Thứ Tư, 24/04/2024Mới nhất
Zalo

Những hợp đồng miễn phí hay nhất và tệ nhất giải Anh

Thứ Bảy 08/09/2012 10:24(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Trong kỳ CN Hè 2012, những bản HĐ “miễn phí” như Michael Owen, Andrew Johnson, Hugo Rodallega, Junior Hoillett, Pavel Pogrebnyak và Jose Bosingwa đang gây chia rẽ dư luận với những ý kiến khen chê. Liệu bạn thực sự được gì từ những thứ không mất tiền? Dưới đây là những bản HĐ miễn phí hay nhất và tệ nhất trong lịch sử bóng đá Anh.

NHỮNG BẢN HỢP ĐỒNG HAY NHẤT

Sol Campbell (Tottenham sang Arsenal, 2001)

Một trường hợp điển hình của cái gọi là “Judas” trên thị trường chuyển nhượng. Khi đang được người hâm mộ Tottenham nhìn như một thần tượng, Campbell đã thực hiện hết hợp đồng của mình rồi sau đó chia tay Spurs và gia nhập Arsenal, nơi có thể thỏa mãn nhu cầu tiền lẫn danh hiệu của trung vệ này. Như xát thêm muối vào vết thương, Campbell đã giành cú đúp cùng Arsenal ngay mùa giải đầu tiên.

Steve McManaman (Liverpool tới Real Madrid, 1999)

Một vụ chuyển nhượng có ý nghĩa lớn cho cá nhân cầu thủ hơn là câu lạc bộ. McManaman chia tay sân Anfield, trong giai đoạn có thể coi là thành đạt trong sự nghiệp của cầu thủ này để tới Real Madrid theo dạng chuyển nhượng tự do. Tại sân Bernabeu, tiền vệ mang hình ảnh lãng tử đã có 2 chức Vô địch La Liga, 2 danh hiệu Champions League cùng Real Madrid, và ghi bàn thắng trong trận chung kết Champions League năm 2000 tại Paris. McManaman không hẳn được coi là trụ cột của “Kền kền trắng”, nhưng là một người tích trữ huy chương.

 

Denis Law (Man Utd tới Man City, 1973)

Nửa xanh thành phố Manchester đã vô cùng phấn khích với thương vụ này khi Law, dù bị huấn luyện viên Man Utd thời điểm đó là Tommy Docherty thanh lý vẫn là một tay săn bàn cừ khôi. Không có gì quan trọng hơn cú đánh gót kỹ thuật ghi bàn cho The Citizens vào lưới đội bóng cũ Man Utd, gián tiếp đẩy Red Devils xuống hạng mùa 1973/74. Đó cũng là bàn thắng cuối cùng trong sự nghiệp của Denis Law.

Gary McAllister (Coventry tới Liverpool, 2000)

Sân Anfield là điểm đến gây ngạc nhiên của cầu thủ đã 36 tuổi và đã để những ngày đẹp đẽ nhất của mình ở lại sau lưng. Nhưng Gerard Houllier đã có một thương vụ khôn ngoan khi chiêu mộ cựu cầu thủ Leicester, Leeds và Coventry. McAllister đã có đóng góp quan trọng giúp Liverpool chơi tốt hơn, trong đó có cú ăn 3 năm 2001.

Gordon Strachan (Leeds tới Coventry, 1995)

Tiền vệ người Scotland tái ngộ ông thày của ở Man Utd, Ron Atkinson tại Conventry, nhưng chỉ chơi có 26 trận. Giá trị của Strachan chỉ bắt đầu được thể hiện khi ông trở thành huấn luyện viên trưởng Coventry năm 1996 trong 5 năm, trước khi đội bóng cuối cùng cũng nhận kết cục bi thảm là xuống hạng.

