Thứ Tư, 06/11/2024Mới nhất
Zalo

Những trận đối đầu đáng nhớ giữa Arsenal và Tottenham

Thứ Bảy 22/12/2007 00:11(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

(Bongda24h) - Bây giờ, nếu nói đến derby thành London người ta sẽ nghĩ ngay đến trận đối đầu giữa Chelsea và Arsenal. Nhưng thực ra, Chelsea mới bắt đầu là một thế lực của nước Anh kể từ khi Abramovich tiếp quản đội bóng. Còn trước đó, nói đến trận derby của thủ đô là phải nhắc đến cặp đấu Arsenal - Tottenham bởi tính lâu đời cũng như truyền thống của 2 đội.

 

Hai CLB đều được thành lập từ rất sớm: Arsenal ra đời năm 1886 còn Tottenham thậm chí còn trước đó 4 năm. Lần gặp nhau đầu tiên giữa 2 đội là vào năm 1887 trong khi đến tận năm 1905, Chelsea mới xuất hiện. Trước khi Abramovich có mặt ở Chelsea vào năm 2003 thì đội bóng này chỉ có 1 chức VĐQG Anh và 3 cúp FA trong khi thành tích của Tottenham là 2 chức VĐQG và 8 cúp FA. Như thế đủ để thấy, Arsenal và Tottenham chính là trận derby thành London lâu đời và có tính truyền thống cao hơn cặp đấu Arsenal - Chelsea.

 

Chỉ vì trong khoảng hơn 15 năm trở lại đây, Tottenham đã suy yếu nhiều và không còn là một đại gia của bóng đá Anh nên họ không còn có thể sánh được với Arsenal. Đã 19 trận đối đầu gần đây, họ không thắng nổi người láng giếng một lần nào. Còn nếu tính rộng hơn thì Spurs chỉ duy nhất 2 lần thắng được trên sân của Arsenal trong vòng 25 năm qua. Nhưng không vì thế mà đánh giá thấp Tottenham ở trận đối đầu này. Bởi ai cũng biết, tại một trận derby, luôn có những diễn biến bất ngờ và khó lường.

 

Hãy cùng nhìn lại một số trận đối đầu tiêu biểu giữa 2 đội bóng này kể từ khi giải VĐQG Anh được đổi tên thành Premiership League (1992)

 

Ngày 11/05/1993, Highbury: Arsenal 1-3 Tottenham (Dickov - Sheringham, Hendry 2)

 


Đây là trận đấu cuối cùng của cả 2 đội ở mùa giải 1992/1993. Nếu đội nào thắng sẽ có vị trí tốt hơn đội kia. Nhưng khi đó, Arsenal gần như tập trung toàn bộ sự chú ý cho trận chung kết cúp FA 4 ngày sau đó với
Sheffield Wednesday (rồi Arsenal cũng đăng quang ở giải đấu này). Nên HLV George Graham đã chỉ sử dụng đội hình dự bị cho trận đấu này. Chỉ có David O'Leary (người đang giữ kỷ lục về số lần khoác áo Arsenal và từng làm HLV của Leeds và Aston Villa) là một trụ cột hiếm hoi có mặt.

 

Trong khi đó, HLV Terry Venables có trận cuối cùng dẫn dắt Tottenham (Sau đó, ông trở thành HLV trưởng ĐT Anh) và Venables đã có màn chia tay hoàn hảo khi đưa Tottenham giành chiến thắng. Đây cũng là lần đầu tiên trong vòng 18 năm, Spurs đánh bại Arsenal cả 2 lần trong cùng một mùa giải (cũng là duy nhất ở Premier League tính đến thời điểm này). Với một đội hình mạnh nhất và chỉ phải gặp Arsenal B nên Tottenham khôn gặp quá nhiều khó khăn trong việc giành trọn vẹn 3 điểm.

 

Teddy Sheringham (một biểu tượng của Tottenham và từng có quãng thời gian thi đấu khó quên ở Manchester United) đã đánh đầu tung lưới đội chủ nhà. Đó cũng là bàn thắng thứ 22 của Teddy và anh giành luôn danh hiệu "Vua phá lưới" của giải Ngoại hạng. Sau đó, John Hendry nâng tỷ số lên 2-0 cho Spurs và chỉ đúng 1 phút sau, Paul Dickov (hiện vẫn còn đang thi đấu và từng chơi cho Man City, Blackburn) ghi bàn rút ngắn tỷ số xuống còn 1-2. Tuy nhiên, Hendry lần thứ 2 chọc thủng lưới Arsenal, ấn định kết quả của trận đấu. Kết thùc mùa giải, Tottenham đứng thứ 8 và trên 2 bậc so với Arsenal.

