Thứ Năm, 25/04/2024Mới nhất
Zalo

Những bản hợp đồng thành công nhất của Alex Ferguson tại Man Utd

Thứ Sáu 04/11/2011 16:36(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

(Bongda24h) - Trong 25 năm dẫn dắt đội bóng thành Manchester, chắc hẳn số cầu thủ chiến lược gia người Scotland mang về sân Old Trafford không dưới 100 người. Có những trường hợp thành công vang dội và trở thành một tượng đài không chỉ của đội bóng mà cả đảo quốc sương mù lẫn châu Âu. Tất nhiên, không thể tránh khỏi các thương vụ thất bại thảm hại. Nhưng trong ngày kỷ niệm đáng nhớ này, hãy chỉ đề cập đến những chuyện vui. Dưới đây là 5 gương mặt thành công rực rỡ nhất (xét trên mọi phương diện) khi gia nhập binh đoàn "Quỷ đỏ" dưới triều đại Alex Ferguson.

1. Peter Schmeichel (1991-1999)


Vào thời điểm, Sir Alex để mắt đến Schmeichel thì tên tuổi của thủ môn người Đan Mạch mới chỉ được biết đến đôi chút ở lục địa già. MU cũng chỉ phải tốn có 530.000 bảng để đưa Schmeichel đến nước Anh (về sau, khi Schmeichel chia tay đội bóng thì Sir Alex đã tuyên bố Schmeichel là vụ "làm ăn" lãi nhất thế kỷ). Không mất nhiều thời gian, Schmeichel đã trở thành sự lựa chọn số 1 cho vị trí trấn giữ khung gỗ và ông đã giữ nó trong suốt 8 năm liền, cho đến lúc đột ngột nói lời chia tay "Quỷ đỏ". Thực ra, chẳng ai ép Schmeichel phải rời khỏi đội bóng (tất cả đều biết sau khi Schmeichel ra đi, MU đã khốn khổ như thế nào trong chuyện tìm người thay thế) mà bản thân ông nhận thấy ở tuổi 36, ông không còn đủ sức lực để chơi bóng tại một CLB tầm cỡ như Man Utd. Thế là, Schmeichel quyết định di chuyển tới BĐN khoác áo Sporting Lisbon (song người láng giềng không đội trời chung của Man đỏ, Man xanh mới là bến đỗ cuối cùng của Schmeichel trong sự nghiệp).

Tuy nhiên, chẳng vì thế mà các Manucians trở nên "căm ghét" Schmeichel bởi đơn giản ông quá vĩ đại. Dù sở hữu thể hình cao to, lực lưỡng nhưng Schmeichel lại phản xạ cực kỳ nhanh nhạy, phán đoán tình huống tốt, ra vào hợp lý và hầu như hiếm khi mắc sai lầm. Bên cạnh đó, Schmeichel còn rất mạnh mẽ và trong người luôn hừng hực khí thế chiến đấu. Nhiều thời điểm khi đội bóng gặp khó khăn, Schmeichel đã động viên tinh thần cho các đồng đội. Cùng với MU, Schmeichel đã đoạt 5 chức vô địch Premier League, 3 cúp FA, 1 Champions League. Trong đó, đáng nhớ nhất chính là cú ăn ba mỹ mãn ở mùa bóng 1998-1999. Tại trận chung kết Champions League gặp Bayern Munich, Schmeichel được đeo băng đội trưởng do Roy Keane bị treo giò và bàn gỡ hoà định mệnh của Teddy Sheringham có đóng góp không nhỏ của "Peter đại đế" (ông bỏ cầu môn lên tham gia tình huống phạt góc, khiến hàng thủ Bayern phần nào bị phân tâm). Và rồi pha lập công của "Sát thủ có bộ mặt trẻ thơ" Solskjaer đã làm Schmeichel bùng nổ. Ngay sau thời khắc lịch sử tại Nou Camp, Schmeichel đã giã từ màu áo Đỏ, để lại nhiều tiếc nuối nhưng cái tên của ông sẽ mãi được khắc ghi như là một trong những thủ môn xuất sắc nhất MU từ trước đến nay.

2. Eric Cantona (1992-1997)



Trong nhiều cuộc bầu chọn (cả chính thức lẫn không chính thức) với sự tham gia của nhiều đối tượng khác nhau (khán giả, giới chuyên môn,...) thì Eric Cantona đa phần đều được tôn vinh là "Cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử MU", vượt lên trên hàng loạt huyền thoại khác, mặc cho King Eric chỉ gắn bó với "Quỷ đỏ" trong khoảng thời gian không dài. Cantona chưa bao giờ bị đánh giá thấp về mặt chuyên môn nhưng có lẽ, chỉ ở đội bóng thành Manchester, dưới bàn tay Sir Alex Ferguson thì ông mới được nhìn nhận như một thiên tài bóng đá thuộc diện "hiếm có khó tìm". Năm 1992, "đứa con bị bỏ rơi của làng bóng đá Pháp" đã từ bỏ Leeds, lúc đó đang là ĐKVĐ nước Anh, để đi theo tiếng gọi của nhà cầm quân người Scotland (thực ra, Sir Alex sẽ chưa nghĩ tới việc chiêu mộ Cantona nếu Dion Dublin không gặp chấn thương nặng, khiến hàng tiền đạo lâm vào cảnh thiếu hụt).

