Anh đã được ví như một con rùa, một chú thỏ, một con cú, một chú cá hề và một con tắc kè hoa, nhưng anh khởi đầu tất cả trong một cái lồng khỉ. Nghe có vẻ giống truyện ngụ ngôn của Aesop, nhưng sự thực là truyện của Mesut Oezil.
Cậu chuyện của cầu thủ gốc Thổ đại diện cho một thế hệ tuyển Đức mới, (đã từng) của một Real Madrid mới, và giờ là một Arsenal mới. Oezil vừa đại diện cho một thứ gì đó cũ kỹ, đã biến mất, vừa là nhân tố của một thế hệ số 10 mới mẻ. Quá khứ và tương lai cùng ở trong anh, một cầu thủ mà có lần cựu CEO Jorge Valdano của Real Madrid tin rằng “sẽ tìm thấy nhiều hơn trong một thập kỷ tới đây”, và Xabi Alonso từng mô tả anh là “cầu thủ bạn sẽ không thể tìm ra trong thế hệ này”.
Ngay cả đối thủ cũng thích xem Oezil chơi bóng
Anh đến Real Madrid với giá chỉ 15 triệu euro, khoảng 13,2 triệu bảng, một món hời, thương vụ tốt nhất năm 2010 của Real. Cái giá bằng một phần ba số tiền Chelsea trả cho Fernando Torres, ít hơn tiền Aston Villa bỏ ra mua James Milner, và chưa đến một phần tư khoản 65 triệu euro Real bỏ ra mua Kaka. Đấy là khoản tiền quá ít cho một ngôi sao tương lai của World Cup, người cả Lionel Messi và Cristiano Ronaldo đều muốn kết bạn trên sân. Như thần thượng của anh, Zinedine Zidane.
Ngay cả khi tài năng của Oezil đã được nhìn thấy qua những ánh đèn flash, thì anh cũng sáng lên theo cách khác. “Cậu ấy là mẫu cầu thủ luôn ẩn mình”, Valdano nói, “thậm chí đối thủ cũng thích xem cậu ấy chơi bóng”. Bên cạnh đó, ở anh có sự hòa hợp đáng ngạc nhiên giữa tốc độ và sự khoan thai, và đáng nể cả ở khả năng thích nghi. Sau 15 trận đầu tiên, Oezil đã có 8 đường kiến tạo cho Arsenal, và anh thay đổi hoàn toàn đội bóng này chỉ sau 3 tháng xuất hiện ở đây. “Arsenal trở thành một khối cống hiến tinh khiết nhất có thể theo ý của HLV Wenger, người chưa từng bỏ ra 42 triệu bảng cho một cầu thủ” - Guardian bình luận.
Đồng đội cũ Alvaro Arbeloa nhận xét về anh: “Oezil là cầu thủ tuyệt vời đến mức... khốn kiếp. Cậu ấy không nhanh chóng trở thành một biểu tượng của truyền thông. Trên thực tế, cậu ấy mất nhiều thời gian để nhận ra bản thân mình giỏi thế nào. Chúng tôi thì biết cậu ấy đặc biệt theo cách thật kỳ lạ. Đôi khi bạn thấy Ronaldo là cầu thủ duy nhất ở đây (Real Madrid), nhưng những người khác cũng giỏi nữa. Và Oezil thật giỏi, thật sự giỏi”.
Oezil luôn luôn được thừa nhận như thế. Một nhân vật game trên máy tính mô phỏng anh như một con cú. Một bình luận viên nhận xét anh có đôi mắt của chú tắc kè hòa, lồi lên như tất cả chúng ta đều thấy. Và một nhà triết học Đức bảo anh có khuôn mặt của một con rùa khi anh bắt đầu chơi bóng tại Gelsenkirchen thuộc thung lũng Ruhr, nơi anh chào đời vào năm 1988, là con trai của những người Thổ Nhĩ Kỳ nhập cư.
Các mỏ than đã đóng cửa, nhưng tòa tháp nơi đó vẫn phủ bóng lên Bismark, một khu phố gồm phần lớn người Thổ sinh sống, nhỏ nhắn, với một sân bóng thô kệch rải đá sỏi được bao bọc bởi hàng rào dây thép gai, nơi bóng không bao giờ bị bắn ra ngoài và trận đấu không bao giờ kết thúc. Nơi mà họ gọi là Affenkafig: Cái lồng khỉ.