 

Đội hình thi đấu 

Arsenal: Miller, Lydersen (McGowan), Keown, Marshall, O'Leary, Bould, Flatts (Carter), Selley, Smith, Dickov, Heaney.

Tottenham: Walker, McDonald, Van Den Hauwe, Hill, Mabbutt, Ruddock, Sedgley, Hendry (Hodges), Anderton, Sheringham, P Allen.

 

Ngày 24/11/1996 Highbury: Arsenal 3-1 Tottenham Wright pen, Adams, Bergkamp - Sinton)

 

Ian Wright tranh chấp với Sol Campbell trong trận đấu vào tháng 11 năm 1996

Đây là trận derby đầu tiên với Tottenham của HLV Arsene Wenger (ông về Arsenal từ CLB của Nhật Bản, Nagoya Grampus Eight vào đầu tháng 10 năm 1996). Dù mới nắm đội không lâu nhưng Wenger đã mang về thành công cho Arsenal khi trong 13 trận trước đó, "Pháo thủ" chỉ thua có 2 và hơn Spurs 5 điểm. Dennis Bergkamp bị Clive Wilson phạm lỗi trong vòng cấm và Arsenal được hưởng quả phạt 11m. Một trong những chân sút vĩ đại trong lịch sử Arsenal,  Ian Wright thành công trên chấm đá phạt, mở tỷ số cho đội chủ nhà. Đây cũng là bàn thắng thứ 160 của  Ian Wright cho Arsenal. Tiền đạo da màu này chính là người sỡ hữu kỷ lục ghi nhiều bàn thắng nhất của Arsenal cho đến khi bị Thierry Henry phá vào tháng 10 năm 2005 (tại một trận đấu ở Champions League).

 

Sang hiệp 2, cú sút như trái phá của Sinton bên phía Tottenham đã đập vào cột dọc rồi bật vào vai của thủ thành John Lukic và bay ngược trở lại lưới. Những tưởng trận đấu sẽ dừng lại ở kết quả 1-1 thì vào 3 phút cuối trận, Arsenal ghi liền 2 bàn thắng. Tiền đạo người Hà Lan, Dennis Bergkamp chính là ngôi sao sáng nhất của trận đấu. Phút 87, từ một quả ném biên, anh đẩy bóng xuống thuận lợi cho trung vệ Tony Adams sút volley , nâng tỷ số lên 2-1. Hai phút sau, Bergkamp, một trong những cầu thủ có lối chơi kỹ thuật và hào hoa bậc nhất trong lịch sử Premiers League, ghi bàn thắng thứ 3 cho đội chủ nhà bằng một pha qua người tinh tế mang bản sắc riêng rồi tung cú sút mạnh như búa bổ, bay vào góc xa, không cho Ian Walker một cơ hội cản phá nào.

Trong đội hình Tottenham tại trận đấu này, có một cái tên đáng chú ý là trung vệ Sol Campbell. Cầu thủ này đã trưởng thành và tạo danh tiếng ở Spurs. Đến năm 2001, Campbell chuyển sang ... Arsenal và chơi cho CLB 5 mùa. Sau đó, với chiến lược trẻ hóa đội ngũ của Wenger, Campbell không còn chỗ đứng ở Arsenal và chuyển sang chơi cho Portsmouth. Hiện dù đã 33 tuổi nhưng Campbell vẫn là trụ cột của đội bóng này và đang cùng Pompey bay cao ở Premiership.

 

Đội hình thi đấu

Arsenal: Lukic, Dixon, Winterburn, Vieira, Bould, Adams, Platt (Hartson), Wright, Merson, Bergkamp (Parlour), Keown.

Tottenham: Walker, Carr, Wilson, Howells, Calderwood, Campbell, Sinton, Nielsen, Anderton, Sheringham, Armstrong.  

 

Ngày 08/11/2003 Highbury: Arsenal 2-1 Tottenham (Pires, Ljungberg - Anderton)

 


Hồi đó, Arsenal đang bất bại và đã phải trải qua một trận đấu vô cùng khó khăn bởii Tottenham chơi rất tốt đặc biệt là hàng phòng ngự và thủ thành Kasey Keller. Phút thứ 5, đội khách vượt lên dẫn trước do công của Darren Anderton, một tiền vệ nổi bật của Tottenham và ĐT Anh thời bấy giờ. Arsenal vùng lên nhưng họ vấp phải một hàng phòng ngự được tổ chức tốt và một thủ môn Keller người Mỹ chơi rất xuất sắc.