Không mất nhiều thời gian, Cantona lập tức chứng tỏ tài năng và dẫn dắt MU tới chức VĐQG sau 26 năm chờ đợi. Tiếp đó, Cantona còn tiếp tục đóng góp công sức vào 3 danh hiệu Premier League khác cùng 2 cúp FA. Tầm ảnh hưởng của Cantona bao trùm đến nỗi khi ông vắng mặt vì án treo giò 8 tháng do tung cú kung-fu vào người một CĐV đối phương, MU đã suy sụp và đánh mất ngôi vương Premier League vào mùa giải 1994-1995, bằng không "Quỷ đỏ" đã có thể lập nên kỳ tích "vô tiền khoáng hậu": VĐQG 5 lần liên tiếp. Người ta có thể không thích cái thái độ khinh khỉnh, cái vẻ mặt tinh tướng không lẫn vào đâu được, đặc biệt sau khi ghi bàn của Eric Cantona nhưng tất cả đều phải công nhận: Thời kỳ thống trị của MU tại đảo quốc sương mù được khởi nguồn từ vị Vua không ngai người Pháp. Năm 1997, Cantona đột ngột tuyên bố chia tay sân cỏ dù mới ở tuổi 30 nhưng như thế mới đích thực là con người Cantona.

3. Roy Keane (1993-2005)



Cựu danh thủ người CH Ai Len đã phải cay đắng rời khỏi Old Trafford "không kèn không trống" vì dám chỉ trích thậm tệ, phơi bày nội tình của đội bóng mà không ... "xin phép" Sir Alex trước. Ai cũng biết, Fergie là người cay nghiệt và độc đoán đến mức độ nào. Mọi cầu thủ MU dù ở đẳng cấp ngôi sao hay đang nắm trọng trách cực kỳ quan trọng nhưng nếu không làm vừa lòng nhà cầm quân 68 tuổi này thì sớm muộn Nhưng công lao của Roy Keane cho Man Utd sẽ được ghi nhớ đời đời. Bản thân anh về sau vẫn luôn dành cho đội bóng thành Manchester cũng như cá nhân "Ngài máy sấy" những lời lẽ tốt đẹp chứ không hề "hằn học" hay "oán trách", mặc cho rõ ràng anh đã bị đối tử "tệ bạc" và không thể được thoả nguyện chấm dứt sự nghiệp trong màu áo Đỏ.

Năm 1993, chàng trai trẻ Keane đầu quân cho MU từ Nottingham Forest theo bản hợp đồng đắt giá nhất nước Anh thời điểm đó (3.75 triệu bảng). Tuy nhiên, phải đến lúc King Eric Cantona "thoái vị" thì vai trò của Keane mới thực sự được đẩy lên một tầm cao mới. Anh được giao phó vinh dự đồng thời cũng là trách nhiệm to lớn do Cantona để lại: thủ quân đội bóng. Và Keane đã không phụ lại sự tin tưởng của người thầy đáng kính nhờ tố chất thủ lĩnh, cá tính mạnh mẽ, tinh thần bất khuất, khả năng lãnh đạo, những đặc điểm không thể thiếu của một người đội trưởng. Kể cả phải ngồi ngoài sân do chấn thương, Keane vẫn có thể tạo ra tác động lên toàn đội. Không thuộc "mặt trận tấn công" nhưng sự thành - bại của Man Utd nhiều lúc hoàn toàn nằm trong tay Keane, một tiền vệ đánh chặn xuất sắc bậc nhất trong lịch sử Premier League. Có Keane, MU không còn phải lo lắng về chuyện kiểm soát bóng hay khống chế trung tuyến và các đồng đội phía dưới cũng yên tâm hơn bởi luôn nhận được sự hỗ trợ kịp thời. Không những vậy, thỉnh thoảng, Keane còn dâng lên tấn công vô cùng hiệu quả và giúp đội bóng thoát khỏi bế tắc. Dấu ấn của tiền vệ này trải dài cho đến tận lúc ra đi và đến giờ, MU vẫn chưa thể tìm nổi một mẫu tiền vệ trung tâm nào "toàn năng" và phù hợp với triết lý của Sir Alex như Keane.

