Jose Mourinho vừa phàn nàn về việc các tiền đạo của ông không biết ghi bàn, nhưng có thật sự là HLV người Bồ Đào Nha cần một chân sút chỉ biết ghi bàn hay không?
1. Những lời tâm sự riêng của Mourinho với ông chủ thương hiệu đồng hồ nổi tiếng Hublot đã bị kênh Canal + bí mật ghi lại, và cho thấy rằng dù Chelsea vẫn đang giành được những kết quả tốt, thì ông vẫn chưa hài lòng về đội bóng mình đang dẫn dắt. Thậm chí, vấn đề của các tiền đạo Mourinho đang nắm trong tay còn trầm trọng hơn việc không thể ghi bàn: Không ai trong số họ có thể là chìa khóa về mặt chiến thuật.
Chìa khóa ấy giờ nằm trong tay… Galatasaray. Didier Drogba có lẽ là trung phong hoàn hảo nhất Mourinho từng sở hữu, và dù không còn ở đỉnh cao vì gánh nặng tuổi tác, thì anh vẫn sẽ khiến HLV người BĐN phải tiếc rẻ. Rất nhiều người đã nói về hàng phòng ngự siêu chắc của Chelsea 2004-2007, nhưng chìa khóa về mặt chiến thuật của Mourinho thì lại bắt đầu từ vị trí cao nhất của Chelsea: Drogba.
Drogba và Mourinho hồi còn ở Chelsea |
Chân sút người Bờ Biển Ngà thực ra không phải một sát thủ quá sắc nét như ta tưởng: Tỉ lệ sút cầu môn chính xác của anh chỉ là 37.75%, trong khi con số ấy của hai tiền đạo hiện Chelsea sở hữu là Demba Ba và Fernando Torres lần lượt là 71% và 60%. Drogba sút cầu môn trung bình 110 lần/ mùa, và chỉ 42 trong số đó đi trúng đích, nhưng điểm mạnh của anh nằm ở đây: Cứ 3 cú sút trúng đích, thì có 1 cú thành bàn.
2. Trong số các cú sút trúng đích của Ba và Torres, lần lượt chỉ có 14% và 20.5% chuyển thành bàn thắng. Drogba không giỏi dứt điểm trúng đích, nhưng anh dứt điểm nhiều và uy lực hơn bất kỳ tiền đạo nào Chelsea đang sở hữu. Lý do? Drogba chạm bóng nhiều vượt trội so với bất kỳ tiền đạo nào Chelsea đang có và với bất kỳ tiền đạo nào nói chung ở Premier League, trung bình 50 lần/ trận. Để dễ so sánh, ở trận thắng Man City vừa qua tại Champions League, Xavi là người chạm bóng nhiều nhất bên phía Barca với 144 lần. Drogba, dù chơi cắm, thường chạm bóng gấp rưỡi so với các tiền đạo thông thường.
Đó là lý do khiến anh luôn là “người đặc biệt” trong mắt Mourinho: Drogba là một tiền đạo có lượng vận động của một… tiền vệ, và nền tảng thể lực siêu việt cũng giúp anh không bị hụt hơi trong những pha dứt điểm. Thế nên dù không hẳn là một chân sút siêu sắc bén, Drogba vẫn đồng thời làm tốt hai việc, càn quét ở phía trên và tất nhiên, ghi bàn.
Nhưng vai trò đầu tiên, mang ý nghĩa chiến thuật, mới là phẩm chất thực sự mà Mourinho cần ở một tiền đạo. Ông đã từng ca ngợi một số 9 điển hình bằng cách bông đùa: “Tôi không sợ Milan chơi với 10 cầu thủ tấn công, nếu Inzaghi vắng mặt”. Nhưng ông chưa bao giờ chỉ sử dụng một tiền đạo chỉ biết rình rập, mà không thể đóng vai trò một “máy quét” ở 30 mét cuối cùng của đối phương. Hoặc nếu có, thì họ luôn cần được hỗ trợ. Benny McCarthy là chân sút hàng đầu của Mourinho ở Porto, nhưng chìa khóa chiến thuật của ông là Derlei. Tương tự, Diego Milito là chân sút cắm ở Inter, nhưng Eto’o mới là nhân tố quan trọng nhất trên hàng công.
3. Điều này xuất phát từ lý do chiến thuật: Sơ đồ Mourinho ưa thích là 4-3-3 nhờ “tôi được lợi thêm một người ở giữa sân (tiền vệ mỏ neo)”. Bởi vì Mourinho chỉ bố trí một tiền vệ chơi dâng cao, nên hệ thống này chỉ có thể tạo đủ áp lực nếu cầu thủ đá cắm hoạt động với năng suất của… hai người. Chelsea của Mourinho trong giai đoạn 2004-2007 là cực kỳ lý tưởng nhờ hai mỏ neo: Phía dưới là Claude Makelele và phía trên là Drogba. Đó là một đội bóng phòng ngự cực kỳ chắc chắn và tấn công cũng như một cỗ xe tăng.
Những gì Mourinho đang nói có thể là chiêu trò của ông, nhưng cũng có thể là sự tiếc rẻ thật lòng về một chiếc chìa khóa chiến thuật vạn năng ông từng có. Một vị trí mang tên Didier Drogba.
Theo Thể Thao Văn Hoá