Thứ Hai, 23/12/2024Mới nhất
Zalo

Arsenal - Manchester United: Góc nhìn từ lịch sử

Thứ Năm 01/11/2007 10:04(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

(Bongda24h) - Cuối tuần này, trận đấu kinh điển nhất của bóng đá xứ sở sương mù vào thời điểm hiện tại giữa Arsenal và Manchester United sẽ diễn ra trên sân Emirates. Trong 2 thập kỷ trở lại đây, họ là những đội bóng xuất sắc nhất nước Anh và trận đối đầu này xứng đáng được gọi là trận derby nước Anh.

Điểm tựu trung trong những cuộc chạm trán giữa họ là sự căng thẳng, quyết liệt thậm chí có phần thô bạo. Diễn biến trận đấu luôn rất khó lường và thường xuất hiện những tình tiết bất ngờ. Cũng phải kể đến cả những giây phút lóe sáng của các ngôi sao. Và đây là những trận đấu giữa Arsenal và Manchester United đáng nhớ nhất trong gần 20 chục năm trở lại đây

1. Manchester United 0-0 Arsenal (Old Trafford, ngày 21 tháng 9 năm 2003)


Đây là trận lượt đi của mùa giải 2003-2004. Đây cũng là trận derby nước Anh đầu tiên của Cristiano Ronaldo (khi đó anh mới chuyển đến từ Sporting Lisbon vào mùa hè năm 2003). Tại trận đấu đó, trung vệ xuất sắc của bóng đá Anh và CLB Arsenal hồi đó là Sol Campbell (hiện chơi ở Portsmouth) không có mặt. Vì thế, hàng thủ của Arsenal đã yếu đi trông thấy, chưa kể lại phải thi đấu trên sân của đối phương. Nhưng Arsenal ngày hôm đó đã chơi cực tốt và đứng vững trước mọi sức ép của đội chủ nhà. Chàng tiền vệ đầy tài năng nhưng còn quá non (vì mới hơn 18 tuổi) của MU, C.Ronaldo đã bị Ashley Cole vô hiệu hóa.

Đỉnh điểm của trận đấu được đẩy lên khi tiền vệ Patrick Viera phải nhận thẻ vàng thứ 2 và rời khỏi sân sau pha trả đũa với Nistelrooy. Dường như Viera chưa hề chạm vào người Nistelrooy nhưng cầu thủ này vẫn ngã vật xuống sân. Các cầu thủ khách đã nổi xung lên với trọng tài và cả Nistelrooy. Và đến phút cuối cùng của trận đấu, đoạn cao trào nhất đã tới. Martin Keown phạm lỗi với Diego Forlan trong vòng cấm và trọng tài chỉ ngay vào chấm phạt đền mặc cho các cầu thủ Arsenal phản đối kịch liệt. Nistelrooy là người được tin tưởng trao trọng trách nặng nề. Trước màn "uy hiếp" tinh thần của thủ môn Lehmann thông qua những hành động "nhảy múa" trên vạch vôi, chân sút số 1 của MU đã không thể thành công khi sút ...rung xà ngang.

Sau pha bóng này, các cầu thủ Arsenal mà tiêu biểu là trung vệ Keown dường như do quá "hả hê" trước cú sút không thành công của đối thủ và cả những ức chế ở trước đó đã lao tới như thể muốn "ăn tươi nuốt sống" Nistelrooy và đưa ra những lời lẽ chế giễu, gây sự với tiền đạo này. Thế là, các cầu thủ khác của cả 2 đội cũng lao vào cuộc "khẩu chiến" bằng cả mồm miệng và chân tay. Kết quả sau trận đấu đó, dù Arsenal hùng dũng rời Old Trafford với 1 điểm trong tay nhưng họ đã bị phạt tiền do không kiểm soát được hành vi của cầu thủ còn Keown, Lauren, Parlour, Viera bị treo giò một số trận. Và trận đấu này đã được báo chí "phong tặng" danh hiệu "Battle of Old Trafford" (Cuộc chiến đấu ở Old Trafford).

Tình huống Keown đe nẹt Nistelrooy vào những phút cuối trận

Nistelrooy hẳn đã hối hận rất lâu tình huống bỏ lỡ "định mệnh" này bởi nó đã không thể ngăn cản bước tiến của Arsenal trong mùa giải 2003-2004 đại thành công. Họ đã không thua một trận nào ở Premier League mùa giải đó (một kỷ lục) và lên ngôi cực kỳ thuyết phục.

