Thứ Hai, 23/12/2024Mới nhất
Zalo

Manchester United ngày càng hoàn thiện: Chất "quái" của Alex

Thứ Ba 03/03/2009 09:38(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Ronaldo: “M.U đủ khả năng lập cú ăn 5”. Alex Ferguson: “Hãy tập trung, và chúng ta sẽ giành được tất cả”. Chỉ trong 1 ngày, hai con người tiêu biểu của M.U 2009 cùng đưa ra lời thách thức tới toàn thể châu Âu. Và điều đáng nói, họ có cơ sở để mạnh miệng như vậy.

Không mạnh hơn …

Nói một cách công bằng, đội hình xuất phát của M.U 2009 không xuất sắc hơn thế hệ 1999. Nếu M.U hiện tại trội hơn ở hàng thủ (trừ thủ môn) thì M.U 1999 lại có ưu thế toàn diện về tuyến giữa. Hàng công của hai thế hệ có thể nói là ngang nhau bởi cặp Yorke – Cole (dự bị Solsjkaer – Sheringham) ngày đó cũng gây nỗi ám ảnh cho toàn châu Âu, chẳng khác những Rooney, Tevez, Berbatov của hiện tại.


Sự khác biệt giữa M.U 2009 với M.U 1999 có chăng chỉ là chiều sâu đội hình. Một ví dụ điển hình: trong chuyến hành quân tới Giuseppe Meazza giữa tuần trước, Alex Ferguson để cả Rooney, Tevez, Scholes trên băng ghế dự bị. Trong tay ông còn vô số cầu thủ khát khao muốn ra sân nhưng chưa được tạo cơ hội. Nó khác hẳn với tình cảnh trước trận chung kết năm 1999, khi Keane và Scholes bị treo giò khiến Alex Ferguson phải suy nghĩ nát nước vẫn chưa tìm ra phương án thay thế tối ưu. Nó cũng khác hẳn với lần tới thăm San Siro năm 2007 khi hầu hết các thành viên của Quỷ đỏ đều mệt mỏi, kiệt sức sau cuộc chạy đua đường dài tại Premiership với Chelsea. Sau 2 năm, Alex Ferguson đã tạo được một tập thể đồng đều hơn nhiều, với khoảng cách giữa các vị trí chính thức – dự bị ngày càng được thu hẹp. Nhờ thế, M.U 2009 không nổi hơn song đều hơn hẳn M.U 1999.

… Nhưng “quái” hơn

Phong cách của M.U 2009 là gì? Chắc chắn không phải là lối chơi tấn công hào nhoáng như thế hệ 1999. M.U của Rooney, Ronaldo, Berbatov vẫn thừa tiềm lực chơi thứ bóng đá đẹp nhưng họ không làm thế. Thay vào đó là chất quái, để phù hợp hơn với châu Âu – đấu trường mà Alex Ferguson khao khát nhất.

Bản thân chuỗi 14 trận giữ trắng lưới của M.U đã nói lên điều này. Ferguson đang hướng M.U tới một phong cách được thừa nhận là cần thiết để thành công ở Champions League: phòng ngự phản công dựa trên tính kỷ luật cao về chiến thuật nhưng vẫn dành đất cho sự đột biến nhờ những cá nhân biết thích nghi linh hoạt với diễn biến của trận đấu. Một thay đổi mang tính điển hình ở M.U: Michael Carrick – tiền vệ trung tâm luôn phòng ngự nhờ cách lựa chọn vị trí thông minh, phân phối bóng hợp lý, thay vì những pha tranh chấp mạnh mẽ như Roy Keane trước đây. Nhìn Carrick thi đấu, người ta thấy anh giống với một tiền vệ châu Âu như Andrea Pirlo, hơn là một tiền vệ Anh – dạng Roy Keane hay Steven Gerrard.

Dĩ nhiên, nhiều người sẽ không thích M.U phiên bản 2009. Nhưng thay đổi để hướng tới hoàn thiện là cần thiết, bởi tham vọng của M.U không thể chỉ giới hạn mãi ở Premiership. Nếu M.U hoàn thành cú ăn 5, người ta sẽ lại phải ngả mũ kính phục Ferguson bởi chất quái của M.U suy cho cùng cũng chính là chất quái của Sir Alex.

(Theo Báo Bóng Đá)

Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X