(Bongda24h) - Giải Ngoại hạng Anh vừa trải qua một vòng đấu vô cùng kỳ lạ khi đồng loạt các đại gia (ngoại trừ duy nhất Liverpool) thi nhau ngã ngựa. Chịu thương tổn lớn nhất chắc chắn là Man Utd và Chelsea với các thất bại trước Newcastle và Stoke City còn Man City cùng Arsenal cũng phải "xây xẩm mặt mày" khi bị Everton, Southampton cầm chân. Bởi thế, không có gì ngạc nhiên số cầu thủ đến từ những "tiểu gia" đã chiếm đa số trong đội hình xuất sắc nhất vòng này.
Thủ môn: Tim Howard (Everton)
Đêm qua, thủ môn người Mỹ từng khoác áo Manchester United đã chơi một trận tuyệt vời, có được vài pha cứu thua xuất thần, giúp Everton giành được 1 điểm quý giá trên sân Emirates. Phần lớn thời gian thi đấu của hiệp 1, Howard khá nhàn hạ khi mà đội nhà kiểm soát được thế trận nhưng khi Arsenal dần chiếm lại ưu thế và ra sức uy hiếp cầu môn thì Howard đã tỏ ra vô cùng vững chãi và luôn đưa ra được những quyết định cản phá chính xác. Không những vậy, Howard còn chỉ huy tốt hàng phòng ngự để chống lại sức ép lớn từ đội chủ nhà. Bàn thắng mở tỷ số của Mesut Ozil là lần duy nhất Howard bị mất phương hướng nên không thể lên tiếng, còn lại trái bóng mà cứ nhắm trúng đích thì y như rằng khó thoát khỏi tay đôi tay của anh,Tim Howard đã có vài pha cứu thua xuất thần
Hậu vệ phải: Mathieu Debuchy (Everton)
Từ đầu mùa, Debuchy chơi cực kỳ ổn định, đặc biệt trong những lần chạm trán các đội bóng lớn. Tuyển thủ quốc gia Pháp từng toả sáng ở các chiến thắng trước Tottenham, Chelsea và đến chuyến làm khách tại Old Trafford, hậu vệ 28 tuổi tiếp tục chơi xuất sắc. Debuchy đã biến cánh phải do anh trấn giữ thành khu vực bất khả xâm phạm, khiến mọi nỗ lực công phá của nhà ĐKVĐ trở nên vô hiệu. Đừng quên, dưới thời David Moyes, Man Utd luôn rất chú trọng đá biên và hôm đó, trong bối cảnh Rooney, Kagawa không thể ra sân thì Man Utd càng phải sống dựa vào sức mạnh từ hai cánh song rốt cục, nó đã bị hoá giải bởi phong độ của Debuchy cùng đồng đội tại hàng thủ.
Hậu vệ trái: Luke Shaw (Southampton)
Không phải đến bây giờ, cái tên Shaw mới được giới chuyên môn chú ý tới mà kể từ mùa trước, Shaw đã được xem là một tài năng giàu triển vọng dù anh mới hơn 18 tuổi. Hiện giờ, Shaw đã vượt lên trên mặt bằng chung của các sao trẻ tuổi mới đôi mươi (tức là dư luận hoàn toàn có thể thôn cảm nếu họ trồi sụt, lên xuống thất thường bởi đó dường như là điều hiển nhiên) hay nói một cách khác, anh bắt đầu thành danh và tự tin leo lên những nấc thang đầu tiên của một cầu thủ trưởng thành thực sự. Shaw không ngừng thăng tiến và sự phát triển của anh chưa có dấu hiệu dừng lại. Cứ cái đà này, trong tương lai không xa, Shaw sẽ đứng ngang hàng với hai "đàn anh" Ashley Cole và Leighton Baines, vốn luôn được xem là hai hậu vệ trái hàng đầu Premier League. Đối đầu Man City, Shaw chứng tỏ bản lĩnh đáng ngạc nhiên, cực kỳ điềm tĩnh và lạnh lùng trong phòng ngự dù phải chạm trán những ngôi sao đắt giá, lớn tuổi hơn của đối thủ. Nhìn Shaw thi đấu, hẳn không ít người sẽ không tin anh sinh năm ... 1995 và có lẽ kỳ chuyển nhượng sắp tới, anh sẽ là món hàng hot trên TTCN khi mà nhiều đại gia đang khát một hậu vệ trái giỏi (Chelsea, Man Utd và cả Arsenal).