Ruud Gullit (AC Milan tới Chelsea, 1995)

Một bản hợp đồng có giá trị không phải từ kỹ năng chơi bóng trên sân. Mặc dù kết thúc sau Eric Cantona trong giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất năm, nhưng không thể phủ nhận đó là thời điểm hoàng hôn trong sự nghiệp huyền thoại bóng đá Hà Lan. Tuy nhiên, khi Glenn Hoddle nhận cuộc gọi dẫn dắt đội tuyển Anh, Gullit đã được đôn lên làm huấn luyện viên kiêm cầu thủ, và đã đưa The Blues Vô địch cúp FA năm 1997, danh hiệu đầu tiên của đội bóng sau 26 năm.

Michael Ballack (Bayern tới Chelsea, 2006)

Ballack đã thực hiện hết hợp đồng với Bayern và lựa chọn Chelsea là điểm đến tiếp theo của sự nghiệp. Quãng thời gian tại Stamford Bridge không hẳn là sự thành công xuất sắc của Ballack, nhưng tiền vệ này đã từ vị thế gặp khó khăn vì chấn thương trong mùa giải đầu tiên tại Tây London nhưng sau đó gần như là thành phần không thể đụng tới trong đội hình chính của Chelsea.

Ian Wright (Greenwich Borough tới Crystal Palace, 1985)

Không chính thức, không phí chuyển nhượng, dù đó là sự thay đổi mang tính bước ngoặt của cuộc đời Ian Wright. Ngôi sao tương lai của xứ Sương mù và chân sút huyền thoại của Arsenal, có cuộc sống như một thợ hồ khi huấn luyện viên Crystal Palace, Steve Coppell phát hiện anh đang chơi cho Greenwich Borough. Cuộc sống của Wright đã thay đổi trong 6 năm với 117 bàn thắng trước khi gia nhập Arsenal.

John Barnes (Sudbury Court tới Watford, 1981)

Những gì đã thể hiện tại Sydbury khi mới 17 tuổi đã giúp Barnes lọt vào mắt xanh của Graham Taylor và được trao cơ hội thử việc tại đội dự bị Watford và đó là sự khởi đầu của một huyền thoại Liverpool. Barnes đã gây ấn tượng và đã được nhấc khỏi Sudbury. Năm năm sau, 900.000 bảng được Liverpool chuyển vào tài khoản Watford và John Barnes di chuyển theo hướng ngược lại.

Brad Friedel (Liverpool tới Blackburn, 2000 và từ Aston Villa tới Tottenham, 2011)

Friedel tới Anh vào thời điểm các cầu thủ người Mỹ vẫn bị đánh giá không cao, thậm chí người hâm mộ còn nói vui rằng không biết liệu họ có hiểu luật việt vị hay không và không cố gắng đã trái bóng vượt qua xà ngang hơn là đá thấp xuống dưới. Có lẽ đó là một phần lý do thủ thành này không chiếm được vị trí của David James tại Liverpool và được cho phép sang Blackburn. Trong 8 năm tại sân Ewood Park, Friedel hiếm khi vắng mặt, đã giành League Cup và được công nhận là một trong những thủ môn xuất sắc nhất Premier League. Thương vụ miễn phí sang Tottenham đang chứng minh là bản hợp đồng thành công, và khiến Hugo Lloris, vừa mới chuyển đến từ Lyon phải ấm ức.

Demba Ba (West Ham tới Newcastle, 2011)

Tới West Ham theo dạng chuyển nhượng tự do, và 7 bàn thắng trong 12 trận vẫn không thể giúp The Hammers tránh khỏi kết cục xuống hạng nhưng lại giúp Demba Ba được Newcastle “chìa tay”. 16 bàn thắng tại Premier League trong mùa giải đầu tiên của cựu tiền đạo Hoffenheim được Chủ tịch Newcastle, Mike Ashley tự hào gọi đấy chính là giá trị của đồng tiền.

Jay-Jay Okocha (PSG tới Bolton, 2002)

Okocha chuyển sang Bolton từ PSG trong những năm cuối của sự nghiệp. Mặc dù không gắn bó hết 4 năm rưỡi như trong hợp đồng nhưng cầu thủ người Nigeria đã làm hài lòng không chỉ người Bolton, mà cả những cổ động viên trung lập. Trong giai đoạn chơi cho Bolton, Okocha đã giúp The Trotters lần đầu tiên trong lịch sử góp mặt tại UEFA Cup.

