Thứ Năm, 25/04/2024Mới nhất
Zalo

Câu chuyện về những số 7 của Liverpool

Thứ Ba 20/07/2010 18:05(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

(Bongda24h) - Tân binh vừa gia nhập "Lữ đoàn đỏ" theo diện chuyển nhượng tự do, Joe Cole đã được ban lãnh đạo đội bóng vùng Merseyside long trọng trao cho chiếc áo số 7 vĩ đại, thể hiện sự tin tưởng rất lớn vào tiền vệ người Anh. Trong lịch sử Liverpool, số 7 đã gắn với những tên tuổi vĩ đại như Kevin Keegan, Kenny Daglish hay Peter Beardsley tuy nhiên đã vài lần, số áo này đã bị "hoen ố" khi được trao lầm người. Và người hâm mộ The Kop hy vọng Joe Cole sẽ không nằm trong số này.

Những số 7 huyền thoại

Ian Callaghan (1960-1978): Cầu thủ đang giữ kỷ lục về số trận thi đấu cho Liverpool trên mọi mặt trận (857). Trải qua 18 năm gắn bó với đội chủ sân Anfield, Callaghan luôn là trụ cột trong đội hình của HLV huyền thoại Bill Shankly và giành được 5 chức VĐQG, 2 cúp FA, 2 cúp C1 (nay là Champions League), 2 cúp UEFA (nay là Europa League). Không quá nổi bật nhờ tài năng, Callaghan được đánh giá cao ở sự chăm chỉ cùng lòng trung thành tuyệt đối với Liverpool.
Kevin Keegan (1971-1977): Không phải do Liverpool đào tạo ra, cũng chỉ thi đấu cho đội bóng có 6 năm nhưng như thế cũng đủ để Keegan ghi tên vào những trang sử vẻ vang của The Kop. Dưới sự dẫn dắt của Bob Paisley, (người kế nhiệm Bill Shankly) chiến lược gia giàu thành tích nhất Liverpool, Keegan là cái tên chủ chốt của một "Liverpool vĩ đại" thống trị nước Anh và châu Âu những năm cuối 70, đầu 80 thế kỷ trước với vai trò dẫn dắt lối chơi. Ông đã có 3 chức VĐQG Anh, 1 cúp C1, 2 cúp UEFA cùng 1 cúp FA.  Khi ông ra đi, rất nhiều CĐV Liverpool đã bật khóc
Kenny Dalglish (1977-1989): Keegan ra đi, lập tức Liverpool tìm được ngay người thay thế tài năng và xuất sắc không kém từ Celtic (Scotland), Kenny Dalglish. Và một huyền thoại của The Kop đã được khai sinh. Dalglish chính là cầu thủ Liverpool sở hữu nhiều danh hiệu nhất với 6 chức VĐQG, 3 cúp C1, 1 cúp FA, 4 cúp Liên đoàn. Trong mọi chiến công này, đều có công sức đóng góp không nhỏ của ông. Dalglish cũng chấm dứt sự nghiệp ở Liverpool vào năm 1989, giai đoạn cuối của thời kỳ huy hoàng nhất trong lịch sử đội bóng vùng Merseyside.
Peter Beardsley (1987-1991): Người tiếp theo kế vị số 7 sau Dalglish chính là tiền vệ có biệt hiệu dễ thương "thằng gù" (vì ông trông giống Quasimodo, nhân vật trong tiểu thuyết "Thằng gù nhà thờ Đức bà" nổi danh của đại văn hào Victor Hugo). Tuy không giành nhiều vinh quang như các bậc tiền bối nhưng Beardsley cũng khiến nhiều CĐV Liverpool phải nhớ đến ông cho đến tận bây giờ.
Steve McManaman (1990-1999): Đại diện tiêu biểu cho lớp cầu thủ trẻ mà Liverpool sản sinh ra trong thập kỷ 90 của thế kỷ trước (cùng thời với Robbie Fowler, Jamie Redknapp). Đáng tiếc, anh lại xuất hiện đúng vào thời kỳ suy thoái của Liverpool vì thế dù cố gắng rất nhiều, anh cũng chẳng thể đem lại danh hiệu cho đội bóng. Chỉ đến khi chuyển sang Real Madrid, tiền vệ tài hoa này mới được nếm trải hương vị của vinh quang. Nhưng trong tim McManaman, Liverpool luôn chiếm giữ một phần quan trọng.