Trung vệ: Dejan Lovren (Southampton)
Dù mới gia nhập The Saints từ đầu mùa nhưng Lovren đã sớm là trụ cột của đội bóng và chứng tỏ rằng khoản tiền 8.5 triệu bảng mà Southampton bỏ ra đáng giá đến từng xu. Thực ra, từ hồi khoác áo Lyon, hậu vệ người Croatia đã được chú ý đến song thật bất ngờ, anh lại chọn Southampton làm bến đỗ tiếp theo trong sự nghiệp nhưng đây rất có thể là quyết định sáng suốt bởi chỉ có khoác áo những đội bóng nhỏ, anh mới được ra sân thường xuyên, qua đó tạo thành nền tảng vững chắc cho những bước đột phá mới trong tương lai khi mà Lovren vẫn còn trẻ (24 tuổi). Hãy nhớ rằng, ở trận cuộc tiếp đón Man City, đội khách lộ rõ ý đồ dùng sức mạnh tấn công để mau chóng vùi dập ý chí chiến đấu của Southampton (tung ra sân hẳn hai tiền đạo) và vươn lên dẫn trước ngay từ phút thứ 10 nhưng cú đấm sớm đó đã không thể hạ knock-out được đội chủ nhà. Lovren và đồng đội vẫn duy trì được sự tỉnh táo, tập trung, không cho đối thủ thêm một cơ hội nào sút tung mành lưới và xứng đáng giành được một kết quả hoà.
Trung vệ: Fabricio Coloccini (Newcastle)
Hồi đầu năm nay, Coloccini từng nghĩ tới chuyện chia tay Newcastle để trở lại quê nhà Argentina "an dưỡng tuổi già" nhưng rốt cục, anh vẫn ở lại trong sự vui mừng của ban huấn luyện bởi bao lâu nay, trung vệ 31 tuổi chính là vị thủ lĩnh của hàng phòng ngự Newcastle. Trong trận đấu trên Old Traffod vừa rồi, dưới sự điều khiển của Coloccini, một bức tường thành đã được dựng lên trước cầu môn Tim Krul. Anh đã phối hợp, bọc lót nhịp nhàng với đồng đội cũng như có cái nhìn bao quát về trận đấu, xử lý tình huống chuẩn xác nên hiếm khi "Quỷ đỏ" mới xâm nhập được vào vòng cấm địa (không tính các tình huống cố định). Sự kèm cặp sát sao của Coloccini đã làm ngòi nổ nguy hiểm nhất của đối thủ, chân sút Robin Van Persie rơi vào trạng thái lạc lõng và cô đơn. Coloccini đã chơi một trận hoàn hảo
Tiền vệ trung tâm: Ross Barkley (Everton)
Từng được xem là sản phẩm hoàn hảo mới nhất từ lò Everton, đủ khả năng tiếp bước Wayne Rooney nhưng rốt cục, phải đến khi Roberto Martinez lên nắm quyền, Barkley mới thực sự thăng hoa. Nhận được sự tin tưởng tuyệt đối từ ông thầy, tiền vệ sinh năm 1993 đã mau chóng thống lãnh được tuyến giữa Everton và hoàn toàn khoả lấp được khoảng trống do Fellaini để lại. Từ đầu mùa, anh liên tục được ra sân và chỉ vắng mặt duy nhất ở trận đấu gặp Stoke. Ai cũng biết Arsenal sở hữu một hàng tiền vệ khủng khiếp tới mức nào nhưng Barkley không hề run sợ mà vẫn chơi đầy tự tin, đặc biệt trong hiệp 1 khi giúp đội nhà nắm được cục diện. Không chỉ cầm giữ bóng tốt, tranh chấp hiệu quả mà Barkley còn rất hiệu quả trong những lần lên tham gia tấn công. Sau khi trận đấu khép lại, HLV Martinez đã phải thốt lên rằng: "Tôi chưa thấy cầu thủ người Anh nào thi đấu với tinh thần cao như vậy. Đúng là Ross Barkley còn trẻ, cần thêm nhiều thời gian để hoàn thiện mình, nhưng rõ ràng cậu ấy hội tụ đủ tố chất để trở thành cầu thủ lớn".
