HLV Jose Mourinho đã tổng kết về điều đó sau trận hòa 1-1 của Chelsea với Man City. “Premier League không chỉ khác biệt, nó còn là một giải đấu điên rồ”, ông nói. “Tôi cho rằng đây là giải hay nhất, vì có nhiều đội có tính cạnh tranh nhất”.
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ
Leicester đã lội ngược dòng sau khi bị dẫn 1-3 để đánh bại Man United 5-3. West Brom đánh bại Tottenham 1-0 ngay ở White Hart Lane. Liverpool thua liền 2 trận trước Aston Villa và West Ham trong khi HLV Neil Warnock giúp Crystal Palace có chiến thắng đầu tiên của mùa giải trên sân Everton.
“Tôi cho rằng mọi trận đấu ở giải này đều rộng mở”, Warnock nói. “Mọi đội bóng đều có thể bị đánh bại”. Sau mới 5 trận, chỉ còn lại Chelsea và Arsenal là bất bại, nhưng cả Mourinho lẫn Arsene Wenger đều biết đội bóng của họ còn nhiều điểm phải cải thiện. “Các đội mạnh phải trả giá vì sự cứng rắn và quyết liệt của giải đấu”, Wenger nói. “Bạn không được để một cầu thủ nào nghỉ ngơi. Thành thật mà nói, tôi thấy đây là giải khó nhất. Hãy hỏi (Manuel) Pellegrini và (Mesut) Oezil, họ cũng sẽ nói thế”.
Mourinho không thua một trận Premier League nào ở Stamford Bridge trong nhiệm kỳ đầu của ông với Chelsea, nhưng hồi tháng 4 đã phải chấp nhận thất bại 1-2 dưới tay Sunderland trên sân nhà. Khi HLV người BĐN vô địch giải đấu mùa 2004-05, 3 đội xếp cao nhất, Chelsea, Arsenal và Manchester United, thua tổng cộng 11 trận. 3 đội đứng đầu mùa trước thua 18 trận. Những điểm số họ đánh mất được chuyển xuống dưới. Các đội xếp hạng 4, 5, 6 và 7 mùa trước có tổng điểm 284. Mùa 2004-05, 4 đội ở vị trí đó chỉ có tổng điểm 232.
Giải thích cho sự khó lường
Wenger cho rằng các đội bóng giờ đây cân bằng hơn nhiều về mặt thể lực, nhờ sự tiến bộ của khoa học thể thao và dinh dưỡng học. Với những thiết bị hiện đại như máy đo nhịp tim và thiết bị GPS, các HLV có thể đánh giá chính xác, ngay khi phiên tập diễn ra, các cầu thủ của họ đang làm tốt hay không.
Cựu danh thủ Gary Neville đồng ý với điều đó: “Từ năm 2002, các thống kê về thể lực đã bùng nổ. Trong mùa hè. Tôi xem các cầu thủ Anh không phải là những người thực sự mạnh về thể lực nâng các quả tạ 35kg. Trong thời của mình, tôi chỉ tập với tạ 16, 18 và 20kg. Bóng đá đang diễn ra ngày càng nhanh hơn. Các cầu thủ ngày càng khỏe hơn”.
Sự thay đổi đó bất lợi cho các đội bóng lớn, khi họ còn phải chia sẻ sức lực ở các đấu trường châu Âu. Tuy nhiên, vấn đề không chỉ là thể lực.
Ở đỉnh cao, những gì các đội bóng Anh thể hiện ở Champions League gần đây rõ ràng là dưới chuẩn. Trong 3 năm qua, Chelsea là đội duy nhất vào được tới tứ kết, 2 lần, 2011-12 và 2013-14. Trái ngược với giai đoạn 2007-2009, khi các CLB Anh vào tứ kết tổng cộng 11 lần.
Rất khó tranh luận rằng 6 trong 7 cầu thủ xuất sắc nhất thế giới hiện nay (có lẽ là Lionel Messi, Cristiano Ronaldo, Gareth Bale, James Rodriguez, Manuel Neuer, Luis Suarez và Thomas Mueller), không có ai đang chơi bóng ở Premier League.
Nhưng sức mạnh áp đảo của những Barcelona, Real Madrid và Bayern Munich đã khiến các giải đấu kia trở nên quá dễ đoán, và do đó, nhàm chán. Tất nhiên, ở Premier League cũng tồn tại sự thống trị của những đại gia. Các hợp đồng lớn nhất trong mùa hè. Radamel Falcao và Angel di Maria tới Manchester United, Diego Costa và Cesc Fabregas tới Chelsea, Alexis Sanchez tới Arsenal hay Mario Balotelli tới Liverpool, đều diễn ra ở các đội tốp đầu, nhưng tốp sau cũng đầy sức hấp dẫn.
Palace bỏ ra khoản tiền kỷ lục của CLB cho James McArthur. Everton làm tương tự với Romelu Lukaku. Leonardo Ulloa là chữ ký lớn của Leicester, đội còn xoay xở mời được cả tuyển thủ Argentina Esteban Cambiasso. Dù đó là Alex Song tới West Ham, Jack Rodwell chuyển sang Sunderland hay Sandro phục vụ QPR, mỗi chữ ký đều có sự đặc sắc riêng.
Southampton thậm chí có thể chiêu mộ 2 cầu thủ vào loại hay nhất của giải vô địch Hà Lan mùa trước, Graziano Pelle và Dusan Tadic, cùng một HLV rất thông minh Ronald Koeman.
Tất cả đã khiến Premier League trở nên khó đoán hơn bao giờ hết.
Theo Thể Thao Văn Hoá