Sir Alex Ferguson đã tìm thấy lời giải cho bài toán nhức nhối nhất của họ: Tiền vệ trung tâm. Từ giờ, lão tướng Paul Scholes đã có thể yên tâm rút lui.
Không Luka Modric, người đã chọn Real Madrid. Không Kaka, vốn không chịu giảm lương để đến Old Trafford. Vụ Wesley Sneijder khép lại từ lâu lắm rồi. Trong kỳ chuyển nhượng Hè 2012, M.U chỉ mua một tiền vệ trung tâm đúng nghĩa, nhưng tài năng trẻ Nick Powell - kém Scholes đến 20 tuổi - chỉ là bản hợp đồng cho tương lai.
Sự thực, Scholes đã chơi tốt hơn nhiều so với kỳ vọng sau khi xỏ giày đá trở lại cách đây gần 1 năm. Về khoản điều tiết nhịp độ trận đấu, không có cầu thủ M.U nào có thể sánh ngang với anh. Đầu mùa này, chính nhờ sự tỏa sáng của anh sau khi vào sân thay người, M.U mới lội ngược dòng để đánh bại Southampton với tỷ số 3-2. Nhưng với một đội bóng nuôi tham vọng chinh phục đỉnh cao Premier League lẫn Champions League, tình trạng phụ thuộc quá lớn vào một cầu thủ tròn 38 tuổi vào ngày 16/11 tới đây rõ ràng là bất thường và không ổn.Tiền vệ Paul Scholes
Giới chuyên gia và người hâm mộ đều cho rằng "tử huyệt" của M.U mùa này chính là vị trí tiền vệ trung tâm. Khi kỳ chuyển nhượng Hè 2012 khép lại, họ nhận định M.U sẽ trả giá vì không mua được Modric hay mượn được Kaka.
Nhưng cuối cùng, Sir Alex Ferguson đã giải quyết bài toán này rất êm đẹp. Thứ nhất, với sự xuất hiện của Robin van Persie, Rooney được kéo về đá tiền vệ trung tâm. Về cơ bản, anh đã chơi rất tốt, hỗ trợ tích cực cho khâu thu hồi bóng, đánh chặn, điều tiết nhịp độ trận đấu khá hợp lý và không quên thực hiện những pha kiến tạo cho đồng đội, đặc biệt là van Persie.
Thứ hai, Tom Cleverley đá rất ổn định, tiến bộ dần qua từng ngày. Mùa trước, Sir Alex đã nhìn thấy tiềm năng của Cleverley, tin rằng anh đã có thể thay thế Scholes. Cleverley đã chơi cực hay trong vài trận đầu mùa trước, nhưng tiếc thay, một chấn thương nặng khiến anh rời xa sân cỏ suốt thời gian dài. Khi trở lại vào nửa cuối mùa, Cleverley không thể tìm lại phong độ tuyệt vời ấy, sa sút về mặt thể lực, cảm giác bóng rất kém. Bây giờ thì khác, anh trưởng thành trông thấy.
Thứ ba, từ một cầu thủ tưởng chừng bị lãng quên, Anderson bất ngờ tìm lại chính mình ở mùa này. Anderson đã chơi rất hay trong hai trận thắng Newcastle, đã thi đấu đầy sáng tạo trong trận gặp Chelsea tại Cúp Liên đoàn hồi giữa tuần (sau khi anh rời sân, M.U đã bị gỡ hòa, rồi thua cuộc). Những đường chuyền của Anderson có tính đột biến rất cao.
Thứ tư, Sir Alex có nhiều giải pháp chiến thuật để giải quyết bài toán tiền vệ trung tâm. Lúc thì ông sử dụng hệ thống 4-2-3-1 quen thuộc, khi thì chuyển sang sơ đồ hàng tiền vệ kim cương.
Trong vòng 1 tuần qua, M.U đã đá 3 trận lớn liên tiếp, 2 lần gặp Chelsea, 1 lần gặp Arsenal. Cả 3 trận ấy, M.U không cần đến sự hiện diện của Scholes trên sân cỏ. Lần gần nhất Scholes đá trọn trận cho M.U đã cách đây hơn 1 tháng, trận gặp Tottenham tại Old Trafford vào ngày 29/9. Trận ấy, M.U lại thua 2-3.
Scholes chắc chắn sẽ treo giày khi mùa giải này kết thúc. Nhưng ngay từ bây giờ, vai trò của anh sẽ dần dần mờ nhạt, như quá trình chuyển giao thế hệ. Những lúc cần kiểm soát bóng nhiều, Scholes sẽ được tin dùng, đặc biệt khi gặp các đội bóng nhỏ và trung bình trên sân nhà. Nhưng ở các trận đấu lớn, có lẽ Scholes không cần đá chính.
Vào cuối mùa này, Ryan Giggs cũng rút lui. Khi ấy, Sir Alex coi như thành công thay thế thế hệ vàng.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)