Tiền vệ trung tâm: Cheik Tiote (Newcastle)
Một mình tiền vệ người Bờ Biển Ngà cũng đủ "khắc chế" cặp đôi Tom Cleverley - Phil Jones của Man Utd. Cứ cho David Moyes đã sai lầm khi sử dụng một Cleverley đang xuống phong độ nhưng Phil Jones thì sao. Anh vốn dĩ cũng giàu sức chiến đấu, đánh chặn tốt và từng để lại vài ấn tượng khi được đá ở tuyến giữa nhưng rốt cục, Jones đã hoàn toàn mờ nhạt so với Tiote. Nhờ "hòn đá tảng" Tiote mà Newcastle đã lấn lướt về tỷ lệ kiểm soát bóng (53%), qua đó vừa giảm bớt áp lực cho hàng thủ, vừa tạo tiền đề cho những đòn tập kích để rồi người đá cặp với Tiote ở tuyến giữa, "Chích choè" Yohan Cabaye đã tung ra cú "mổ" quyết định đúng huyệt chí mạng của "Quỷ đỏ" Mùa trước, tưởng như Cheik Tiote sẽ bị đẩy khỏi đội bóng do phong độ mờ nhạt cộng thêm vấn đề sức khoẻ song Alan Pardew vẫn đặt niềm tin vào anh và Tiote đã đền đáp lại được tình cảm đó. Trước Man Utd, Tiote đã làm gợi nhớ lại hình ảnh tốt nhất của anh ở Newcastle và chắc chắn, Tiote sẽ chưa dừng lại
Tiền vệ tấn công: Andre Schurrle (Chelsea)
Do The Blues quá dồi dào nhân sự cho vị trí tiền vệ công nên Schurrle đành phải chấp nhận chính sách xoay vòng của Mourinho nhưng cũng vì thế mà mỗi khi được ra sân, tuyển thủ Đức luôn chơi rất tốt. Schurrle là cầu thủ thi đấu nổi bật nhất trên hàng công The Blues trong trận đấu được dự báo khó khăn trên sân Britannia của Stoke. Bên cạnh việc lập được cú đúp, Schurrle thường xuyên đe doạ cầu môn đối phương bằng sự tích cực, chịu khó di chuyển, mạnh dạn xử lý bóng cũng như kiến tạo cơ hội. Chỉ có điều, đóng góp của anh không đủ giúp đội nhà tránh khỏi trận thua và cũng thật khó hiểu khi Schurrle phải rời sân vào phút 70 nhường chỗ cho Eto'o dù anh vẫn chơi rất nhiệt huyết. Mùa này, trong vài trận đấu, Mourinho thường có những quyết định thay người rất chuẩn xác, qua đó giúp Chelsea lật ngược thế cờ nhưng hôm thứ 7 vừa rồi, ông đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng trong trường hợp của Schurrle. Nếu vẫn được tiếp tục thi đấu thì biết đâu chừng, anh sẽ lại nổ súng và Chelsea sẽ thoát khỏi cảnh trắng tay.Cú đúp của Schurrle không thể giúp Chelsea chiến thắng
Tiền vệ tấn công: Philippe Coutinho (Liverpool)
Hiện nay trọng trách nhạc trưởng ở The Kop không còn nằm trong tay đội trưởng Steven Gerrard (toàn bị đẩy xuống thấp, chơi như một tiền vệ đánh chặn) mà thuộc về Coutinho, tiền vệ 21 tuổi người Brazil gia nhập đội bóng từ đầu năm 2013. HLV Brendan Rodgers luôn quyết tâm theo đuổi chính sách "trẻ hoá đội ngũ" ở Liverpool nên nhờ vậy, Coutinho càng có nhiều đất diễn và quả thực, anh thể hiện không tồi. Điểm yếu lớn nhất của Coutinho là thể lực không tốt, hay "ốm vặt" nên đóng góp của anh cho đội bóng phần nào bị hạn chế. Tuy nhiên, những lúc hoàn toàn khoẻ mạnh thì Coutinho không mấy khi để lại thất vọng. Hồi giữa tuần trước, anh đã chói sáng trong thắng lợi 5-1 trước Norwich và phong độ cao đó được duy trì trong trận gặp West Ham vừa rồi. Hầu như mọi đợt tấn công của The Kop đều phải qua chân Coutinho và anh luôn tìm ra được giải pháp phù hợp nhất, khiến khung thành đối phương liên tục bị đặt vào trạng thái báo động (lưu ý, trong cả trận, Liverpool tung ra hơn 30 cú sút lớn nhỏ). Hẳn Rodgers đang phải "cầu Trời khấn Phật" cho sức khoẻ của Coutinho luôn được ổn định để Liverpool có thể tự hào rằng họ cũng sở hữu trong đội hình một "số 10" chẳng kém ai.