 

Phải đến phút 69, họ mới tìm được mành lưới đối phương. Henry phá bẫy việt vị đón đường chuyền của Ray Parlour nhưng cú dứt điểm của "siêu tiền đạo" người Pháp không thể thắng nổi Keller. Tuy nhiên, Robert Pires đã có mặt đúng chỗ để đá bồi vào lưới trống. Lúc này, mọi chuyện mới trở nên dễ dàng hơn với Arsenal. 10 phút sau, Bergkamp (vào sân từ băng ghế dự bị) đã khởi xướng một đợt tấn công. Sau đó, Kanu (đang đá ở Portsmouth) chuyền bóng cho Ljungberg và tiền vệ người Thuỵ Điển (hiện đang chơi cho West Ham) đã sút bóng đập chân hậu vệ Tottenham, Stephen Carr, làm cho Keller đành chịu bó tay.

 

Đội hình thi đấu: 

Arsenal: Lehmann, Lauren (Cygan), Campbell, Toure, Cole, Ljungberg, Parlour, Gilberto (Bergkamp), Pires, Kanu (Edu), Henry.

Tottenham: Keller, Carr, Gardner, Richards, Taricco, King, Anderton, Konchesky (Mabizela), Dalmat (Ricketts), Keane, Postiga (Zamora).

 

Ngày 25/04/2004 White Hart Lane: Tottenham 2-2 Arsenal (Redknapp, Keane pen - Vieira, Pires)

 


Mùa giải 2003-2004 là mùa bóng trên cả tuyệt vời của Arsenal. Không chỉ đăng quang một cách đầy thuyết phục ở Premier League mà The Gunner còn lập nên một kỷ lục "vô tiền khoáng hậu": bất bại trong cả mùa giải. Và cuộc đối đầu với Tottenham ở vòng 35 vào ngày 25/4 chinh là trận đấu bản lề. Arsenal chỉ cần giành 1 điểm là giành chức vô địch Premiership trong khi Spurs rất quyết tâm ngăn chặn điều đó.

 

Hiệp 1 hoàn toàn thuộc về Arsenal. Chỉ ngay phút thứ 3, họ đã có bàn thắng sớm ở một tình huống phản công nhanh mang thương hiệu Arsenal. Spurs được hưởng phạt góc và bóng đến chân của Thierry Henry. "Đứa con của thần gió" đã bắt tốc độ, chạy liền một mạch gần nửa sân rồi chuyền bóng cho Bergkamp đang ở bên cánh trái. Tiền đạo số 10 không kết thúc ngay mà chọc khe cho Patrick Viera dũng mãnh lao xuống rồi xoạc chân đưa bóng vào lưới đội chủ nhà.

 

Hai phút trước khi kết thúc hiệp 1, một pha phối hợp nhỏ giữa Pires, Bergkamp và Viera. Người kết thúc cuối cùng là tiền vệ người Pháp, Robert Pires (hiện là cầu thủ của Villarreal). Thủ môn Keller lần thứ 2 bị đánh bại còn Pires có bàn thắng thứ 19 trong mùa giải. Đội chủ nhà không còn cách nào khác phải vùng lên bởi họ rất cần điểm để tránh xa khỏi khu vực xuống hạng. Khung thành Arsenal đã nhiều phen bị chao đảo trước các cú sút của Kanoute (chơi không hay ở Premiership nhưng đã hồi sinh khi chuyển sang Sevilla, trở thành chân sút số 1 của đội bóng này) hay Simon Davies.

 

Đến phút 62, nỗ lực của Spurs đã được đền đáp khi Jamie Redknapp tung cú sút xa từ cự ly hơn 20m, đánh bại thủ thành Jen Lehmann. Tỷ số được gỡ hoà 2-2 sau khi Tottenham được hưởng quả phạt 11m và Robbie Keane thực hiện thành công, mang về 1 điểm quý giá cho đội chủ nhà. Nhưng Arsenal mới là những người vui hơn cả vì họ đã chính thức lên ngôi sớm 3 vòng đấu. Các học trò của HLV Wenger đã ăn mừng ngay trên sân của đối thủ cùng thành phố như đã từng làm vào năm 1971. Đó có lẽ là một kỷ niệm vô cùng ngọt ngào của Arsenal.

 

Đội hình thi đấu 

Tottenham: Keller, Kelly (Poyet), Gardner, King, Taricco (Bunjevcevic), Davies, Brown, Redknapp, Jackson (Defoe), Keane, Kanoute.