Ralf Maraun, một trong những HLV đầu tiên của Oezil ở đội trẻ, nói rằng anh “là cầu thủ đường phố đẳng cấp - rụt rè và nhỏ bé - nhưng vô cùng tài năng”. Nếu anh là một người Argentina, bạn sẽ muốn gọi anh là potrero (con nhái), loài vât kiểm soát mọi thứ rất chặt chẽ và khôn ngoan, nhờ cái lưỡi dính mọi vật lại được, như cách Oezil giữ bóng. Anh tự nói về mình: “Kỹ năng của tôi có được từ bóng đá Thổ Nhĩ Kỳ, và kỷ luật của tôi là của người Đức”. Và khi được hỏi về tranh cãi liên quan đến tuyển quốc gia mà anh khoác áo, Oezil khẳng định: “Tôi được đào tạo để chơi bóng ở đây (Đức)”.
Oezil đã chơi xuất sắc ở Bundesliga. Năm cuối trước khi chuyển sang Real Madrid, anh có 17 đường kiến tạo. Năm trước khi đến Arsenal, Oezil là cầu thủ kiến tạo tốt nhất châu Âu. Khi mới tới Real Madrid, Oezil gặp rất nhiều vấn đề về giao tiếp. Anh chỉ biết một chút tiếng Tây Ban Nha và không đủ để trò chuyện. Jose Mourinho tiết lộ ông không thể giao tiếp với anh. Tiếng Anh của anh hạn chế. Thậm chí Tiếng Đức cũng không phải hoàn hảo, với người học đá bóng từ những tiếng hét bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ của cha.
“Cậu ấy hiểu trận đấu, nhìn thấy mọi thứ, kết hợp và phát triển các đường bóng, mở khóa cho toàn đội”, Xabi Alonso nhận xét về người đồng đội cũ. Jorge Valdano nhấn mạnh rằng ông đánh giá cao “lối chơi tập thể của Oezil”, khả năng “tạo ra bóng đá’. “Oezil”, Jose Mourinho nói, “là duy nhất. Không có bản sao nào của anh, kể cả một bản sao lỗi’.
Đó là lý do tại sao HLV người Bồ Đào Nha bảo vệ và nuôi dưỡng anh một cách cẩn trọng, ngay cả khi đã sử dụng anh. Trái ngược hiện giờ ở Arsenal: HLV Wenger ngay lập tức đặt anh vào trung tâm đội bóng. Anh được chơi rất tự do, theo ý thích của anh. Oezil đặc biệt gây thích thú cho các CĐV Arsenal bởi phong thái ung dung của anh trên sân. Một pha phản công? Đừng vội. Anh vân vê quả bóng và thậm chí không cần nhìn, thả nó vào đúng khoảng trống tiền đạo đang di chuyển. Anh bảo đấy là “biệt tài thậm chí không cần tập luyện”, và là “điểm mạnh nhất của tôi”. Mọi cú chạm của anh đều mẫu mực: tạt bóng như đặt vào đầu Ramsey bằng động tác thanh thoát như khiêu vũ, chỉ hơi nhún vai. Chọc khe đúng đà Flamini băng xuống để anh dứt điểm. Đó là cách Oezil hạ Cardiff. Hiệp một trận ấy, anh còn chuyền chính xác 100%.
“Oezil đã tiến bộ”, Jose Mourinho nhận xét. “Một cái liếc mắt của cậu ấy đẳng cấp hơn người khác, và cậu ấy có sự pha trộn ở các khoảnh khắc điềm tĩnh với sự năng động liên tục trong trận dấu. Cậu ấy không biểu diễn, luôn ý thức được nghĩa vụ tập thể. Đó chắc chắn là một cầu thủ giỏi, như mọi người đều thấy’.
Đấy có lẽ là lý do HLV Arsene Wenger rất cưng học trò của ông, người mà báo chí gọi là canh bạc 42 triệu bảng của Wenger hồi mùa hè. “Dĩ nhiên, Oezil giúp mọi người ở CLB tin vào thành công trong bóng đá”, Wenger ca ngợi. “Chúng tôi may mắn vì có cậu ấy ở đây”. Khi Oezil đá hỏng phạt đền trận gặp Marseille, Wenger nói đùa để an ủi anh: “Đó có thể là tin tốt cho tuyển Anh. Tôi đồng ý rằng ai cũng có thể đá hỏng phạt đền”.
Chẳng có gì đáng chê trách với cầu thủ thích nghi quá tốt trong giai đoạn đầu mùa giải như Oezil cả. Ngay cả khi anh chơi tệ trận quan trọng gặp Manchester United ở Premier League, thì 6 đường kiến tạo tại giải Ngoại hạng, 4 bàn trên mọi mặt trận và một làn gió mới thổi đến đội bóng từ những vũ điệu của Oezil vẫn đáng để tận hưởng, hơn là soi mói mói những lỗi vụn vặt, mà “ai cũng có thể mắc phải”, cho dù anh ta có là kỷ lục chuyển nhượng trong lịch sử CLB đi chăng nữa.
“Tôi muốn ở lại Arsenal mãi mãi”, Oezil tâm sự. Phải rồi, tất cả mới chỉ bắt đầu...
Theo Thể Thao Văn Hoá