Dù Chelsea có ghi 103 bàn và sở hữu hàng công mạnh nhất trong lịch sử Premier League thì bước ngoặt đã đưa họ trở lại với ngai vàng cũng như thất bại của M.U chính là sự ra đi của Cristiano Ronaldo.
Có những con số biết nói dối. Mùa trước, M.U lần thứ 3 liên tiếp VĐ Premier League với hàng công ghi vỏn vẹn 68 bàn, trong đó có 18 bàn từ Ronaldo. Mùa này, sau khi mất Ronaldo, M.U đã ghi đến 86 bàn, tức hơn mùa trước đúng 18 bàn. Nhưng Old Trafford vẫn tiếc nuối và nhớ nhung Ronaldo da diết. Ronaldo không chỉ đáng sợ ở số lượng bàn thắng mà quan trọng hơn tất cả là chiến thắng, là số điểm, là danh hiệu. Những gì M.U giành được ở mùa này chỉ là chiếc Cúp Carling nhỏ bé. Hệt như mùa 2005-2006, mùa giải mà Ronaldo chỉ là cầu thủ chạy cánh đơn thuần và chưa trưởng thành. Mùa giải sau đó cho đến lúc ra đi, anh luôn là chân sút số 1 của đội bóng và M.U trải qua những ngày tháng thăng hoa nhất.Nếu Ronaldo còn ở lại, Rooney đã có người san sẻ bớt gánh nặng
Không thể phủ nhận sự ra đi của Ronaldo đã góp phần tạo nên một Rooney đáng sợ như hiện nay. Nhưng chắc chắn Rooney 2009-2010 không thể bằng Ronaldo và Rooney của mùa trước gộp lại. Khi có cả Ronaldo và Rooney, HLV Alex Ferguson có quá nhiều giải pháp về chiến thuật: phòng ngự phản công, tấn công chủ động, tấn công biên, tấn công trung lộ, 4-3-3 cũng được, 4-5-1 hay 4-4-2 cũng xong. Khi không còn Ronaldo, và cả Tevez, phần lớn mùa giải này M.U chỉ sử dụng 4-5-1 với Rooney là mũi nhọn duy nhất. Sự khác biệt giữa M.U mùa trước và M.U mùa này còn được thể hiện rõ nét qua những tình huống cố định, từ phạt góc đến phạt trực tiếp. Mùa trước, đó là vũ khí lợi hại của M.U lúc đội bóng rơi vào trạng thái bế tắc. Mùa này, tình huống cố định hiếm khi mang lại tác dụng, hiệu quả.
Và khi Rooney chấn thương, đội bóng rơi vào trạng thái hoảng loạn. Đó là bi kịch đối với đội bóng mà mùa trước hàng công thừa thải đến mức Carlos Tevez, vốn ghi đến 29 bàn cho Man City mùa này, phải dự bị dài dài.
Một câu hỏi: Nếu Rooney không dính chấn thương trong giai đoạn cuối mùa, liệu M.U có thể vô địch không? Mọi chữ nếu đều trở nên vô nghĩa, nhưng việc Rooney mãi đến tháng 4 mới dính chấn thương đã là điều quá may mắn đối với M.U khi xét trong hoàn cảnh anh không có ai chia sẻ gánh nặng trên hàng công và trở thành đối tượng triệt phá duy nhất của mọi hàng thủ. Khi còn Ronaldo, nhiệm vụ của Rooney nhẹ nhàng hơn và đó là lý do anh ít bị chấn thương trong 3 mùa mà M.U vô địch.
Khi rời Old Trafford, Ronaldo chỉ mới 24 tuổi. Sir Alex luôn tin rằng Ronaldo sẽ tiến bộ hơn và đáng sợ hơn ở Real Madrid. Ronaldo ghi đến 33 bàn từ 33 trận trong mùa đầu tiên ở Bernabeu. Với 1 bàn/trận, hiệu suất ghi bàn của anh còn đáng sợ hơn mùa giải huyền thoại 2007-2008, với 42 bàn/45 trận (hiệu suất 0,93 bàn/trận). Sự thực là Ronaldo giờ nhanh hơn, khỏe hơn và khéo léo hơn. Giới chuyên môn ở Tây Ban Nha phần lớn thừa nhận CR9 hay hơn cả CR7.
Trong cuộc phỏng vấn mới đây, Sir Alex nói rằng ông sẽ không trả hơn 60 triệu bảng để mua bất kỳ cầu thủ nào ngoài Ronaldo. Đó là bằng chứng cho thấy M.U không thể giữ chân Ronaldo. Một phần lý do là Ronaldo muốn thử tài ở Liga. Nhưng nguyên nhân chính là M.U không đủ tiềm lực tài chính để có thể từ chối lời hỏi mua từ Real Madrid, hoặc cần tiền để giảm gánh nặng nợ nần, hoặc không đủ tiền để trả cho Ronaldo mức lương khổng lồ mà Real đang trả, hoặc cả hai.
Chelsea không hề chi tiền mạnh để bổ sung lực lượng cho mùa giải này. Nhưng ít nhất, họ đủ mạnh về tài chính để níu kéo các ngôi sao ở lại (quỹ lương của Chelsea cao nhất ở Premier League). Cuộc đua ở Premier League là cuộc đua về mặt tiền bạc. Mùa giải đỉnh cao của M.U, 2007-2008, là mùa mà họ chi tiền nhiều nhất trên TTCN. Mùa này, lần đầu tiên bán nhiều hơn mua, M.U thất bại nặng nề.
Vì lẽ đó, sự ra đi của Ronaldo còn dẫn đến bước ngoặt về cuộc chạy mang sắc màu tiền bạc. Bản thân những CĐV M.U đã nhìn thấy điều này, đã phản đối giới chủ nhà Glazer từ ngày đầu tiên cho đến ngày cuối cùng của mùa giải.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)