Arsenal: Lehmann, Lauren, Toure, Campbell, Cole, Parlour (Edu), Gilberto, Vieira, Pires, Bergkamp (Reyes), Henry.

 

Ngày 13/11/2004 White Hart Lane: Tottenham 4-5 Arsenal (Naybet, Defoe, King, Kanoute - Henry, Lauren pen, Vieira, Ljungberg, Pires)

 

Trận cầu đáng nhớ tại White Hart Lane vào tháng 11 năm 2004

Đây là trận đầu tiên của Martin Jol trên cương vị HLV trưởng Tottenham sau khi lên thay HLV người Pháp, Jacques Santini. Jol rất muốn giành chiến thắng nhất là trước người láng giềng Arsenal để có sự khởi đầu suôn sẻ ở cương vị mới. Điều này hoàn toàn nằm trong tầm tay bởi Arsenal lúc này mới bị chấm dứt chuỗi 49 trận bất bại kỷ lục sau thất bại tại Old Trafford vào ngày 24/10. Tinh thần của thày trò Wenger không được cao như trước. Và hai đội đã cống hiến cho khán giả một trận cầu nghẹt thở, hấp dẫn từ đầu đến cuối,

 

Phút 37, trung vệ người Ma-rốc của Spurs, Nourredine Naybet phá tan thế cân bằng của trận đấu. Những tưởng hiệp 1 sẽ kết thúc với tỷ số 1-0 thì đúng vào những giây cuối cùng, Henry đã san bằng tỷ số. Và hiệp 2 đã chứng kiến một cơn mưa bàn thắng. Lauren đưa Arsenal vượt lên dẫn trước sau khi thành công trên chấm phạt đền. Đội khách tiếp tục gia tăng cách biệt với bàn thắng của Patrick Viera.

 

Nhưng ngay lập tức, Tottenham đáp trả bằng pha lập công của tiền đạo Jermain Defoe. Dù vậy, đến phút 69, cách biệt 2 bàn được duy trì khi Freddie Ljungberg ghi bàn thắng thứ 4 cho Arsenal. Cũng chỉ 5 phút sau, Ledley King lại đưa trận đấu về thế giằng co khi chọc thủng lưới đội khách.

 

Tuy nhiên, tất cả vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Phút 81, Robert Pires tiếp tục chứng tỏ Tottenham là đối thủ ưa thích của anh khi hạ gục Robinson. Và rốt cục cuộc rượt đuổi đã dừng lại ở con số 5-4 khi Fredi Kanoute có bàn thắng một phút trước khi hết giờ.

 

Khán giả đã được thưởng thức một trận cầu mãn nhãn với 9 bàn thắng do công của 9 cầu thủ khác nhau. Hàng phòng ngự hai bên đã chơi lỏng lẻo một cách khó hiểu nhưng hàng công lại chơi quá tuyệt vời. HLV Jose Mourinho của Chelsea lúc đó đã phải thốt lên rằng đó là một trận đấu hockey chứ không phải là bóng đá. Đội thắng trận dĩ nhiên là rất vui mừng còn kẻ bại trận không lấy gì làm quá buồn vì đã tạo ra một trận đấu không tưởng.

 

Đội hình thi đấu

Tottenham: Robinson, Pamarot, Edman, Brown (Kanoute), Naybet, King, Mendes (Davies), Carrick, Keane (Gardner), Defoe, Ziegler.

Arsenal: Lehmann, Lauren, Toure, Cygan, Cole, Ljungberg, Fabregas, Vieira, Reyes (Pires),  Bergkamp (Van Persie), Henry.

  • Thúy Nga

Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Có thể bạn quan tâm

Amorim muốn thay đổi mọi thứ, nhưng Van Nistelrooy vẫn xứng đáng được ở lại

Amorim muốn thay đổi mọi thứ, nhưng Van Nistelrooy vẫn xứng đáng được ở lại

Amorim muốn thay đổi mọi thứ, nhưng Van Nistelrooy vẫn xứng đáng được ở lại

Ruud van Nistelrooy đã không giành được chiến thắng trong trận đầu tiên tại Premier League với tư cách huấn luyện viên tạm quyền Manchester United khi “Quỷ đỏ” bị Chelsea cầm chân 1-1 tại Old Trafford. Tuy nhiên, đã có những tín hiệu tích cực về tinh thần và chiến thuật phát đi từ United.

Video

Xem thêm
top-arrow
X