Đội hình thi đấu
Manchester United: Howard - Ferdinand, Phil Neville, Gary Neville, O'Shea (Forlan 76') - Fortune, Giggs, Ronaldo, Keane, Silvestre - Nistelrooy
Arsenal: Lehmann - A.Cole, Keown, Lauren, Toure - Gilberto, Ljungberg, Parlour, Viera - Bergkamp (Edu 82'), Henry

2. Arsenal 1-0 Manchester United (Highbury, ngày 01 tháng 10 năm 2000)

MU giai đoạn này đang ở trong thời kỳ rực rỡ nhất dưới thời của HLV Alex Ferguson với 2 chức vô địch Premier Leage liên tiếp, đặc biệt là cú ăn ba vào mùa giải 1998-1999. Với sức mạnh của một đội hình đang đạt độ chín, MU không khó để kiểm soát thế trận dù phải chơi trên sân Highbury. Nhưng mọi nỗ lực của Beckham, Cole, Scholes, Giggs hay Sheringham đều bất thành trước một hàng thủ vững vàng do huyền thoại của Arsenal, Tony Adams chỉ huy.

Và một khoảng khắc tỏa sáng của Henry đã mang về thắng lợi cho Arsenal. Phút 30, nhận đường chuyền của Grimandi trong tư thế quay lưng lại khung thành Barthez, "Đứa con của thần gió" đã có một pha xử lý xuất thần, làm bất ngờ nhiều người. Những tưởng Henry sẽ tìm cách đi bóng qua Denis Irwin nhưng Titi lại nghĩ khác. Tiền đạo xuất sắc nhất trong lịch sử của Arsenal đã dùng chân phải hất bóng lên sau đó quay người thực hiện ngay cú vô-lê khi bóng vẫn ở trên không. Trái bóng đi theo hình cầu vồng, bay qua đầu Barthez rồi đi vào lưới trước sự ngỡ ngàng của tất cả những người có mặt trên sân đấu lúc đó. Chỉ có những thiên tài mới tạo nên được khoảnh khắc kỳ diệu đến thế. Bàn thắng của Henry vẫn được người ta nhắc đến rất lâu sau đó và lọt vào danh sách những bàn thắng đẹp nhất trong lịch sử Premier League.

Dù thế, nó cũng không giúp Arsenal đăng quang trong mùa giải đó. MU vẫn là đội lên ngôi và hoàn tất cú hat-trick giành chức vô địch giải Ngoại hạng Anh 3 mùa liên tiếp. Trong đội hình ở trận đó, không có cầu thủ hiện vẫn còn đang thi đấu cho Arsenal trong khi MU vẫn còn Gary Neville, Silvestre, Scholes, Giggs.

Đội hình thi đấu:
Arsenal: Seaman, Luzhny, Keown, Adams, Silvinho, Bergkamp (Wiltord 78), Grimandi, Parlour, Ljungberg, Henry, Kanu
Manchester United: Barthez, Irwin, G. Neville, Johnsen, Silvestre, Beckham, Scholes, Keane, Giggs (Solskjaer 85), Cole, Sheringham (Yorke 68)

3. Manchester United 0-1 Arsenal (Old Trafford, ngày 8 tháng 5 năm 2002)

Đây là trận đấu quyết định chức vô địch của mùa giải 2001-2002. Lúc đó, đã là vòng 37 và Arsenal đang hơn MU 5 điểm. "Quỷ đỏ" buộc phải thắng nếu còn muốn giành chức vô địch Premier League trong khi đối thủ Arsenal chỉ cần không thua là đủ điều kiện lên ngôi. Và họ còn làm được nhiều hơn thế. Phút 57, Silvestre chuyền bóng vào chân ... Parlour và tiền vệ này rất nhanh chuyền cho Wiltord. Bóng sau đó được tiền đạo này đẩy xuống thông minh cho Ljungberg bắt tốc đô rồi kết thúc bằng một cú sút chéo góc. Barthez đã bay người đẩy bóng ra và lại là Wiltord đã có mặt đúng lúc đưa bóng vào lưới trống.

Dù sau đó rất nỗ lực nhưng MU đã không thể thay đổi được số phận và đành ngậm ngùi nhìn "kỳ phùng địch thủ" ăn mừng ngay trên thánh địa Old Trafford của mình. Sau đó, Arsenal còn giành nốt cúp FA để kết thúc một mùa bóng đại thành công với cú đúp ở đấu trường nội địa.

Đội hình thi đấu:
Manchester United: Barthez - P.Neville, Silvestre, Brown, Blanc - Veron (Fortune), Giggs, Scholes, Keane - Solskjaer, Forlan (Nistelrooy)
Arsenal: Seaman; Lauren, Keown, Campbell, Cole; Vieira, Edu, Parlour, Ljungberg; Kanu (Dixon 89), Wiltord

4. Arsenal 2-6 Manchester United (Highbury, ngày 28 tháng 11 năm 1990)

Một đêm ác mộng của Arsenal trên sân nhà Highbury khi bị MU "tàn sát" đến 2-6. Tuy nhiên, nó diễn ra ở tận năm 1990 khi mà MU mới đang bắt đầu chuẩn bị những tiền đề cho giai đoạn bùng nổ sau này còn Arsenal vẫn chưa là một thế lực ở nước Anh. Và chỉ là một trận đấu ở League Cup (Cúp Liên đoàn Anh) chứ không phải là giải VĐQG.

