Villa Park quả không phải là một công viên thanh bình cho cuộc dạo chơi của những đứa trẻ. Nhưng Arsenal rốt cuộc cũng đã có được một liều thuốc tuyệt vời cho những trái tim đang bị thử thách. Những tia nắng tuyệt đẹp ở Birmingham như một dấu hiệu tốt lành cho ngày mai. Cho đợi chờ, và hy vọng…
Bản thân cuộc sống không bao giờ có ngõ cụt. Một tuần trôi qua với bóng đêm bao phủ The Gunners, nhưng những gì họ làm được ở Villa Park đã khiến những kẻ chỉ trích phải im tiếng. Arsenal đã tái sinh. Bản chất của sức mạnh không hẳn là khả năng chịu đựng hay sức bền, mà chính ở thời gian hồi phục. Bất cứ đội bóng nào cũng có vấn đề riêng, và có những giai đoạn khó khăn nhất định. Tháng 11 đã làm Arsenal chao đảo. Nhưng mọi thứ rồi cũng qua…Arsenal tìm lại niềm vui chiến thắng
Nếu có gì để bi quan, đó chính là sự tập trung và bản lĩnh chiến đấu của những tay súng trẻ. Như thường lệ, người ta tiếp tục thấy một Arsenal nhập cuộc cực kỳ tự tin và sung mãn. Không có Cesc, Pháo thủ vẫn kiểm soát quá tốt trận đấu. Hai bàn thắng trước giờ nghỉ là lời khẳng định sự vượt trội của đội khách. Nhưng trái lại, nó cũng chính là một thử thách ghê gớm khi được phản chiếu qua lăng kính… Tottenham.
Vẫn là cảm giác ấy, một chút sợ hãi và rất nhiều hoang mang, khi các CĐV Bắc London chứng kiến Clark 2 lần kéo lại hy vọng cho Aston Villa. Đó đều là các tình huống mắc lỗi của cả trung vệ lẫn tiền vệ phòng ngự, kịch bản hệt như tấn bi kịch trước Spurs. Arsenal đã thắng, nhưng việc họ luôn tự đặt mình vào những hoàn cảnh hiểm nghèo là không thể đùa.
Với nhiều người, Wenger có lẽ đã thay đổi hơi chậm ở các vị trí giữa sân khi cần bảo vệ tỷ số. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, việc giữ nguyên đội hình lại giúp Arsenal có nhiều cơ hội hơn để ghi thêm bàn thắng. Ai cũng biết họ cần phòng ngự tốt hơn khi dẫn trước 2 bàn. Khống chế đối thủ bằng kỹ thuật và khả năng cầm bóng điêu luyện, đó cũng là một cách phòng ngự. Công bằng mà nói, phương án này sẽ tạo ra nhiều rủi ro hơn. Nhưng liệu có cách nào tốt hơn cho Pháo thủ không?
Chắt chiu từng chiến thắng
Các mùa trước, Arsenal luôn cảm thấy thiếu thời gian để chinh phục đỉnh cao. Sự thật không phải vậy, mà là họ luôn phung phí thời gian. Chiến thắng trước Aston sẽ qua nhanh, và thực tế vẫn không ai biết những đứa trẻ nhà Wenger sẽ tiếp tục được bao lâu? Chắt chiu từng chiến thắng, đó cũng sẽ là điều The Gunners cần học. Giống như việc tôn trọng bản thân là không đủ, mà người ta cần tôn trọng cả hoàn cảnh của mình nữa.
Thật vậy, nếu như hoàn cảnh đã bắt buộc Arsenal phải sống trong sợ hãi, thì điều trước tiên là họ cần tôn trọng nó. Hoàn cảnh của họ sau nửa thập kỷ tay trắng là sự dằn vặt và cả những ám ảnh khôn nguôi. Nhưng trên hết, đó cũng chính là nơi họ hành động, chiến đấu, đau khổ, và chiến thắng. Rất nhiều người đã từng đặt ra câu hỏi: Liệu tuổi trẻ và sự chín chắn có phải là những mệnh đề mâu thuẫn? Không quan trọng. Điểm cốt yếu vẫn là những đứa trẻ nhà Wenger tin tưởng vào điều gì.
Nếu cần giấu một cái xác trong đêm, họ sẽ tìm Giáo sư. Nếu cần sự đồng điệu và niềm vui trên sân cỏ, họ sẽ tìm tới nhau, cùng sánh vai trước mỗi cơn bão. Nếu cần phải khóc, họ sẽ khóc vì những điều lớn lao còn dang dở. Và nếu được tự hào, họ sẽ giữ trong tim từng khoảnh khắc được là Pháo thủ.
Trước khó khăn, người ta thường bảo: “Chúa chẳng bao giờ muốn chúng ta sống thoải mái”. Ồ, không sao. Chúng ta thoải mái ở trong lòng... Hãy cứ vui!
(Theo Thể Thao Văn Hoá)