Tuổi thanh xuân qua đi, nhưng chưa hẳn đã chết, mà nó có thể tái sinh dưới những hình thức khác. Ryan Giggs là một dạng như thế. Ở buổi hoàng hôn của sự nghiệp, gần 40 mùa lá rụng, nhưng người đàn ông xứ Wales ấy vẫn cháy bừng ngọn lửa khát khao mỗi lần được ra sân thi đấu.
Mới đó mà đã hơn 2 thập kỷ Giggs gắn bó với Old Trafford, kể từ lúc còn là cậu bé chập chững tập đá bóng đến khi thành danh. Anh đã là một phần của lịch sử đội bóng vĩ đại nhất nước Anh, là biểu tượng của chiến thắng, của nghị lực và sự vươn lên.
Bản thân là một tiền vệ cánh nhưng khi cần Giggs có thể bó vào trong để chơi như một tiền vệ trung tâm, giống chiếc cầu nối giữa phòng ngự và tấn công. Tuổi tác có thể in hằn trên từng bước chạy nhưng không làm mất đi sự nhiệt huyết và niềm đam mê bất tận của anh. Phong độ ổn định của Carrick, sự trưởng thành của Anderson, Cleverley ngỡ như ngày càng thu hẹp cơ hội được ra sân chơi bóng của Giggs.
Nhưng không! Anh vẫn được Sir Alex tin dùng. Mỗi lần được trao cơ hội, anh đều tận dụng tối đa, nỗ lực quên mình, vì màu cờ sắc áo và khẳng định giá trị bản thân. Trận đấu với QPR đêm qua là màn ra sân thứ 999 trong sự nghiệp thi đấu quốc tế của Giggs. Một con số không tưởng! Đặc biệt hơn, ở cái tuổi của anh, nhiều người đã giải nghệ mất rồi. Nhưng Giggs vẫn miệt mài thi đấu, vẫn sắc sảo và lanh lợi như cái thủa còn sung sức.
Bàn thắng vào lưới Julio Cesar đêm qua còn làm tôn thêm giá trị của “cây trường sinh” Ryan Giggs. Anh có mặt ở các điểm nóng trên sân, phối hợp hiệu quả với các đồng đội và trực tiếp ghi bàn. Một khoảnh khắc làm sống dậy quá khứ, làm con tim của tất cả các manucians rung lên bần bật vì sung sướng, khiến niềm kiêu hãnh màu đỏ phấp phới tung bay cả một góc trời.
Đừng bao giờ nói Giggs đã hết thời. Anh chưa bao giờ hết thời cả. Thời thế tạo anh hùng, tạo ra Giggs, biểu tượng của một thế hệ M.U vinh quang nhưng cũng đầy cay đắng. Anh là quá khứ, là hiện tại và cả tương lai nữa.
Những vết nhơ bên ngoài sân cỏ có thể làm vấy bẩn hình ảnh của Giggs nhưng chưa bao giờ đánh mất đi sự thiêng liêng và giá trị cao quý của một quái kiệt bất tử với thời gian. Tháng 11 này, Giggs tròn 40 tuổi. Đừng bao giờ đếm số trận đấu của anh làm gì cả, vì nó vô hạn rồi, hàng ngàn trận đấu là hàng ngàn kỉ niệm. Bây giờ và mãi mãi…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)