Người đặc biệt Mourinho là chiến lược gia bóng đá thành công, nhưng ông cũng sẽ tìm thấy nhiều thứ để học tập hoặc ít ra là chiêm nghiệm từ Ranieri.
Trang Goal giật tít: “Giờ thì ai mới là kẻ thất bại đây, Mourinho?” để châm biếm sự thù địch vô lý mà HLV người Bồ Đào Nha dành cho người đồng nghiệp Ranieri. Cùng một phương pháp, cùng một chiêu trò nhưng rõ ràng những đối tượng khác nhau sẽ có cái nhìn khác biệt. Trước thềm trận chung kết Champions League 2008/09 giữa Barcelona với MU, HLV Pep Guardiola cho học trò xem lại bộ phim “Đấu sĩ”. Người đời nức nở khen ông là thiên tài tạo động lực cho cầu thủ.
Trận thua trước Leicester đã góp phần đẩy Mourinho rời Chelsea. Ảnh: Getty. |
Mourinho chỉ trích phương pháp tâm lý ôn hòa của Ranieri, thế mà bây giờ Ranieri đã thành công nhờ trung thành với phương pháp đó. Sau thành công của Leicester có gì? Phong độ như “đo ni đóng giày” cho từng cá nhân, các đối thủ cạnh tranh đồng loạt suy yếu, không phải căng sức ở châu Âu, không bị bão chấn thương càn quét… Rất nhiều, khi họ thắng thì phân tích gì cũng đúng.
Nhưng có một lý do nhất định phải đề cập. Đó là những bữa tiệc pizza hand-made (tự làm), những chầu bia nhậu kèm với xúc xích Italy, những tiếng cười, những lời động viên, những câu chia sẻ mà Ranieri dành cho học trò. Ranieri bảo rằng ông chẳng cần danh hiệu để biến nó thành lý do kiên định với phương pháp.
Chức vô địch Premier League của Leicester mùa này không chỉ là một kỳ tích bóng đá, mà còn là kỳ tích thể thao chưa từng thấy.
Ranieri tự biện hộ trước cáo buộc như thế này: “Tôi đến Chelsea trong năm đầu họ làm cách mạng, và tôi giúp họ về nhì cùng tấm vé đá bán kết Champions League. Ở Roma, tôi đến tiếp quản ở vòng 2. Lúc đó họ không có điểm nào trong tay, hết mùa họ kết thúc với 80 điểm. Tôi đến Juve trong năm đầu đội bóng trở lại Serie A, nhưng vẫn giúp họ về ba. Mùa sau thì về nhì. Liệu có thể làm tốt hơn không nếu trong đội hình có 4, 5 nhà vô địch, còn lại toàn cầu thủ trẻ?”.
Bên cạnh những HLV chuyên đi chinh phục danh hiệu thì cũng luôn có những người là chuyên gia xây dựng nền tảng. Nếu xét theo sự phân chia đó, Mourinho phải cảm ơn Ranieri đã giúp ông xây một phần của bộ móng Chelsea mới đúng. Hồi tháng 3/2015, Mourinho từng lên sóng truyền hình nói rất nhiều về tình yêu với Chelsea, những kế hoạch dài hạn và tuổi trẻ của cầu thủ – thứ tuổi trẻ sẽ giúp họ xây dựng đế chế. Cuối cùng, ông ra đi và mang theo nỗi uất hận với đám học trò.
Telegraph từng có bài viết rất hay, với đại ý: “Sau tất cả, Mourinho lại ước được làm… Wenger”. Bài viết đặt giả thuyết rằng dù Mourinho luôn chỉ trích Wenger là “chuyên gia thất bại” nhưng sâu thẳm tâm can cũng muốn được đập đi xây lại đội bóng một lần, muốn được coi là kiến trúc sư cho những kế hoạch dài hạn như Wenger.
Mà muốn như thế, Mourinho trước tiên phải chiếm trọn lòng tin yêu của học trò. Ở khoản này, có lẽ Mourinho còn phải cắp sách chạy dài theo học Ranieri.
Theo Zing
http://news.zing.vn/che-ranieri-nua-khong-mourinho-post646756.html
⇒ Theo dõi thông tin Euro 2016 và lịch bóng đá euro hôm nay. |