Chiến thắng thuyết phục trước Newcastle vừa qua đã làm dấy lên cuộc tranh cãi: Phải chăng Liverpool đá hay hơn khi không có chân sút tốt nhất là Luis Suarez.
Mùa giải này, dù có không ít điểm tiến bộ, vẫn không thật sự đáng hài lòng với Liverpool khi họ đã để tuột nhiều điểm số đáng tiếc và hiện phải hài lòng với vị trí thứ 6. Một trong những lời giải thích cho kết quả còn phải cải thiện nhiều đó là sự kém cỏi trong khâu ghi bàn. Đội chủ sân Anfield không có tiền đạo nào ghi được quá 5 bàn (người làm được điều đó chính là Suarez) sau 19 vòng đấu, với hợp đồng đắt giá nhất trong lịch sử CLB, Andy Carroll, 35 triệu bảng từ Newcastle vào tháng 1/2011, cũng là nỗi thất vọng lớn nhất, với vỏn vẹn 2 bàn.
Thiếu Luis Suarez, Liverpool chơi hay hơn
Sự khác biệt về đẳng cấp giữa Suarez và Carroll đã thể hiện quá rõ rồi. Suarez khéo léo, tinh quái, nhanh nhẹn, hoạt động xông xáo. Carroll thì nặng nề, chập chạp, "chân gỗ" đúng nghĩa. Nhưng trong một số thời điểm nhất định, Liverpool với Suarez chưa chắc hay hơn Liverpool chỉ có mình Carroll trên hàng công.
Khi có Suarez trên sân, như từng xảy ra với Torres trước đây, các cầu thủ Liverpool quá phụ thuộc vào tiền đạo người Uruguay. Có nhiều trận, mọi đường bóng của Liverpool đều hướng về Suarez, để mặc anh xoay xở, đột phá và dứt điểm. Ở trận thắng Newcastle vừa qua, khi Suarez vắng mặt vì án treo giò liên quan đến vụ "ngón tay thối", các học trò của Kenny Dalglish thi đấu đầy nỗ lực, tạo nên một tập thể vững mạnh chứ không phụ thuộc vào một cá nhân. Điểm nổi bật nhất là các cầu thủ tuyến sau rất tích cực dứt điểm, từ Downing đến Adam, từ Bellamy đến Gerrard. Cần nhớ rằng, trong quá khứ, đội chủ sân Anfield từng nhiều lần điêu đứng khi những ngôi sao sáng giá nhất, như Fernando Torres và Steven Gerrard, không thể ra sân. Dalglish hẳn không muốn điều đó lặp lại và đây là lúc để chiến lược gia người Scotland thử nghiệm một kế hoạch B "không Suarez".
Trận làm khách ở Etihad đêm nay, Liverpool vẫn cần sự tỏa sáng của Suarez. Trận đấu lớn rất cần ngôi sao biết cách tạo ra sự khác biệt như Suarez. Nhưng Liverpool không cần phải quá lo lắng khi Suarez kháng án thất bại và bị treo giò 8 trận vì vụ phân biệt chủng tộc. Trong hai tháng không Suarez, Carroll sẽ lần đầu tiên được ra sân đầy đủ với tần suất mỗi tuần một trận, như anh vẫn làm khi còn ở St James’ Park, và tiền đạo 22 tuổi này cũng phải hạ quyết tâm tìm lại phong độ làm bàn như lúc khoác áo Newcastle. Như bất kỳ cầu thủ nào, Carroll cần ra sân nhiều và ổn định. Nếu Carroll tiếp tục gây thất vọng trong giai đoạn vắng Suarez, có lẽ HLV Dalglish phải chấp nhận sự thật rằng Carroll là bản hợp đồng thất bại nặng nề và tìm kiếm giải pháp thay thế.
Những cân nhắc trên thị trường chuyển nhượng đã mở cửa trở lại và sẽ kéo dài trong một tháng nữa cũng sẽ phải thay đổi để thích nghi với tình hình mới. Nhiều người tin rằng Liverpool cần thêm một tiền đạo giỏi để thay thế cho Suarez hoặc bổ sung cho Carroll, nhưng vấn đề với hàng công áo đỏ lúc này có lẽ không phải là các chân sút, mà Dalglish nên tìm kiếm một tiền vệ phải đích thực để có thể khai thác tốt hơn những khả năng của chân sút 35 triệu bảng.
Nếu Suarez thực hiện án phạt, Carroll, rất dễ hiểu, sẽ đóng vai trò tiền đạo cắm, nhưng lực lượng trong tay Dalglish hiện giờ không thực sự thích hợp với hệ thống 4-3-3 mà ông vẫn sử dụng. Tiền đạo cao 1,92 mét này cần nhận được nhiều hơn những quả tạt đích thực từ hai cánh, điều kiện tốt nhất để Carroll có thể tận dụng sức mạnh và kỹ năng bóng bổng của anh. Stewart Downing đã chơi ấn tượng hồi đầu mùa nhưng có dấu hiệu sa sút trong thời gian gần đây. Sự trở lại của thủ quân Steven Gerrard có thể giúp Carroll vượt qua thời kỳ đen tối. Trong số các cầu thủ Liverpool, không cầu thủ nào chuyền dài chính xác hoặc tạt bóng mạnh, xoáy, chính xác và có độ hiểm cần thiết như Gerrard. Điều này đã được thể hiện trong hiệp 2 trận thắng Newcastle.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)