thừa của một chân sút xuất sắc. Anh đã 2 lần giành danh hiệu Pichichi (Vua phá lưới La Liga) và Chiếc giày vàng châu Âu trong màu áo Villarreal và Atletico Madrid. Có lẽ, chất Latinh và nghệ sỹ đậm đặc trong con người Forlan chỉ được phát huy tối đa ở môi trường Tây Ban Nha, giải đấu thiên nhiều về kỹ thuật và ưa thích sự phóng khoáng.
3. Gerard PiqueRa đi để tìm kiếm sự khẳng định
Khó có thể coi trung vệ này là một thất bại của "Quỷ đỏ". Ngay từ lúc đội bóng nước Anh "cướp trắng" Pique khỏi lò La Masia danh tiếng khi chưa đầy 17 tuổi cho đến khi trở về nơi "chốn rau cắt rốn" vào năm 2008, Pique luôn được đánh giá rất cao. Thế nhưng, anh không thể cạnh tranh nổi một vị trí chính thức bởi sự thống trị tuyệt đối của cặp trung vệ thép Ferdinand - Vidic. Vì thế, dù không muốn một chút nào, Sir Alex vẫn đành phải để Pique ra đi, quay lại Barcelona. Không mất nhiều thời gian, Pique đã là trụ cột trong hàng thủ của đội bóng xứ Catalan. Ở trận chung kết Champions League mùa giải năm ngoái, Pique đã chơi xuất sắc trước đội bóng cũ và vô hiệu hoá hoàn toàn sự nguy hiểm của Ronaldo hay Rooney, khiến HLV Ferguson phải thốt lên cay đắng: "Bán Pique là một trong những điều đáng tiếc nhất trong sự nghiệp cầm quân của tôi".
4. David PlattMU từng bỏ qua một tiền vệ sau này trở thành trụ cột của ĐTQG
Thêm một tiền vệ nổi bật người Anh bị MU thẳng thừng chối từ vì thiếu tài năng. Platt được đội bóng thành Manchester phát hiện và đào tạo song không bao giờ được góp mặt ở đội 1 bởi sự đánh giá sai lầm của Ron Atkinson (lại là con người này). Platt đành nhẫn nhịn chờ thời ở CLB nhỏ, Crewe Alexandra và lọt vào tầm ngắm của Aston Villa. Ở ngay mùa đầu tiên gia nhập đội chủ sân Villa Park, tiền vệ này đã giúp đội bóng trở lại hạng đấu cao nhất và vài năm sau, còn giành ngôi Á quân. Platt là một trong số ít những cầu thủ bản xứ thi đấu thành công ở ngoài biên giới nước Anh với những năm tháng chinh chiến ở Serie A cho Bari, Juventus và Sampdoria. Năm 1995, Platt trở về thi đấu cho "đại kình địch" của MU khi đó, Arsenal và góp sức vào chiến tích giành cú đúp ở mùa giải 1997-1998 (một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất của Platt là cú đánh đầu quyết định đem về thắng lợi 3-2 cho đội nhà trước .... MU). Ở ĐT Anh, Platt cũng là nhân tố chủ chốt trong những năm đầu thập kỷ 90 của thế kỷ trước, thậm chí nhiều lần được đeo chiếc băng đội trưởng danh giá.
5. Juan Sebastian VeronMU "hớ to" trong thương vụ Veron
Năm 2001, Veron là một trong những nhà tổ chức trận đấu giỏi nhất làng túc cầu giáo. Do đó, MU đã phải chi ra tới gần 30 triệu bảng, một kỷ lục của giải Ngoại hạng khi ấy để mang tiền vệ người Argentina về sân Old Trafford. Tiếc là tại thành Manchester, Veron không thể nào khẳng định được giá trị đắt giá của mình, biến anh thành nỗi xấu hổ lớn nhất của Sir Alex trong các vụ chuyển nhượng từ trước đến nay. Trong 2 năm thi đấu, đóng góp của Veron chỉ tương xứng với một phần rất nhỏ trong khoản tiền 30 triệu bảng cũng như mức lương anh được nhận. Năm 2003, MU đã khôn ngoan tống khứ "của nợ" này cho Chelsea và Veron cũng chẳng bao giờ lấy lại được những năm tháng đỉnh cao cho đến lúc quyết định trở về quê hương thi đấu cho Estudiantes. Tại nơi anh được đào tạo ra, Veron đã phần nào phục hồi được phong độ khi đã ngoài 30 tuổi. Anh đóng góp vào chiến tích vô địch Argentina và giành Copa Libertadores của Estudiantes. Nhờ đó, Veron đã được trở lại ĐTQG Argentina dưới sự dẫn dắt của huyền thoại Diego Maradona.
