Nếu như Frank Lampard rời Chelsea mùa hè này, anh sẽ ra đi với tư cách là cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử CLB.
Đó là một lập luận khó bác bỏ, dù rằng đội bóng áo xanh cũng có bề dày truyền thống đáng nể. Lampard không có điểm yếu. Anh ghi bàn, rất nhiều so với một tiền vệ. Anh có thể phòng ngự, có cá tính và phong cách, chơi tốt bằng cả hai chân, không chiến giỏi và quan trọng nhất, là một người chiến thắng và cực kỳ chuyên nghiệp.
Với tất cả những phẩm chất đó, cộng với sự bền lâu trong sự nghiệp ở đỉnh cao, những danh hiệu lớn và kỷ lục số lần khoác áo cho Chelsea càng khiến Lampard là số 1. Mọi HLV từng làm việc với anh ở Stamford Bridge hẳn đều phải thấy hài lòng với sự chuyên nghiệp và những đóng góp của Lampard cho đội bóng.
Không phải tình cờ mà Rafa Benitez đã tới Goodison Park vào cuối tuần với lòng tin đặt nơi Lampard ở trung tâm hàng tiền vệ, trước những lựa chọn trẻ hơn, khéo léo hơn và triển vọng hơn anh. Trước Everton cũng không phải lần đầu tuyển thủ Anh đáp lại sự tin tưởng của HLV một cách hoàn hảo.
Cùng với John Terry và Didier Drogba, Lampard đã đi vào lịch sử như nền tảng cho thành công chưa từng có với Chelsea. Ngay từ ngày còn ở West Ham, vào những năm 20 tuổi, HLV Harry Redknapp khi đó đã khẳng định anh luôn là một trong những cầu thủ rời sân tập sau cùng của ông.
Sự chuyên nghiệp đó đã được đền đáp. Giờ đây, Lampard sẽ để lại một khoảng trống lớn nếu anh ra đi. Khi ấy, nhiều CĐV áo xanh sẽ tự hỏi tại sao Chelsea lại để điều đó xảy ra. Nếu là 20 năm trước, giờ này Lampard có lẽ đã được đề nghị một hợp đồng mới. Chỉ vì giờ đây, tiền lương cầu thủ quá lớn và mọi CLB đều bị ám ảnh bởi việc trẻ hóa đội hình mà không nhận ra rằng giá trị của những cầu thủ như Lampard là điều không dễ gì thay thế được.
Với những đóng góp của mình, Lampard cũng có thể yêu cầu một hợp đồng 2 năm với những điều khoản tương tự những gì mà anh đang nhận. Nhưng với Chelsea, họ cho rằng dù Lampard có đóng góp nhiều đến đâu, vẫn là rủi ro khi thỏa thuận điều đó với một cầu thủ trên 30 tuổi. Họ không phải là đội duy nhất ở Anh có chính sách như vậy. Tại M.U, Sir Alex Ferguson cũng không dành cho những công thần còn lâu đời hơn Lampard ở Chelsea như Ryan Giggs hay Paul Scholes ngoại lệ. Dù chỉ là thủ tục, nhưng họ cũng chỉ nhận được các hợp đồng gia hạn năm một.
Có lẽ hai phía, Lampard và Chelsea, nên đi tới một sự nhượng bộ. Bởi lẽ cả hai vẫn còn cần nhau. Một đội bóng thực sự mạnh phải là sự pha trộn giữa sức trẻ và kinh nghiệm. Trước tuổi 26, 27 và 28, cầu thủ còn nhiều điều phải học hỏi, nhưng ở tuổi 30, kinh nghiệm là tài sản quý báu nhất. Thường đó cũng là giai đoạn mà các cầu thủ có giá trị nhất trên thị trường chuyển nhượng, bởi họ đã là một sản phẩm hoàn chỉnh. Dẫu sao, Lampard nhiều khả năng sẽ rời Chelsea mùa hè này theo dạng chuyển nhượng tự do. Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn từ khía cạnh bóng đá thuần túy, Stamford Bridge sẽ đánh mất cầu thủ giỏi nhất của mình.
Chiêu Văn - Bongdaplus.vn