(Bongda24h) – Sir Alex Ferguson nổi tiếng là một chiến lược gia tài ba và “lạnh lùng”. Ông đã không do dự mà “thải hồi” những ngôi sao như Beckham, Roy Keane, Ruud van Nistelrooy. Và có lẽ lúc này, ông cần phải thể hiện sự lạnh lùng của mình thêm một lần nữa. Thất vọng Mùa giải này, người ta nhắc đến một Manchester United bất bại khi có trong đội hình xuất phát Wayne Rooney, nhắc đến 38 bàn thắng của Cristiano Ronaldo và nhắc đến sự bùng nổ của Anderson, đó đều là những cầu thủ còn rất trẻ. Còn Ryan Giggs và Paul Scholes, hai cầu thủ kì cựu của Quỷ đỏ, họ đã đóng góp được gì cho đội bóng? Thậm chí ở nhiều thởi điểm, họ còn là vật cản trong đội hình toàn các cầu thủ trẻ của Manchester United mỗi khi được ra sân.
Giggs ... |
Thật buồn cho những ai đã yêu mến và ủng hộ cũng như dõi theo bộ đôi “lão làng” này của MU. Họ đã không áp đặt được tầm ảnh hưởng của mình tới đội hình và lối chơi của Quỷ đỏ. Trong môi trường Premiership, nơi mà các cầu thủ sinh tồn chủ yếu bởi thể lực, tốc độ và sự mạnh mẽ thì rõ ràng Giggs và Scholes đang là hai nhân vật chính trong bộ phim “No country for old men” tại Old Trafford.
Tháng mười, khi mà người hâm mộ MU lo sốt vó vì chấn thương của lão tướng Paul Scholes, nhân tố không thể thiếu ở hàng tiền vệ của họ, thì Anderson đã bước ra, đảm nhận xuất sắc vai trò của người tiền bối để lại, và rồi người ta không còn nhắc đến Scholes nữa. Tuơng tự như vậy, chàng trai trẻ người Bồ Đào Nha, cầu thủ chơi khá năng động và có tầm hoạt động rộng, cùng với sự trở lại hồi đầu tháng một của “máy dập” Park Ji-Sung đã chứng minh rằng đôi chân của Ryan Giggs đã quá mệt mỏi để trở thành bộ cánh hữu dụng của MU.
Nhìn lại các trận đấu đã qua, chúng ta có thể nhận thận thấy Paul Scholes đã không còn là ngôi sao giúp MU thống trị được tuyến giữa trong các trận cầu đỉnh cao. Ở vòng 34, khi họ gặp Arsenal, lão tướng này đã không thể chiếm ưu thế giữa các ngôi sao của The Gunners. Nhưng ngay khi Anderson vào sân đầu hiệp hai, anh đã cho thấy “Ai mới là ông chủ?” bằng những pha chạy chỗ, cản phá không biết mệt mỏi, đúng với cái biệt danh “máy phát điện” của anh. Như một điều tất yếu, hàng tiền vệ của MU ngay lập tức có thêm sức sống và đã không để cho Pháo thủ nổ vang.
Và Scholes có đủ khả năng đưa Quỷ đỏ đến với vinh quang?
Tiếp đó là trận cầu ở Champions League, nơi Scholes dường như biến mất trước những Iniesta, Yaya Toure, Messi và đặc biệt là Deco, cầu thủ thường xuyên đối mặt với anh. Thật trớ trêu khi Deco vừa mới trở lại chấn thương, cảm giác bóng và sức khỏe của anh không hoàn toàn đạt 100% như lúc đỉnh cao phong độ. Vậy mà tiền vệ gốc Brazil vẫn có thể qua mặt Scholes.
Về phần Giggs, chúng ta hãy quay trở lại vòng đấu 33 và 35, khi MU trải qua hai trận hòa trước Middlesbrough và Blackburn Rovers, hai trận hòa có phần không nhỏ của Giggs. Thua thiệt hoàn toàn trong các pha tranh chấp bóng, cầm bóng rườm rà, các quả phạt góc hay đường chuyền đều bị bắt bài, đó là hình ảnh của Ryan Giggs. Trong trận đấu với Blackburn, Sir Alex Ferguson đã phải thay anh ra, ngay khi trận đấu mới đi được một nửa thởi gian. Tiền vệ cánh người xứ Wales không thể vượt qua hậu vệ cánh người Úc bên phía đội bạn là Brett Emerton. Anh thua cả về tốc độ lẫn sự khôn ngoan, trước một cầu thủ không thể so bì về đẳng cấp. Liên tiếp qua mấy trận đấu vừa qua, Giggs đều không để lại chút thiện cảm nào của người hâm mộ, họ đã lên tiếng đòi anh dừng bước. Và dường như những áp lực ấy đã khiến anh không thể vượt qua chính mình, những bước chân vẫn “nặng“ trên sân Stamford Bridge. Dấu ấn duy nhất anh để lại là một vài cú sút “vô hại“.
