Uwe Rosler đã chứng kiến đủ khổ đau trong thời gian thi đấu cho Man City những năm 1990. Hôm qua, chính ông là người gieo sầu cho đội bóng cũ trên tư cách HLV của Wigan.
Sân Etihad như tái tê vì thất bại 1-2 trước đội bóng hạng dưới Wigan ở tứ kết FA Cup. Kết quả không chỉ khiến họ bị loại khỏi giải đấu lâu đời nhất thế giới, mà còn tan mộng ăn ba danh hiệu quốc nội.
HLV của đội khách vốn chẳng phải ai xa lạ khi thi đấu cho Man City từ năm 1994 đến 1998, ghi 50 trong 152 trận ở giải vô địch quốc gia. Rosler thậm chí từng được CĐV của Man City tôn sùng như người hùng xả thân vì đội bóng trong những ngày đen tối nhất, với việc liên tiếp tụt từ giải Ngoại hạng Anh xuống hạng Nhất rồi hạng Hai.
Rosler dẫn dắt Wigan từ đầu mùa giải năm nay.
Đối với Rosler, tình yêu dành cho Man City dường như không bờ bến. HLV người Đức đã đặt tên hai con trai theo tên hai huyền thoại của đội bóng là Colin Bell và Tony Book. Ông có mặt trong nhiều lễ đăng quang của đội bóng gần đây và những bức ảnh thuở còn khoác áo Man City được treo đầy trong căn nhà ở ngoại ô Manchester.
Khi Rosler mắc bệnh Non-Hodgkin's lymphona (một dạng ung thư) năm 2003, CĐV Man City đã ở bên cạnh hỗ trợ ông rất nhiều. Họ luôn dành cho ông sự đón chào ấm áp mỗi khi xuất hiện - ngay cả lần này, với tư cách là huấn luyện viên đối địch. Một số người còn mặc phiên bản áo đấu có tên của Rosler và số áo 28, hôm qua. Họ kêu tên ông trước trận, và đáp lễ khi ông vẫy tay chào. Để rồi sau đó đổ lệ.
Rosler đủ chuyên nghiệp để phân biệt giữa công việc và tình cảm. Thứ chiến thuật hiệu quả ông tạo ra cho Wigan, với lối chơi quyết liệt nhưng không thiếu sáng tạo, đã gây bất ngờ cho Man City. Ở ngoài đường biên, chiến lược gia 45 tuổi cũng liên tục gào thét khích lệ tinh thần học trò. Và kết quả thì đã rõ.
Trước khi vào trận, Rosler nói ông hẳn sẽ rất khó khăn để kìm nén cảm xúc, nhưng có lẽ ông đã rất biết cách để che giấu sự phấn chấn khi chứng kiến đội bóng của mình ghi không chỉ một mà hai bàn vào lưới của đại gia thành Manchester.
Rosler không ăn mừng khi Jordi Gomez đưa Wigan vượt lên dẫn trước sau quả đá phạt đền thành công phút 27, và cả khi James Perch nhân đôi cách biệt cho đội khách sau pha phòng thủ lỗi của Man City phút 47. Cả hai lần Rosler chỉ hít thở sâu và nhấp vài ngụm nước rồi ngồi xuống băng ghế chỉ đạo trong giây lát. Phần còn lại của trận đấu ông luôn đứng và gào hét.
Khi tiếng còi kết thúc, khi các cầu thủ và CĐV Wigan đang hò reo nhảy múa cùng nhau, Roslers bước sang bắt tay Manuel Pellegrini của Man City rồi nhanh chóng khuất dạng sau đường hầm.
Trong cuộc họp báo sau trận, cựu tiền đạo của đội tuyển Đông Đức nói: "Câu lạc bộ này rất có ý nghĩa đối với tôi. Sự đón tiếp tôi nhận được ở đây vô cùng lớn lao. Tôi luôn cảm thấy mình được tôn trọng, nên tôi đã không ăn mừng khi tiếng còi kết thúc. Mọi người đều biết tình cảm tôi dành cho Man City lớn đến thế nào và điều đó sẽ không bao giờ thay đổi" .
Kết quả hôm qua khiến Man City và Rosler có thêm một mối liên hệ, và một kỷ niệm mới để nhớ đến sau này, dù rằng nó chỉ tốt cho chiến lược gia sinh năm 1968.
Theo Vnexpress