4. Cristiano Ronaldo (2003-2009)



Trong thế giới bóng đá hiện nay, có lẽ Ronaldo chỉ chịu đứng sau duy nhất Lionel Messi. Anh vừa chinh phục cột mốc 100 bàn thắng cho Real Madrid chỉ sau hơn 2 mùa giải, một con số quá khủng khiếp trong khi vị trí sở trường của CR7 không phải là trung phong cắm. Nhưng chỗ đứng mà Ronaldo có được ngày hôm nay có phần công sức to lớn từ Alex Ferguson dù không thể bỏ qua nỗ lực vươn lên của chính anh. Năm 2003, Ronaldo mới chỉ là một sao trẻ "có tiềm năng", chưa thật sự quá nổi trội để được gọi bằng hai cái từ mỹ miều "thần đồng" nhưng ánh mắt tinh tường của Fergie đã nhìn thấy trước triển vọng rực sáng của tiền vệ người Bồ Đào Nha. Thế là 12 triệu bảng đã được chi ra (khoản tiền không hề thấp với một "viên ngọc thô") và Ronaldo cập bến Old Trafford với nhiều hoài bão.

Trong quãng thời gian ban đầu, Ronaldo chỉ biết trình diễn mấy đường kỹ thuật đi bóng "rườm rà mà thiếu hiệu quả", khiến không ít người vội nghĩ rằng MU đã "hớ nặng". Song dần dần, dưới sự kèm cặp, bảo ban tận tình của người thầy, Ronaldo đã tiết chế bớt sở thích "yêu văn nghệ" và cải thiện không ngừng tốc độ, khả năng chuyền bóng, đặc biệt là trình độ dứt điểm. Ronaldo tiến bộ đều đặn qua từng năm, không chỉ là mũi giáp công đáng gờm ở hai biên mà anh còn trở thành tay săn bàn thượng hạng. Đỉnh cao nhất của CR7 tại MU là mùa giải 2007-2008 khi chàng tiền vệ điển trai ghi tổng cộng 42 bàn thắng trên mọi đấu trường, chỉ kém kỷ lục mọi thời đại của Dennis Law có 4 bàn còn "Quỷ đỏ" đã đăng quang ở cả hai đấu trường danh giá nhất (Premier League, Champions League). Nhờ thành tích đó, Ronaldo đã thâu tóm mọi danh hiệu cá nhân cao quý nhất trong năm mà một cầu thủ bóng đá có thể giành được. Một năm sau, Ronaldo đã nói lời chia tay Man Utd để tới mảnh đất hứa Real Madrid và kỷ lục chuyển nhượng của làng túc cầu giáo tính đến thời điểm này (80 triệu bảng) xem ra quá xứng đáng với giá trị của Ronaldo.

5. Edwin Van der Sar (2005-2011)



Sir Alex đã không ít lần bày tỏ sự "ân hận" khi để mắt tới Van der Sar quá muộn. Trước khi gia nhập binh đoàn "Quỷ đỏ" vào năm 2005, Van der Sar đã nằm trong nhóm những thủ môn hàng đầu thế giới qua những gì thể hiện tại Ajax và Juventus. Tuy nhiên, quyết định chuyển sang Fulham, một CLB chỉ thuộc diện trung bình tại giải Ngoại hạng Anh, dường như đã làm suy giảm thương hiệu của thủ thành người Hà Lan. Bởi thế, phải sau 4 năm tồn tại ở thành London và ở cái tuổi 34, Van der Sar mới được Sir Alex ngó ngàng tới. Kể từ ngày Peter Schmeichel ra đi, MU đã trải qua thời kỳ chật vật tìm người đủ năng lực thay thế. Biết bao thủ môn đã thất bại thảm hại ở Old Trafford và thành tích của đội bóng cũng vì thế bị ảnh hưởng theo (trong giai đoạn 1999-2005, MU "chỉ" có được 3 danh hiệu vô địch Premier League).

Mọi chuyện chỉ chấm dứt khi Van der Sar đứng vào khung gỗ. Dấu ấn thời gian không thể tác động nhiều đến khả năng của Van der Sar. Anh vẫn giữ mãi được những phẩm chất của mình và nếu phải đặt lên bàn cân so sánh với Peter Schmeichel e rằng rất khó để phân định "ai hơn ai". Chỉ cần biết, Van der Sar cũng luôn tạo ra sự an tâm cho các đồng đội phía trên và phong độ cao chưa bao giờ có dấu hiệu suy giảm cho đến lúc ... giải nghệ (dĩ nhiên, không thể tránh khỏi chuyện mắc sai lầm nhưng rất hãn hữu). Thậm chí, Fergie đã phải ra sức níu kéo Van der Sar bởi ông sợ tình trạng khủng hoảng thủ môn sẽ lại tiếp diễn nhưng ở tuổi 40, lão tướng này đã cảm thấy cần đến lúc nghỉ ngơi. Dẫu sao, cái tên Van der Sar cũng chính thức được lưu danh vào sử sách Man Utd và ngang hàng với những thủ thành vĩ đại khác.

  • Bảo Phương (Theo DailyMail/Vietnamnet)

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X