Gần đây, Scholes đã không ít lần bộc lộ thêm một điểm yếu nữa của mình, đó là để mất quyền kiểm soát trong các đường chuyền hay phá bóng. Đặc biệt, những lần anh “dâng” bóng cho đối phương đều khiến hàng phòng ngự MU rơi vào thế bị uy hiếp, khi nó xảy ra chủ yếu ở trước vòng cấm. Và nếu các tiền đạo của “Hoa hồng” không vô duyên thì có lẽ họ đã nhấn chìm MU ở vòng đấu 35 bằng các bàn thắng xuất phát từ những đường kiến tạo “bất đắc dĩ” của Scholes. Đây đã là thời điểm cuối của mùa giải, thời gian quyết định tính “ăn, thua” của cả mùa bóng, bất kì một sai lầm nào cũng có thể phải trả giá bằng những danh hiệu, liệu Sir Alex có bình tâm sử dụng Scholes như vậy không?
Scholes bị tuyến tiền vệ của Barca lấn át
Fergie dường như cũng đang đưa ra các quyết định theo “lý trí” thay vì “con tim”. Ông đã đưa Park Ji-Sung vào sân ngay từ đầu thay vì Giggs trong trận MU gặp Barca tại bán kết lượt đi Champions League. Có thể Sir Alex sẽ không đối xử với hai cậu học trò cưng này như đã từng làm với Paul Ince, Mark Hughes, David Beckham, Roy Keane, Ruud van Nistelrooy, những người đã khăn gói rời Old Trafford khi phong độ đang ở lúc “chín” nhất. Nhưng hãy hỏi Bryan Robson và Steve Bruce, hai cầu thủ bị bỏ rơi trong các trận đấu chung kết FA Cup năm 1994 và 1996, những trận đấu cuối cùng họ có thể góp mặt cùng MU. Và có lẽ thêm một lần nữa, Sir Alex nên tiếp tục là một người “phân minh’ như thế. MU sẽ còn các trận đấu quan trọng trước mắt tại Premiership và nhất là cúp châu Âu, Michael Carrick, Anderson, Owen Hargreaves và Park Ji-Sung liệu có được tin dùng?
Nhưng...
Một đội bóng luôn là một tập hợp của sức trẻ và kinh nghiệm. Thiếu một trong hai, họ sẽ không thể đối chọi được với những thời khắc cam go hay trong các trận đấu đỉnh cao như MU – Chelsea hay MU – Barca. Không phải tự nhiên mà Sir Alex vẫn “cố” cho Giggs và Scholes cơ hội. Có hai lão tướng này trong đội hình, Quỷ đỏ sẽ có được ba nhân tố cần thiết.
Giggs cũng như Scholes vẫn muốn đóng góp nhiều hơn nữa cho MU
Đó là kinh nghiệm, khả năng chuyên môn, và quan trọng hơn, đó là tinh thần, là linh hồn trong lối chơi của các huyền thoại Old Trafford như Giggs và Scholes mang lại. Ai sẽ là người dạy cho Ronaldo, Rooney và các cầu thủ trẻ khác của MU về niềm tự hào khi được là một Red Devil? Đó chính là Giggs, Scholes, Neville, những tấm gương sống hết mình vì Quỷ đỏ. Những lão tướng này đã tạo ra sự tự tin cho các cầu thủ trẻ khi họ phải đối mặt với các đối thủ lớn, trong những trận đấu đẳng cấp.
Scholes và Giggs, lúc nào cũng vậy, đầy tham vọng và không muốn dừng lại khi vẫn có thể đóng góp cho Quỷ đỏ. Scholes, trong nhiều trận đấu, vẫn cho thấy khả năng quan sát tinh tế của mình cùng với những đường chuyền một chạm sắc bén. Có người nói rằng anh hay mất bóng, nhưng trong trong một trận cầu, khi bạn tung ta vô số đường chuyền, liệu chúng có chính xác 100%?
Anderson và Nani cũng như Park Ji-Sung chưa tạo ra niềm tin họ có thể thay thế hoàn toàn các bậc tiền nhân của mình. Anderson là một lựa chọn khá tốt ở vị trí của Scholes, nhưng khi nào anh còn sở hữu những cú sút “lên trời” hay sự yếu kém trong khâu kết thúc thì Anderson vẫn còn phải học hỏi và rèn luyện nhiều.
Nani và Park Ji-Sung cũng vậy, hai anh đã có những thời điểm được ra sân nhưng lại tỏ ra không mấy ổn định trong lối chơi và phong độ. Mọi quyết định lúc này nằm ở Sir Alex Ferguson. Theo lý trí hay con tim đây, ngài Alex?
- Huy Nam