MU hồi đó đã có Ferguson nhưng Wenger chưa có mặt ở Arsenal. Đó là một trận đấu xuất thần của tiền vệ mang chiếc áo số 7 huyền thoại tại MU, Lee Sharpe ("tiền bối" của những Eric Cantona, Beckham, Ronaldo ở số áo này). Anh đã lập một hat-trick trong trận đại thắng của đội khách. Ba bàn còn lại của MU do Mark Hughes (hiện là HLV của Blackburn), Wallace, C.Blackmore. Hai bàn gỡ của Arsenal do Alan Smith (trùng tên với tiền đạo Alan Smith sau này, từng có thời gian chơi ở MU), một chân sút nổi danh của Arsenal thời kỳ đó. A.Smith đã có hơn 100 bàn thắng trong 8 năm khoác áo đội bóng thành London.

Dù thế, ở trận chung kết League Cup mùa giải đó, MU đã thua Sheffield Wednesday. Tuy nhiên, họ đã giành được chiếc cúp C2 châu Âu, danh hiệu lớn thứ 2 trong bộ sưu tập đồ sộ của Alex Ferguson ở Manchester United (sau chiếc cúp FA cách đó 1 năm).

Đội hình thi đấu:
Arsenal: Seaman, Dixon, Winterburn, Thomas, Bould, Adams, P Groves, P Davis, AM Smith, Merson, Limpar (Campbell)
Manchester United: Sealey - Irwin, Blackmore, Bruce, Pallister - Ince, L.Sharpe, Hughes, Phelan - Wallace, McClair

5. Manchester United 6-1 Arsenal (Old Trafford, ngày 25 tháng 2 năm 2001)

Lại thêm một trận đấu kinh hoàng nữa với The Gunners nhưng lần này mọi thứ đã khác xa so với hồi năm 1990. Lúc này, có thể thấy về mặt thực lực, Arsenal không kém xa MU bao nhiêu. "Quỷ đỏ" thành Manchester có Giggs, Beckham, Keane, Cole, Yorke, Scholes thì "Pháo thủ" thành London có Pires, Viera, Henry, A.Cole, Wiltord. Arsenal đang là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của MU ở nước Anh.

Vì thế, có nhiều người đã không tin nổi vào mắt mình khi bảng điện tử của sân Old Trafford hiện lên con số 6-1 ở một trận đấu giữa 2 kỳ phùng địch thủ. Năm 1990, Lee Sharpe ghi 3 bàn vào lưới Arsenal thì năm 2001, Dwight Yorke cũng thực hiện được điều tương tự với 3 bàn thắng liên tiếp chỉ trong vòng 22 phút. Đây chính là trận đấu hay nhất của tiền đạo người Trinidad & Tobago trong màu áo đội bóng thành Manchester.

Trận đấu này, các cầu thủ Manchester United thi đấu như "lên đồng" trong khi Arsenal dường như bị "ma ám". Mọi đường phối hợp tấn công của MU đều dễ dàng vượt qua hàng thủ Arsenal và các cú dứt điểm cuối cùng cũng chính xác đến kỳ lạ. Và thày trò Wenger đã hoàn toàn sụp đổ chỉ trong hiệp 1 với kết quả 1-5. Họ không còn tinh thần nào để thi đấu trong hiệp 2 còn MU cũng chẳng muốn dày vò thêm nỗi đau đớn của đối phương nên chỉ có thêm 1 bàn thắng vào phút 89 của Sheringham (vào thay Yorke). Cho đến nay, đây vẫn là trận thua "đậm đà" nhất của Arsenal tại Premier League.

Dwight Yorke: Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời Old Trafford vào cái ngày 25 tháng 2 năm 2001

MU đã "rửa hận" được thất bại 0-1 ở trận lượt đi và cũng đánh gục luôn ý chí của Arsenal. Bởi sau đó, các Pháo thủ đã không thể gượng dậy nổi và đành nhìn đối thủ băng băng về đích. Mùa giải 2000-2001 quả là có nhiều điều đáng nhớ với CĐV 2 đội vì cả 2 trận đối đầu giữa họ ở Premiership đều có quá nhiều điều không thể nào quên.

