Nếu như có điều gì mà Fernando Torres không mong muốn nhất trong trận Chelsea gặp Fulham vào tối thứ Hai ở Stamford Bridge, thì đó là sự có mặt của Jimmy Greaves trên khán đài danh dự, trong một chuyến thăm hiếm thấy tới CLB đã làm nên tên tuổi ông. Trong giai đoạn từ 17 tới 21 tuổi, Greaves đã ghi 124 bàn trong 157 trận ở giải vô địch quốc gia cho Chelsea. Giờ đã 71 tuổi, ông nhận được một tràng pháo tay vang dội từ các khán đài, ngay cả phần dành cho những CĐV khách Fulham.
Trong khi đó, trên sân, Torres lại tiếp tục chạy lăng quăng một cách vô vọng, tìm kiếm bàn thắng thứ tư của anh ở Premier League không biết bao giờ mới đến, 11 tháng và 26 trận sau khi có mặt ở Chelsea với cái giá kỷ lục 50 triệu bảng từ Liverpool. Bàn đầu tiên của Torres ở giải Ngoại hạng cho Chelsea là ở trận gặp West Ham ngày 23/4, chấm dứt 903 phút không bàn thắng của anh cho CLB mới. Greaves sẽ cười khẩy nếu bất cứ tiền đạo nào trải qua cơn hạn hán như vậy mà lại được gọi là chân sút lớn. Bản thân ông tiếp tục ghi 220 bàn trong 321 trận ở giải vô địch Anh cho Tottenham sau khi rời Chelsea.Torres vẫn chưa thể nổ súng
Dựa trên quy mô của khoản đầu tư mà Roman Abramovich bỏ ra và thành tích của Torres ở các CLB trước của anh, vẫn chưa nhiều người dám kết luận rằng tiền đạo người TBN là một thất bại, dù 11 tháng thử thách đã trôi qua. Tuy nhiên, những gì đang diễn ra tại Stamford Bridge không khỏi khiến ngay cả các CĐV áo xanh cũng phải nghĩ tới một Andriy Shevchenko thứ hai. Greaves, ngay cả trong giai đoạn thất vọng nhất sự nghiệp, vài tháng ngắn ngủi ở AC Milan khi Chelsea không thể cưỡng lại một đề nghị quá hấp dẫn từ CLB Italia, cũng ghi được 9 bàn trong 12 trận cho Rossoneri.
Tối thứ Hai, Andre Villas-Boas đã để Torres ra sân trong đội hình xuất phát lần thứ 7 ở Premier League mùa này và lần đầu tiên kể từ cuối tháng 10. HLV người BĐN hẳn phải hy vọng rằng đối mặt với hàng thủ Fulham đã để thủng lưới 5 bàn trong trận gặp M.U tuần trước sẽ là cơ hội tốt cho chân sút đang gặp đủ mọi khó khăn của ông lấy lại sự tự tin cần thiết để sẵn sàng ghi bàn nhiều hơn khi Didier Drogba và Salomon Kalou vắng mặt vì tham dự giải vô địch châu Phi vào tháng tới.
Nỗ lực thôi không đủ
Thật ra, nếu nói về sự nỗ lực, Torres đã làm không tồi. Anh rất xông xáo trong những phút đầu tiên, không ít lần va chạm với Danny Murphy, đội trưởng và lá chắn ở hàng tiền vệ Fulham trong đội hình chặt chẽ 4-1-4-1 của HLV Martin Jol. Tuy nhiên, vận may và sự tự tin rõ ràng chưa trở lại, và không biết bao giờ mới trở lại, với tiền đạo người TBN. Anh bỏ lỡ những đường chuyền của Juan Mata, để mất bóng, sút trúng vào David Stockdale trong các cơ hội ngon ăn và bị thủ thành người Anh trẻ tuổi của Fulham từ chối trong những tình huống khó. Một trong những pha bóng điển hình cho buổi tối thứ Hai của Torres là cơ hội cuối cùng mà Chelsea tạo ra được trước khung thành Stockdale, khi anh can đảm đối mặt với một cuộc vây hãm có mặt Drogba, Raul Meireles và Florent Malouda, trong khi chân sút người TBN đơn giản chỉ là một khán giả đứng nhìn.
Dù tính toán dành trọn một cơ hội tỏa sáng cho Torres, HLV Villas-Boas rốt cuộc cũng đã phải chấp nhận “ngộ biến tùng quyền” với việc rút Daniel Sturridge, chân sút có thành tích ghi bàn tốt nhất của ông, ra khỏi sân ở phút 70. Vẫn giữ lại tiền đạo người TBN trên sân, nhưng sự xuất hiện của Drogba đã khiến Torres buộc phải dạt sang cánh phải, chám vào chỗ của Sturridge. Điều khó chịu nhất với chân sút trị giá 50 triệu bảng, và có lẽ cả các CĐV Chelsea có mặt tại Stamford Bridge tối thứ Tư, là hẳn bên ngoài sân, Villas-Boas đã tự nhủ giá như ông để tiền đạo người Bờ Biển Ngà, chứ không phải Torres, đá chính ngay từ đầu, thì trong cuộc họp báo sau đó, HLV người BĐN đã không phải thừa nhận rằng Chelsea không còn hy vọng vô địch nữa.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)