Những số 7 thất bại

Dean Saunders (1991-1992, phải): Được đặt rất nhiều kỳ vọng là sẽ thay thế được Beardsley nhưng rốt cục Saunders không để lại nhiều dấu ấn và Liverpool chỉ kết thúc ở vị trí thứ 6 tại giải VĐQG. Và sau hơn 1 năm khoác áo, Saunders đã quyết định ra đi chuyển tới Aston Villa
Nigel Clough (1993-1996): Nhờ phong độ ấn tượng ở Nottingham Forest, Clough đã có cơ hội gia nhập Liverpool tuy nhiên anh đã không khẳng định được tài năng tại Anfield và thường xuyên phải làm bạn với băng ghế dự bị. Sự nghiệp của Clough cũng xuống dốc không phanh sau đó.

Vladimir Smicer (1999-2005): McManaman ra đi và tuyển thủ CH Séc, Smicer được mua về để lấp vào chỗ trống. Song anh chẳng thể khiến người hâm mộ quên đi hình ảnh của tiền vệ người Anh. Những chấn thương liên miên càng khiến Smicer không thể đóng góp cho Liverpool. Ấn tượng lớn nhất mà anh để lại chính là trận chung kết Champions League mùa giải 2004-2005. Không có tên trong đội hình xuất phát, anh bất ngờ được vào sân do Harry Kewell bị đau. Và Smicer đã toả sáng với một bàn thắng trong cuộc lội ngược dòng ngoạn mục của Liverpool trước AC Milan (bị dẫn trước 3-0 và gỡ hoà 3-3). Trên những loạt luân lưu 11m, Smicer cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình, giúp Liverpool đăng quang. Đó cũng là trận cuối cùng của Smicer trong màu áo đỏ. Dù sao, nét chấm phá đó cũng khiến sự nghiệp của Smicer ở Liverpool không quá tăm tối.
Harry Kewell (2003-2008): Tiền vệ sở hữu cái chân trái khéo léo này là trụ cột của Leeds United từng một thời đình đám ở nước Anh. Sau đó đội bóng sụp đổ vì khủng hoảng tài chính và Kewell quyết định chọn Liverpool trong số hàng loạt ông lớn chào đón anh. Tuy nhiên, giống như Smicer, anh toàn gặp phải rắc rối liên quan đến chấn thương khiến thời gian thi đấu cho Liverpool liên tiếp bị gián đoạn. Chính vì thế, dù sở hữu tài năng đã được kiểm chứng, Kewell không bao giờ trở thành "sao lớn" ở đội bóng. Năm 2008, Kewell quyết định ra đi trong lặng lẽ

Robbie Keane (2008-2009): Đây là bản hợp đồng thất bại nhất của HLV Benitez trong thời gian dẫn dắt đội bóng. Bỏ ra tới hơn 20 triệu bảng để rước Keane về Anfield từ Tottenham nhưng Benitez không thể tin nổi tiền đạo người Ai Len lại sụt giảm phong độ thê thảm đến vậy. Những gì Keane mang lại chỉ là nỗi thất vọng tràn trề. Không thể chịu đựng hơn được nữa, sau đúng nửa mùa giải 2008-2009, Liverpool đã chấp nhận lỗ nặng (thu về được có 12 triệu bảng) để tống khứ Keane về "chốn cũ" Spurs. Keane xứng đáng là số 7 "kém tắm" nhất trong lịch sử Liverpool.

  • Bảo Phương

 

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X