Thế thì nên gọi một trận hòa 2-2 hỗn loạn và đầy rẫy sai lầm giữa hai đội bóng đang trong quá trình chuyển giao là gì đây? Không ai dự đoán giai đoạn cực thịnh xoay quanh điểm chuyển giao hai thế kỷ có thể trở thành phiên bản 2018 nông nỗi lúc này, mặc dù 20 năm đúng là khoảng thời gian không hề ngắn chút nào.
Dư âm MU vs Arsenal: Lột tả bản chất của 2 triều đại chuyển giao |
Lần đầu tiên kể từ mùa hè 1986, tức đã 32 năm trôi qua, đại chiến Man Utd vs Arsenal vắng bóng cả Sir Alex Ferguson và Arsene Wenger ở khu vực chỉ đạo, từ đó mở ra đồng thời hai đường lối tái thiết rất khác nhau giữa hai đội bóng giàu truyền thống hàng đầu bóng đá Anh.
Arsenal triều đại Unai Emery mới chỉ vài tháng tuổi nhưng dường như đã hoàn thành nền móng vững vàng. Trong khi đó, Man Utd thời hậu Sir Alex vẫn cứ là một công trình ngổn ngang và đổ nát không ra đâu vào với đâu hết, bất chấp ba vị kiến trúc sư và hàng trăm triệu bảng đầu tư xây dựng.
Thầy trò Jose Mourinho vẫn chưa thể thoát khỏi cơn bĩ cực khi phải nhờ đến may mắn cùng tài năng siêu phàm của David De Gea, họ mới tránh khỏi thất bại trong...
Nghênh đón Arsenal trong trận đại chiến ở Old Trafford, Jose Mourinho thẳng tay tống tiễn lên băng ghế dự bị Paul Pogba và Romelu Lukaku, hai bản đồng đắt giá nhất lịch sử Man Utd. Trong khi đó thì Fred, cầu thủ đắt giá thứ năm, thậm chí còn bị loại bỏ luôn khỏi danh sách đăng ký thi đấu.
HLV người Bồ Đào Nha viện lý do “kỹ thuật và chiến thuật” để thanh minh cho các quyết định của mình. Tuy nhiên nếu có thể thẳng thắn hơn, ông sẽ sẵn sàng nói đại loại thế này: “Đội bóng của tôi không có chỗ cho những cầu thủ không nỗ lực chiến đấu hết mình.”
Mourinho Pogba MU vs Arsenal |
Thay thế những ngôi sao lớn nhất, đó là những Matteo Darmian, Diogo Dalot và Marcos Rojo, lần lượt với trận đấu thứ ba, thứ hai và đầu tiên trong mùa giải này. Tất nhiên rồi, đáng chú ý hơn cả chính là màn tái xuất của trung vệ người Argentina sau khi bình phục chấn thương dài hạn.
Mourinho kêu gọi những “con chó điên” sau trận hòa bạc nhược ở Southampton và Rojo có lẽ đã trả lời ông thầy dõng dạc hơn bất kỳ ai. Cứ hỏi những Pierre-Emerick Aubameyang và Matteo Guendouzi về cái sự điên trong từng pha tắc bóng của cựu ngôi sao Sporting Lisbon.
Cơ mà chất điên luôn là con dao hai lưỡi và đòi hỏi giới hạn phù hợp ở các cầu thủ trước khi bước sang những nguy cơ rủi ro và hiểm họa khôn lường. Đôi chân được giải phóng sau chuỗi tháng ngày bị kiềm hãm trên giường bệnh có khác, Rojo đơn giản là chơi bóng như… tăng động.
Dư âm MU vs Arsenal: Lột tả bản chất của 2 triều đại chuyển giao |
Và rồi thì cái giá phải trả như hệ quả hiển nhiên kéo theo, tất cả được thể hiện sắc nét qua bàn thắng nâng tỷ số lên 2-1 của Arsenal. Đó là pha chuyền ngang cho đối thủ ngay phần sân nhà, đủ ngớ ngẩn như thể Rojo lầm tưởng Henrikh Mkhitaryan vẫn còn là đồng đội. Sau đó lại là Rojo “nhiệt tình nhưng phá hoại” với cú tắc bóng chệch hướng dứt điểm của Alexandre Lacazette, đưa bóng lăn từ từ vào góc chết khung thành trong cái chôn chân và ngoái nhìn bất lực của David De Gea.
Bất chấp tỷ số đủ mãn nhãn và hài lòng cho một trận đại chiến, điểm nhấn trong đêm Old Trafford vẫn là sai lầm nối tiếp sai lầm, thất vọng nối tiếp thất vọng...
Đây chính xác là khoảnh khắc biểu tượng cho một trận đấu của những đôi chân cẩu thả, với Rojo hay Man Utd cũng không phải là những kẻ duy nhất mang tội. Arsenal là đơn cử thậm chí tiêu biểu hơn khi họ lẽ ra cần phải đúc rút kinh nghiệm từ sai lầm của đối thủ, chứ không thể để thủng lưới vỏn vẹn 13 giây sau đó, khi Sead Kolasinac bất đắc dĩ làm tường cho Jesse Lingard gỡ hòa 2-2.
Ngay cả David De Gea cũng đã trải qua một đêm khó lòng đáng nhớ. Thủ môn xuất sắc nhất nhì thế giới thể hiện tinh thần hiếu khách khi bắt hụt bóng, gần như đẩy ngược cú đánh đầu đập đất của Shkodran Mustafi về khung thành đằng sau trong sự bất lực cản phá không đủ kịp thời của đồng thời của đồng hương Ander Herrera.
Dư âm MU vs Arsenal: Lột tả bản chất của hai triều đại chuyển giao |
Đối với Arsenal, những sai lầm như thế này vốn đã là vấn đề tồn tại kinh niên từ kỷ nguyên Wenger nhưng hoàn toàn có thể được khắc phục triệt để dưới thời Emery, đặc biệt sau chiến thắng tưng bừng và oanh liệt trong trận derby để lấy lại Bắc London cuối tuần vừa rồi.
Nhưng còn Man Utd, năm năm chia tay vị cha già và hai năm rưỡi đón chào Mourinho, tất cả vẫn như những nếp gấp không bao giờ có thể được ủi phẳng ra. Tương tự như trước Newcastle, Chelsea, Bournemouth và Southampton, họ cần từ một đến hai gáo nước lạnh mới chịu bừng tỉnh ít nhiều.
Tựa trung lại, đại chiến Man Utd 2-2 Arsenal có thể mãn nhãn bàn thắng nhưng cũng đồng thời lột tả bản chất của hai triều đại chuyển giao. Xa rồi và có lẽ còn lâu lắm để trở lại cái thời Quỷ Đỏ và Pháo Thủ là những kẻ thống trị, là những chuẩn mực đỉnh cao của bóng đá Anh.