Tiền đạo: Dimitar Berbatov (Fulham)
Sau khi Rene Meulensteen chính thức độc bá chiếc ghế HLV trưởng Fulham (trước đó không lâu, vị cựu trợ lý của Sir Alex được bổ nhiệm vào vị trí đồng HLV với Martin Jol) thì Berbatov được cho sẽ rời khỏi đội bóng thành London bởi cả hai có mối quan hệ không mấy tốt đẹp thời còn cùng cống hiến cho Man Utd. Nhưng Meulensteen đã lâp tức dập tắt ngay luận điệu đó bằng cách tung Berbatov ra sân ngay từ đầu và chân sút người Bungari đã mở màn cho thắng lợi của đội nhà từ chấm đá phạt 11m. Ngoài ra, trong cả trận, chẳng ai thấy một Berbatov không hết mình hay có ý chống đối lại ông thầy mới mà vẫn thi đấu năng nổ, hết mình. Kết thúc trận đấu, Meulensteen cũng không tiếc lời ca ngợi cậu học trò như một sự khẳng định giữa họ chẳng hề có khúc mắc nào. Rõ ràng, Fulham không thể thiếu Berbatov nếu muốn trụ hạng thành công mùa này (hiện họ vẫn xếp thứ 18 trên BXH)
Tiền đạo: Luis Suarez (Liverpool)
Từng bị xem là gương mặt đáng ghét nhất tại Premier League sau một loạt scandal gây ra trên sân cỏ nhưng không phủ nhận, Suarez nằm trong số những chân sút hàng đầu giải đấu. Sau khi hết án treo giò 10 trận vì hành động "cắn" Ivanovic của Chelsea vào mùa trước, tiền đạo người Uruguay đã mau chóng lấy lại phong độ đỉnh cao, thậm chí sự thể hiện của anh còn ấn tượng hơn nhiều so với lúc chưa bị kết án. Kể từ cuối tháng 9 cho đến nay, Suarez chính là tiền đạo hay nhất Premier League khi không ngừng nhả đạn và kết quả chỉ sau 10 trận, anh đã có 14 bàn để vươn lên dẫn dầu danh sách "Vua phá lưới". Không những vậy, Suarez đã trở nên "lành tính" hơn và chỉ còn tập trung vào vấn đề chuyên môn chứ không bị "xao nhãng" bởi những thứ khác. Tuy chỉ ghi được 1 bàn trong chiến thắng trước West Ham, kém xa so với cú poker đỉnh cao vào lưới Norwich cách đó vài ngày nhưng Suarez vẫn bộc lộ được những phẩm chất tốt nhất của mình. Nếu Suarez không dính chấn thương hoặc không thể bỏ được cái tật gây rắc rối thì tin chắc, danh hiệu "Chiếc giày vàng Premier League 2013-2014" khó thoát khỏi tay anh, kể cả trong trường hợp Liverpool không thể có mặt trong Top 4 bởi đơn giản, anh là ngôi sao số 1 đội bóng vùng Merseyside.
Bảo Phương - Bongda24h.vn