Sẽ là hơi cầu toàn nếu vội trách một Gunners rách nát về nhân sự không thể tạo nên những bữa tiệc hoành tráng. Nhưng nỗi lo là có thật. Một chút sợ hãi về những bóng ma nơi thánh đường Emirates. Và rất nhiều ám ảnh về một Arsenal thi đấu hệt như một công trường.
Arsenal vẫn ca điệp khúc chiến thắng |
Sẽ là nói dối, nếu các CĐV của Pháo thủ cảm thấy hài lòng với đội bóng của Wenger sau chiến thắng trước Burnley. Mục tiêu đã đạt được, nhưng tất cả đều không nghĩ rằng Arsenal lại mất nhiều sức lực đến thế. Thực tế, đội khách không hề có một thứ vũ khí nào đáng kể để ngăn chặn thầy trò Giáo sư. Thực tế, hầu như chỉ có Gunners chơi bóng trong 90 phút. Nhưng sự thật lại không diễn ra như một bài toán logic. Nếu có điều gì giúp Burnley ngăn cản một cơn mưa bàn thua, thì đó chính là việc họ sở hữu một “hậu vệ” đỉnh cao về phá bóng: Nicklas Bendtner. Rất nhiều người sẽ tin rằng, nếu tiền đạo người Đan Mạch đã thay vị trí của Vermaelen, Arsenal đã không cần chờ tới phút 90 để chắc chắn giành 3 điểm.
Khi Burnley san bằng cách biệt, không ai biết gương mặt căng thẳng của Giáo sư có tác động bao nhiêu tới các cầu thủ. Nhưng khi Wenger thúc giục các học trò tiếp tục tiến lên khi tỷ số là 2-1, người ta đã lập tức nhận ra sự mệt mỏi ở nhiều đôi chân Pháo thủ. Nên nhớ, khi ấy trận đấu vẫn còn tới 30 phút nữa mới kết thúc. Và cũng khi ấy, Arsenal đã tỏ ra hoảng hốt đến kỳ lạ trước bất kỳ pha bóng bổng nào hướng về Almunia.
Ai ghi bàn cho Wenger?
Trước khi rời sân vì chấn thương, Fabregas đã kịp khai thông thế bế tắc cho Arsenal sau một pha đột kích táo bạo. Như một món quà của thượng đế, vắng Cesc, Walcott đã trở thành người hùng cho Pháo thủ. Rất nhiều người sẽ ngạc nhiên về phong độ của Theo trong trận này, nhất là khi anh đã chơi 1 trận mờ nhạt cho tuyển Anh vài ngày trước đó. Điều này có nghĩa gì? Niềm vui khi gánh nặng ghi bàn của Cesc được san sẻ? Không hẳn thế. Ít nhất, các đối thủ Wenger (như Porto tới đây chẳng hạn) sẽ biết: Nếu Fabregas không thể ra sân, họ sẽ phải triệt hạ ai.
Bài toán về các chân sút thực ra đã được nói đến ngay sau chấn thương của van Persie. Trong vài tháng qua, Arsenal đã chơi với sơ đồ 0 tiền đạo, hoặc dựa vào những người không phải tốt nhất để tạo ra áp lực trên hàng công. Thực tế, đó không hoàn toàn là một ý kiến hay, mỗi khi đội bóng phải đối mặt với các đối thủ chơi thiên về thể lực và cơ bắp kiểu Chelsea, hay thậm chí Stoke City. Rất may là Wenger đã có Cesc, một phương án tuyệt vời để giải quyết khâu ghi bàn từ trung lộ. Ngày trước, họ cũng từng có Pires hoặc Bergkamp chơi lùi để tạo ra đột biến. Nhưng khi ấy, Pháo thủ còn có Henry. Còn bây giờ, Wenger chỉ có mình Fabregas.
Trước Porto, Bendtner sẽ lại được tin tưởng, vì Giáo sư cũng chẳng có sự lựa chọn nào khác để chơi 4-3-3. Không ai hy vọng đó sẽ là một trận đấu dễ dàng, bởi chân sút số 52 có vẻ không thích ghi những bàn thắng... dễ. Sức ép sẽ được đặt lên vai Arshavin, khi ngôi sao xứ bạch dương sẽ phải thực hiện cùng lúc 2 vai trò: Tiền vệ cánh trái và tiền đạo. Nasri và Rosicky vẫn đầy lắt léo, nhưng vẫn tạo ra cảm giác “đuối” trước nhiệm vụ bám sát vòng cấm. Trong bối cảnh như vậy, sẽ không ai biết điều gì sẽ xảy ra, một khi F4 không thể ra sân.
CUỘC ĐUA TAM MÃ Man Utd (63 điểm, 29 trận): Fulham (SN), Liverpool (SN), Bolton (SK), Chelsea (SN), Blackburn (SK), Man City (SK), Tottenham (SN), Sunderland (SK), Stoke City (SN) Chelsea (61 điểm, 28 trận): West Ham (SN), Blackburn (SK), Portsmouth (SK), Aston Villa (SN), Man United (SK), Bolton (SN), Tottenham (SK), Stoke City (SN), Liverpool (SK), Wigan (SN) Arsenal (61 điểm, 29 trận): Hull City (SK), West Ham (SN), Birmingham (SK), Wolves (SN), Tottenham (SK), Wigan (SK), Man City (SN), Blackburn (SK), Fulham (SN). |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)