Arsenal mùa giải năm nay thể hiện 2 bộ mặt khá khác nhau ở Premier League và Champions League.
Trong khi ở giải quốc nội, Pháo thủ tuy đôi lúc thất thường nhưng vẫn đang chễm chệ ở vị trí thứ 2 trên BXH thì tại Champions League, thầy trò HLV Arsene Wenger phải toát mồ hôi hột mới vượt qua được vòng đấu bảng sau khi để thua Napoli trong trận đấu cuối cùng. Vậy đâu là nguyên nhân cơ bản dẫn đến sự khác biệt đáng kể này?
Tại Premier League, Arsenal thường tỏ ra là đội bóng vượt trội về khả năng kiểm soát bóng với sự cơ động của hàng tiền vệ sáng tạo. Harry Redknapp từng nói: “Rất khó để đánh bại Arsenal. Họ kiểm soát tuyến giữa quá tốt với hàng tiền vệ liên tục đổi chỗ cho nhau. Bạn rất dễ dàng bị cuốn theo lối chơi của họ”.
Giáo sư Wenger chuộng đội hình 4-2-3-1 cho các trận đấu tại giải quốc nội bởi vì nó có thể dễ dàng chuyển thành 4-3-3 hoặc 4-5-1 khi cần thiết. Điều mấu chốt ở đây là, dù có dùng bất cứ đội hình nào, Arsenal vẫn có 3 tiền vệ trung tâm. Với nhiều đội bóng Anh dùng sơ đồ 4-4-2 truyền thống thì 3 tiền vệ trung tâm cơ động của Arsenal dễ dàng kiểm soát tuyến giữa, từ đó triển khai lối chơi ban bật sở trường và ghi bàn.
Chiến lược gia người Pháp đặc biệt chuộng các tiền vệ có tốc độ, kỹ thuật, khả năng thính nhạy bàn thắng, chuyền bóng, nhãn quan và đặc biệt là trí thông minh để có thể sử dụng tất cả các kỹ năng đấy trong cùng một lúc. Quan trọng hơn, những cầu thủ này phải tự tin thể hiện lối chơi dưới mọi áp lực và luôn tin tưởng vào triết lý bóng đá của HLV.
Chính nhờ sự linh hoạt của hàng tiền vệ mà Arsenal đã tạo ra đến 284 cơ hội sau 26 trận tại Premier League (10,9 cơ hội/trận). Số cơ hội đấy được chuyển hóa thành 48 bàn thắng (1,8 bàn/trận). Arsenal luôn có cơ hội giành chiến thắng trước mọi đối thủ nếu hàng phòng ngự của họ không để thủng lưới.
Nhưng điều đó không lặp lại ở đấu trường châu Âu khi mà tất cả đều biết tuyến giữa quan trọng như thế nào trong các trận đấu. Năm nay, Arsenal nằm ở bảng F “tử thần” với các đội bóng rất mạnh: Dortmund, Napoli và Marseille.
Điều khác biệt rõ ràng nhất ở đây là số bàn thắng và số cơ hội tạo ra của Arsenal giảm hẳn so với lúc thi đấu trong nước. Sau 6 trận đấu ở vòng bảng, Arsenal chỉ ghi được 6 bàn và thủng lưới đến 5 lần. Số cơ hội tạo ra chỉ là 7 lần/trận, quá ít so với con số 10,9 ở Premier League.
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến sự sa sút trên hàng công của Arsenal khi thi đấu ở cúp Châu Âu. Một lí do cơ bản là trình độ của các hậu vệ tại Champions League cao hơn rất nhiều so với những “gã khờ” tại giải Ngoại hạng. Bên cạnh đó, tuyến giữa là nơi giao tranh ác liệt nhất trên sân khiến các tiền vệ sáng tạo bên phía Arsenal khó có thể ung dung cầm bóng và tạo ra cơ hội. Điều đó dẫn đến việc dù tỉ lệ kiểm soát bóng vẫn tương đương như giải quốc nội là 55% nhưng số cơ hội được Pháo thủ tạo ra lại ít hơn nhiều.
Các tiền đạo của Dortmund, Napoli hay Marseille cũng nguy hiểm hơn rất nhiều, do đó 2 hậu vệ cánh của Arsenal ít dám dâng cao hơn và khó lòng áp đặt thế trận lên đối thủ. Ở đây, hãy nghe ý kiến của cựu danh thủ Jamie Redknapp sau trận thua 0-2 của Arsenal trước Napoli ở vòng đấu cuối tại Champions League: “Tôi nghĩ mọi người phải công nhận rằng HLV Benitez (Napoli) đã rất mạnh dạn khi thay đổi chiến thuật, đặc biệt là ở trong hiệp 2 khi đẩy 2 hậu vệ cánh là Maggio và Armero lên cao hơn.
Chiến thuật này đã đẩy lùi đội hình của Arsenal xuống và buộc 2 tiền vệ là Rosicky và Cazorla phải phòng ngự nhiều hơn thay vì dâng cao tấn công. Sự thay đổi đó chính là mấu chốt dẫn đến các bàn thắng dành cho Napoli”.
Thêm vào đó, 3 tiền vệ trung tâm của Arsenal thường xuyên dựa vào khả năng cầm bóng của mình mà làm chậm nhịp độ tấn công của Arsenal hoặc không phá bóng dứt khoát khi đội nhà đang bị đối phương tạo sức ép. Bên cạnh đó, trong lối chơi mà Arsenal đang theo đuổi, họ cần một tiền đạo sắc sảo hơn nhiều so với Olivier Giroud. Những lúc này, các Gooners mới thực sự nhớ đến Thiery Henry hay Van Persie, những người biết chuyển hóa cơ hội thành bàn thắng với tỉ lệ cao hơn nhiều so với Giroud.
Một thống kê khác cho thấy, trong 26 trận tại Premier League, các học trò của Wenger chỉ chuyền dài trung bình 39 lần/trận. Nhưng chỉ trong 6 trận tại Champions League, Pháo thủ chuyền dài đến 41 lần/trận. Điều đó không có nghĩa là Arsenal từ bỏ lối chơi chuyền ngắn để chuyển sang bóng dài, nó chỉ chỉ ra rằng các tiền vệ sáng tạo bên phía đội bóng thành London gặp khó khăn khi “tìm nhau” tại đấu trường châu Âu và buộc phải dùng đến bóng dài để giải quyết tình thế.
Rõ ràng, chơi bóng tại giải đấu quy tụ những đội bóng xuất sắc nhất châu Âu sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với lúc tại Premier League và Arsene Wenger sẽ buộc phải tư duy nhiều hơn, đúng với cách mà ông vẫn thường làm để đối phó với lối chơi vũ bão đến từ Bayern Munich nếu không muốn phải ra về sớm tại Champions League.
Theo Bongdaplus.vn