NHỮNG BẢN HỢP ĐỒNG TỆ NHẤT

Joe Cole (Chelsea tới Liverpool, 2010)

Joe Cole được coi là một trong những món quà tuyệt vời nhất của bóng đá Anh ở thế hệ của tiền vệ này. The Blues đã cho phép Cole ra đi sau khi không chấp nhận mức lương anh đòi hỏi. Gần như mọi đội bóng tại Anh mời gọi, và cầu thủ sinh năm 1981 quyết định tới Liverpool và ký vào bản hợp đồng 4 năm. Và chiếc thẻ đỏ ngay trong trận đầu tiên ra mắt đã báo hiệu một giai đoạn tồi tệ của Cole tại sân Anfield. Anh đã bị cho Lille mượn ở mùa tiếp theo và đã quay trở lại thành phố Cảng mùa Hè vừa rồi.

Winston Bogarde (Barcelona tới Chelsea, 2000)

Bogarde có thể không tốn một xu nhưng còn lâu mới được coi là một món hời. Lĩnh mức lương khủng 40.000 bảng một tuần tại Chelsea nhưng chỉ ra sân tổng cộng 4 trận, bao gồm trận gặp Gillingham tại League Cup.

Owen Hargreaves (Man Utd tới Man City, 2011)

Bị Man Utd thanh lý hợp đồng sau khi bị chấn thương tàn phá trong suốt 4 năm, Hargreaves thậm chí phải lên trang video chia sẻ trực tuyến Youtube để tìm đội bóng mới trong tuyệt vọng. Và thật ngạc nhiên, Man City đã chào đón Owen Hargreaves. Tiền vệ này ra mắt cũng rất ấn tượng với pha lập công vào lưới Birmingham, nhưng đó là tất cả những gì anh làm được tại sân Etihad. Cả mùa giải, Owen Hargreaves chỉ có vỏn vẹn 4 trận chơi cho The Citizens.

David Beckham (Real Madrid tới L.A Galaxy, 2007)

Sẽ có câu hỏi tại sao tiền vệ điển trai lại bị coi là bản hợp đồng tệ nhất. David Beckham đã mang lại cho L.A Galaxy một nguồn lợi lớn về tài chính khi gia nhập từ Real Madrid theo dạng tự do. Nhưng về cá nhân cựu cầu thủ Man Utd, tới MLS là một sai lầm. Anh rõ ràng vẫn có thể chơi bóng đỉnh cao thêm vài năm nữa, và hai lần chơi cho AC Milan theo dạng cho mượn là một ví dụ.

Marouane Chamakh (Bordeaux tới Arsenal, 2010)

Sau một năm theo đuổi, câu trả lời cho vấn đề ghi bàn của Arsenal cuối cùng đã được đưa về Emirates năm 2010. Tuy nhiên, tất cả diễn ra về sau lại là một nỗi thất vọng tràn trề. Sau một mùa giải thể hiện phong độ nghèo nàn, tiền đạo người Morocco đang bị đẩy ra tới gần cửa sân Emirates và việc anh chia tay Pháo thủ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Joey Barton (Newcastle tới QPR, 2011)

Barton đặt chân đến sân Loftus Road với tuyên bố “phần xấu” trong con người anh đã bị vứt lại sau lưng. Một chiếc thẻ đỏ cho cái đầu nóng trong trận gặp Norwich, những thông điệp gây hấn trên tài khoản cá nhân Twitter và hình ảnh xấu xí trong trận cuối cùng mùa trước với Man City mùa trước là dấu chấm hết của Joey Barton tại QPR. Tiền vệ này đã bị đẩy sang cho đội bóng Pháp, Marseille mượn mới đây.

(Theo Bongdaplus)

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X