6. Mark BosnichMark Bosnich: Trở về trong vinh quang, ra đi trong lặng lẽ
Không nhiều người biết rằng trước khi khoác áo MU vào năm 1999 khi đang là một trong những thủ môn hàng đầu nước Anh, Bosnich từng có mặt ở Nửa đỏ thành Manchester lúc mới 17 tuổi. Sau hơn 3 năm không được đoái hoài, Bosnich quyết định chuyển sang Aston Villa và ở đây, anh dần trở thành chốt chặn đáng tin cậy để từ đó, lại có cơ hội được góp mặt trong đội hình MU. Tuy nhiên, lần trở lại này đã không được như ý. Bosnich không duy trì được phong độ và những rắc rối trong đời sống riêng đã khiến sự nghiệp cùa Bosnich xuống dốc không phanh.
7. Dion DublinDublin khó lòng đua tranh được với King Eric
Lịch sử của MU rất có thể đã rẽ theo một hướng khác nếu như Dion Dublin không bị gãy chân khi vừa tới Old Trafford chưa lâu. Để thay thế cho tiền đạo này, Ferguson đã chiêu mộ Eric Cantona và nhờ đó, một huyền thoại mới của đội bóng đã được khai sinh. Cantona đã chơi quá xuất sắc đến độ sau khi bình phục, Dublin không làm cách nào có được vị trí chính thức trong đội hình và đành ngậm ngùi ra đi dù tài năng có thừa. Bằng chứng là Dublin đã trở thành chân sút đáng gờm của giải Ngoại hạng trong màu áo Coventry City và Aston Villa. Dù sao, Alex Ferguson cũng chẳng phải tiếc nuối gì cho lắm với thương vụ này vì trình độ, đẳng cấp, tầm ảnh hưởng của King Eric quý giá gấp nhiều lần so với kỹ nghệ săn bàn của Dublin.
8. Tim HowardTim Howard thành công ở Everton sau khi bỏ MU
Tới nước Anh từ đất Mỹ xa xôi, Howard chính là người thay thế "thằng hề" Fabian Barthez trong khung gỗ mà đã làm mất lòng tin của Sir Alex sau một loạt màn trình diễn ngớ ngẩn. Howard có sự khởi đầu không đến nỗi tồi tuy nhiên một vài sai lầm nghiêm trọng khiến Howard rất chật vật trong việc bảo vệ vị trí thủ thành số 1. Và sự xuất hiện của Edwin Van der Sar vào năm 2007 đã đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp của Howard ở MU. Không chấp nhận ngồi trên băng ghế dự bị, thủ môn người Mỹ đào tẩu sang Everton và đó mới là nơi thích hợp để anh vùng vẫy.
9. Jordi CruyffJordi Cruyff không phù hợp với bóng đá Anh và MU
Sau vòng chung kết Euro 1996, người con trai của huyền thoại Johan Cruyff quyết định bỏ Barca và người cha thân yêu để đi theo lời mời gọi của đội bóng số 1 nước Anh. Những chấn thương liên tiếp, áp lực lớn lao khi có người cha quá vĩ đại, cộng thêm việc không thể thích nghi với môi trường mới, Jordi dần chôn vùi tài năng ở MU. Niềm hứng thú với trái bóng tròn chỉ trở lại khi Jordi gia nhập Alves, một đội bóng trung bình của La Liga. Tuy không đạt được những thành tựu lớn lao nhưng Jordi đã chứng tỏ anh không hề bất tài như suy nghĩ của nhiều người. Hiện giờ, Jordi đang cống hiến những năm cuối cùng trong sự nghiệp cho Valletta, một CLB của đảo quốc nhỏ bé Malta.
10. Jonathan Greening Greening không chấp nhận phận dự bị ở MU
Từng được ví như Roy Keane hay Paul Scholes, song sự nghiệp của Greening không được vẻ vang như vậy. Năm 1999, anh cũng có mặt ở cái đêm huyền diệu tại Nou Camp khi MU vượt qua Bayern nhờ 2 bàn thắng vào những phút bù giờ dù không được ra sân một phút nào. Lý giải thích hợp nhất cho thực tế Greening không thể có chỗ đứng ở "Nhà hát của những giấc mơ" dù không hề kém cỏi là đội hình MU khi ấy quá mạnh và thừa thãi nhân tài. Nếu Greening chấp nhận ở lại và cam chịu thân phận "dự bị hạng sang" thì có thể đã được "dính líu" vào nhiều danh hiệu của MU tuy nhiên tiền vệ người Anh lại muốn được ra sân chơi bóng thường xuyên. Kết quả, anh là trụ cột của những đội bóng nhỏ như Middlesbrough hay West Brom, đổi lại bảng thành tích gần như trống trơn.
Bảo Anh