Berbatov không phải một bản hợp đồng thành công của Sir Alex, nhiều fan Quỷ đỏ cũng từng thất vọng về anh, nhưng với người Bungary, anh là một niềm tự hào thực sự. Sẽ không dễ để thế giới bóng đá tìm được một tiền đạo khác có lối đá như một diễn viên múa giống Berba.
Sát thủ hoa hồng
Berbatov là một trường hợp hiếm hoi mà Sir Alex thèm khát rồi sau đó chiêu mộ thành công. Thời điểm đến với MU sau thời gian thăng hoa ở Tottenham, anh là bản hợp đồng kỳ lục. Kể từ thời của Andy Cole, MU thiếu đi một chân sút số 9 đóng vai trò mũi nhọn đủ xuất sắc, đủ sức nặng trên hàng tiền đạo. Luis Saha từng chơi không tệ, nhưng anh không đủ tầm để là trụ cột trong những tham vọng của MU. Cái tên Berbatov tỏ ra sẽ xứng đáng với giá trị của anh trên giấy tờ, và có thể là đối tác hoàn hảo với Wayne Rooney – một người thiên về sự dũng mãnh, di chuyển nhiều – bù trừ cho phong cách của Berbatov.
Nếu chịu khó dõi theo tiền đạo điển trai này mà không quan tâm đến những gì anh giành được, người ta có thể nhận được nhiều sự thỏa mãn với những pha xử lý giàu tính nghệ thuật nơi anh. Berbatov bình thường luôn lừ đừ, chậm rãi, bình thản, từng nhịp chạm bóng của anh tiềm ẩn độ khó, tính hiệu quả, bất ngờ, mềm mại. Tuy nhiên, khi cần bứt tốc, sải chân và khả năng tì đè, che chắn của anh là khá đáng nể, cộng thêm chiều cao cực kỳ hoàn hảo với vai trò trung phong cắm trong đội hình.
Lục lại sự nghiệp của Berbatov, hay ngắn hơn là thời gian anh chơi bóng cho MU, dễ dàng thấy rằng Berbatov rất dị biệt. Hơi xa xôi một chút, nhưng sự điềm đạm, cách tiếp xúc bóng và các ý tưởng xoay xở của Berba có đôi chút giống với Zinedine Zidane, vô cùng điêu luyện, nhẹ nhàng, khéo léo, nó đòi hỏi một căn bản kỹ thuật xuất chúng. Những bàn thắng, những đường chuyền, những lần giữ bóng của Berbatov là những khoảnh khắc đẹp, tuy anh cũng gặp phải những hạn chế với cách đá của mình.
Dù sao, người ta vẫn sẽ nhớ hattrick để đời với cú móc bóng điệu nghệ vào lưới Liverpool, nhớ quãng thời gian mà “số 9” giống như nguồn sống của Quỷ đỏ khi đội hình mất đi nhiều nhân tố. Berbatov không thể là tượng đài ở Old Trafford, không thể tạo nên những kỷ lục ở đây, nhưng người MU có lẽ sẽ không có gì hối tiếc khi Berba từng dừng chân nơi Nhà hát. Ít ra những vũ điệu lãng mạn mà anh đem tới cũng đã không ít lần chạm đến trái tim của những người yêu bóng đá đẹp.
Thiếu một chút để đứng trên đỉnh cao
Giai đoạn sung mãn nhất, chín muồi nhất trong sự nghiệp của Berbatov là dành cho MU. Anh không có cơ hội thi đấu cho một đội bóng hùng mạnh nào khác, đó là một điều đáng tiếc, vì có thể một nơi nào đó lại phù hợp với anh hơn. Dù thế, qua những gì Berbatov đã thể hiện, đặc biệt là khi anh nổi bật trong màu áo Tottenham, dường như anh phù hợp với những môi trường như thế hơn, bởi anh vẫn thiếu chút gì đó để là ngôi sao sáng trong những tập thể đỉnh cao thực sự.
Lỗi không nằm ở Berbatov, sự trầm tĩnh, ít “náo động”, đó là phong cách làm nên tên tuổi của anh. Ở những đội bóng lớn như MU, áp lực thành tích, áp lực ghi bàn là lớn hơn hẳn, đồng thời sự khó khăn đến từ đối thủ, tâm lý thận trọng, tốc độ áp sát, sự chặt chẽ từ đối thủ cũng tăng lên, nhất là ở một môi trường nặng tính chiến đấu như Premier League. Nói ngắn gọn, là người chơi trên cùng ở MU, anh không thể có nhiều không gian rảnh rang để nhận và xử lý bóng, anh phải chạy chỗ nhiều, kết thúc nhanh. Dù MU chơi dồn ép hay phòng ngự phản công, Sir Alex cũng cần những mẫu cầu thủ sung sức, tập trung cao, như Rooney, Tevez, hoặc Ronaldo. Họ là những “quả đấm thép” đối với các hàng phòng ngự nhiều tầng, vững chãi, và là những cỗ máy phản công thần tốc, sát thương hiệu quả trước đối thủ mạnh.
Berbatov không hợp với triết lý ấy. Nhất là ở MU, Sir Alex luôn yêu cầu sự đa năng, trách nhiệm tập thể, các tiền đạo cũng có thể lui về hỗ trợ phòng ngự, tranh chấp giữa sân, chứ không chỉ ở trên cao chờ bóng. Mà cho dù trong môi trường bóng đá đỉnh cao nào, có lẽ chỉ tinh tế thôi là chưa đủ. Tất cả những siêu sao hàng đầu, đại đa số ngoài kỹ thuật cá nhân, họ đều có khả năng chơi tích cực, mạnh mẽ, không ngán ngại cường độ vận động lớn, tranh chấp tay đôi.
Những Ronaldo de Lima, Zidane, Paul Scholes, Ronaldo CR7, hay cả Lionel Messi, họ đạt đến trình độ của mình vì biết năng nổ, biết mạnh mẽ, tích cực, biết “rắn” khi cần. Còn nếu thiếu những phẩm chất đó, anh có thể là một nghệ sĩ, chứ khó là một huyền thoại trong một môn thể thao giáp đấu như bóng đá.
Dẫu sao, trong thế kỷ 21, giữa rất nhiều các tiền đạo nổi danh, Berbatov vẫn là một cái tên rất riêng, có chỗ đứng. Khi thế giới bóng đá không còn những cá nhân “biết chơi” theo kiểu của anh, rõ ràng nó cũng mất đi một loại hương vị ngọt ngào, dễ thưởng thức. Trong một góc nhỏ của lịch sử, của những tâm hồn bay bổng trong giới túc cầu, rồi người ta vẫn sẽ dành một chỗ để nhớ về anh, chàng vũ công xứ sở hoa hồng.
Theo Bongda