Trước đối thủ mạnh hay yếu, Chelsea đều có thể đánh mất điểm. Dẫn trước hai hay ba bàn vẫn chưa phải an toàn. Và một vấn đề không mới: đẳng cấp The Blues đã bị tầm thường hóa theo hình bóng nhạt nhòa của Fernando Torres.
Hai tháng trước, khi Chelsea quật ngã Man City 2-1 ở Stamford Bridge, Villas-Boas đã lớn tiếng rằng đừng vội gạch tên đội bóng của ông khỏi cuộc đua đến ngôi vô địch. 9 vòng đấu trôi qua, đến một giấc mơ khiêm tốn hơn là vé dự Champions League cũng có nguy cơ tuột khỏi tay họ. Lý do: Chelsea đã đánh mất điểm quá nhiều bởi những trận hòa, dù đối thủ của họ mạnh (M.U, Tottenham) hay yếu (Wigan, Fulham, Norwich, Swansea), dù được thi đấu sân nhà hay phải chơi sân khách. Đó là chưa tính đến thất bại nhục nhã 1-3 trước Aston Villa ngay tại Stamford Bridge vào đúng ngày cuối cùng của năm 2011.
Torres tiếp tục gây thất vọng
Trận hòa với M.U tiếp tục khiến cho người hâm mộ Chelsea thêm đau đầu về khả năng bảo vệ chiến thắng của đội nhà. Trên sân Wigan, họ đánh rơi hai điểm bởi bàn gỡ ở phút 88. Thất bại 1-3 trước Aston Villa thật ra chỉ đến vào những phút cuối với hai bàn thua vào các phút 83 và 86. Và đỉnh điểm của sự thất vọng là 90 phút trước M.U vừa qua. Khi một đội bóng đã dẫn trước 3-0 đến tận phút 58 , nhưng rồi lại ném đi tất cả thì chỉ có thể dùng hai từ "đáng trách", chứ không phải "đáng tiếc".
Thật vậy, hai quả phạt đền hoàn toàn không phải lý do để bao biện. Nó chỉ thể hiện sự thiếu tỉnh táo của đội chủ nhà, trong hoàn cảnh mà đáng lý ra, họ phải là những người có lợi thế về mặt tâm lý. Và những lời ngợi khen cho cú đẩy bóng ngoạn mục của David De Gea sau cú sút phạt của Mata thật ra chỉ là một sự thừa nhận rằng Chelsea đã không thể sớm kết liễu trận đấu từ những tình huống đơn giản hơn nhiều. Điển hình như pha xử lý rối rắm của Fernando Torres ở giữa hiệp hai. Đã có một khoảng trống quá ư thuận lợi trước khung thành De Gea, nhưng "số 9" vẫn không đủ tự tin để dứt điểm, mà lại quyết định dắt bóng để rồi không vượt qua được hậu vệ đối phương.
Nhạt nhòa cùng Torres
Tình huống ấy khiến không nhiều người nhớ lại trận đấu lượt đi ở Old Trafford. Giống như Chelsea hôm qua, M.U dẫn trước 3-0, và Torres là người nhen nhóm hy vọng cho đội khách với bàn rút ngắn tỷ số ở phút 46. Nhưng chính anh là người vùi dập tia hy vọng mong manh ấy với một tình huống xứng đáng nhận giải Pha bỏ lỡ ngớ ngẩn nhất trong lịch sử Premier League. Tiền đạo người Tây Ban Nha đã phá bẫy việt vị hoàn hảo, lừa qua cả De Gea, nhưng khi mà trước mặt chỉ còn khoảng cách mênh mông 7m32 của khung thành thì anh lại sút... ra ngoài.
Nếu Torres ghi bàn trong tình huống ấy, rất có thể M.U sẽ là đội mất tinh thần, và chẳng ai biết điều gì có thể xảy ra ở những phút cuối của trận lượt đi. Tại Stamford Bridge Chủ nhật vừa rồi, nếu anh quyết đoán hơn với một pha bắt volley, có lẽ tinh thần chiến đấu của M.U sẽ sụp đổ. Nhưng thật đáng buồn, những khả năng ấy đều không diễn ra. Kể từ trận lượt đi, Torres không biết ghi bàn tại Premier League nữa. Và kể từ sau khi lập cú đúp vào lưới Racing Genk hồi tháng 10 năm ngoái là chuỗi 18 trận liên tiếp tịt ngòi trong màu áo CLB, với tổng thời gian lên đến 1166 phút. Trong giai đoạn ấy, anh cũng im tiếng nốt ở ĐTQG, gặp Anh và Costa Rica. Từ một tiền đạo chuyên ghi những bàn thắng quyết định, anh trở nên vô hại đến kỳ lạ.
Ai đó có thể xem đường tạt cực đẹp của Torres cho Juan Mata ghi bàn nâng tỷ số lên 2-0 là một sự an ủi, chứ với Abramovich thì đó là một cái nhếch môi chua chát. Tỷ phú người Nga bỏ ra đến 50 triệu bảng để mang về một sát thủ từng ghi đến 81 bàn/142 trận cho Liverpool, chứ không phải một cầu thủ kiến tạo. Vẫn biết rằng Torres đã rất cố gắng hòa nhập, và thậm chí chấp nhận hy sinh vị trí để cống hiến cho đội bóng, nhưng điều đó không thể nào khiến anh lấy lại được sự ngưỡng mộ trước đây. Trong khi Drogba phải tập trung cùng ĐT Bờ Biển Ngà và đang tỏa sáng tại CAN 2012, Torres đã có cơ hội thật sự sáng sủa để chứng tỏ mình ở Stamford Bridge, song thật buồn là anh đã không thể tận dụng được.
Ở tuổi 27, đáng lẽ Torres phải rơi vào độ chín của sự nghiệp thì anh lại đang tụt dốc không phanh. Có thể một sự ra đi sẽ tốt cho cả anh và Chelsea...
(Theo Thể Thao Văn Hoá)