Một tuần nữa mới đến Noel, nhưng Sir Alex và các học trò đã nhận được món quà sớm: chức vô địch mùa đông. Và đó sẽ là một bước đệm hoàn hảo để họ đòi lại vinh quang ở mùa giải này.
Trong lịch sử Premier League, chỉ có đúng một đội bóng vô địch mùa đông (tính đến Giáng sinh, chứ không phải hết lượt đi) mà sau đó không thể đăng quang vào cuối mùa. Đó là trường hợp của Newcastle ở mùa giải 1995-96: họ hơn M.U đến 7 điểm khi bước vào Giáng sinh, nhưng đến cuối mùa lại về nhì, kém Quỷ đỏ 4 điểm.
Tất nhiên, lịch sử chỉ mang tính tham khảo chứ không thể căn cứ vào đó để đưa ra phán quyết. Cuộc đua song mã ở mùa giải trước là một minh chứng hùng hồn: vòng 32, M.U đã bỏ xa Man City đến 8 điểm (79-71), và báo chí Anh đồng loạt khẳng định Quỷ đỏ đã bỏ túi chức vô địch. Thế nhưng, vào cuối mùa, chính Man xanh mới là những người chiến thắng nhờ màn nước rút ngoạn mục, cũng như nhờ đối thủ sẩy chân liên tiếp. Bởi thế, khoảng cách 6 điểm hiện tại chẳng có gì đáng sợ, và chức vô địch mùa đông cũng chỉ mang ý nghĩa tinh thần nhiều hơn.manchester united
Dẫu sao, việc M.U dẫn trước Man City vào thời điểm này cũng tạo một lợi thế to lớn để họ bứt phá vào giai đoạn hai của mùa giải. Nếu đặt vòng đấu thứ 22 (13/1), khi M.U gặp Liverpool còn Man City chạm trán Arsenal, làm cột mốc thì cuộc đua song mã giữa hai đội diễn ra tương đối cân bằng với cơ hội kiếm điểm là tương đương. M.U sẽ gặp Newcastle, West Brom (sân nhà) Swansea, và Wigan (sân khách). Trong khi ấy, Man City gặp Reading, Stoke (sân nhà), Norwich, Sunderland (sân khách). Nhiều khả năng đến thời điểm ấy, Man City vẫn chưa thể đòi được ngôi đầu từ tay M.U.
Chiến thắng trước Newcastle cho thấy Man City vẫn còn nguyên phẩm chất của nhà ĐKVĐ, khi họ biết cách điều tiết thế trận và tung đòn quyết định. Nhưng điều đó chỉ thực sự có ý nghĩa khi M.U hụt hơi. Đằng này, Quỷ đỏ vẫn hết sức mạnh mẽ. Tác động từ sự trở lại của Vidic thì cần có thời gian kiểm chứng, nhưng sự nguy hiểm của cặp song sát Rooney - van Persie thì đã rõ như ban ngày và việc họ liên tiếp kiến tạo cho nhau chứng tỏ M.U ngày càng đáng sợ.
Nhân tố CAN 2013
Mùa giải năm ngoái, Man City đã hụt hơi vào giai đoạn giữa mùa, khi Silva sa sút phong độ còn Yaya Toure thì phải tham dự CAN 2012 cùng ĐT Bờ Biển Ngà. Không có một đầu tàu thực sự, Man xanh lạc lối và đã có lúc bị M.U bỏ cách 8 điểm.
Chính vì thế, việc Liên đoàn bóng đá châu Phi rời CAN 2014 sớm hơn 1 năm khiến Mancini chỉ còn có nước kêu trời. Giải đấu này khai mạc vào ngày 19/1 nên các đội bóng sẽ phải nhả cầu thủ cho ĐTQG từ ngày 05/01 (trước 2 tuần). Như thường lệ, Man City sẽ phải chia tay anh em nhà Toure và tài năng trẻ Abdul Razak. Tầm quan trọng của Yaya Toure thì ai cũng biết. Không chỉ mang đến sức mạnh cho khu trung tuyến, anh còn có thể là một nhạc trưởng đích thực với những đường chuyền hiểm hóc, và sẵn sàng ghi bàn khi cần thiết (anh vừa ghi 2 bàn liên tiếp vào lưới M.U và Newcastle). Kolo Toure cũng đang rất cần thiết bởi Kompany chấn thương, còn Lescott xuống phong độ.
Hồi đầu năm, Bờ Biển Ngà đã đi đến tận trận chung kết CAN 2012 với phong độ rực sáng của Yaya Toure. Chính vì thế, tiền vệ này chỉ trở lại CLB vào giữa tháng Hai, kèm theo một trạng thái mệt mỏi hơn hẳn. Trái lại, M.U lại miễn nhiễm với CAN bởi trong đội hình của họ chẳng hề có một cầu thủ châu Phi nào. Bởi vậy, giai đoạn tháng Giêng sẽ là một thời cơ thực sự của thầy trò Sir Alex trong cuộc đua song mã này.
Cờ đã đến tay, phất thôi, Quỷ đỏ!
(Theo Thể Thao Văn Hoá)