Đội hình thi đấu
Manchester United: Barthez, Gary Neville, Silvestre, Brown, Stam, Beckham, Butt, Keane (Chadwick 75'), Scholes, Yorke (Sheringham 75'), Solskjaer
Arsenal: Seaman, Luzhny, A.Cole (Ljungberg 46'), Grimandi, Stepanovs, Pires, Vieira, Parlour (Vivas 68'), Silvinho, Wiltord, Henry

6. Manchester United 2-1 Arsenal (Villa Park, ngày 14 tháng 4 năm 1999)

Trong mùa giải 1998-1999 đầy huy hoàng ấy, có một dấu ấn không thể nào phai mờ. Đó chính là trận đá lại giữa Arsenal và Manchester United tại vòng bán kết cúp FA. Ở trận trước đó, hai đội đã hòa 0-0 và buộc phải thi đấu thêm 1 trận ở sân trung lập (Villa Park của CLB Aston Villa) để phân thắng bại. Phút 17, tiền vệ điển trai David Beckham tung cú sút quen thuộc bằng lòng trong chân phải ở cự ly 25m, mở tỷ số của trận đấu. Đến phút 69, Bergkamp đáp trả bằng một cú sút chìm cũng từ khoảng cách tương tự, gỡ hòa cho Arsenal.

Vài phút sau, Roy Keane nhận thẻ vàng thứ 2 sau pha phạm lỗi với Overmars và phải rời khỏi sân. Niềm hy vọng chiến thắng của Arsenal lên cao hơn bao giờ hết. Nhưng họ không thể làm gì nổi 10 người của đối thủ. Kịch tính của trận đấu được đẩy lên đỉnh điểm khi đúng vào phút 91, Phil Neville phạm lỗi với Ray Parlour trong vòng cấm và trọng tài chỉ ngay vào chấm phạt đền. Tiền đạo người Hà Lan, Bergkamp là người thực hiện nhưng anh không thể thắng nổi thủ môn huyền thoại của MU, Peter Schmeichel. Có lẽ đây là tình huống tiếc nuối nhất trong sự nghiệp thi đấu của Bergkamp. Bởi nó đã không đưa đội nhà đến chiến thắng, thậm chí còn "giúp" để Ryan Giggs thực hiện pha ghi bàn đẹp như mơ.

Phút thứ 109 của hiệp phụ thứ 2, Patrick Viera chuyền ngang bất cẩn và tiền vệ này không thể ngờ rằng lỗi lầm đó của mình là điểm xuất phát của bàn thắng đẹp nhất trong lịch sử cúp FA. Giggs lấy được bóng và chàng cầu thủ người xứ Wales đã thực hiện màn solo ngoạn mục từ giữa sân, dùng tốc độ và kỹ thuật điêu luyện vượt qua 3 cầu thủ của Arsenal trước khi dứt điểm quyết đoán trong vòng cấm, tung nóc lưới Seaman. Đây có lẽ là bàn thắng đẹp nhất trong sự nghiệp của Ryan Giggs. MU lọt vào chung kết cúp FA và đánh bại Newcastle, hoàn thành một trong 3 chiến tích lẫy lừng của năm 1998-1999.

Ryan Giggs và bàn thắng để đời ở cúp FA

Đội hình thi đấu

Manchester United: Schmeichel, G.Neville, Johnsen, Stam, P.Neville, Beckham, Keane,  Blomqvist (Giggs), Butt, Sheringham (Scholes), Solskjaer (Yorke)
Arsenal: Seaman, Adams, Dixon, Winterburn, Keown, Vieira, Petit (Bould), Parlour (Kanu), Ljungberg (Overmars), Anelka, Bergkamp

7. Manchester United 2-0 Arsenal (Old Trafford, ngày 24 tháng 10 năm 2004)

Trận đối đầu này đã để lại nhiều ấn tượng khó phai với những diễn biến ở cả trong và ngoài sân cỏ. Thời điểm đó, Arsenal đang sở hữu kỷ lục "vô tiền khoáng hậu": chuỗi 49 trận bất bại ở Premiership. Ngay từ đầu, trận đấu đã diễn ra cực kỳ căng thẳng và quyết liệt. Trọng tài chính Mike Riley dường như có phần thiên vị đội chủ nhà và đã có nhiều pha xử lý gây ức chế cho đội khách. Đó cũng chính là một phần nguyên nhân của những sự việc xảy ra cuối trận đấu. Sau trận đấu, vị trọng tài này đã phải chịu rất nhiều lời chỉ trích.

Phút 15, Ferdinand phạm lỗi với Ljungberg trong một tình huống có thể thành bàn. Nhẽ ra, trung vệ này xứng đáng phải nhận 1 thẻ đỏ trực tiếp nhưng Mike Riley vẫn khoát tay, ra hiệu cho trận đấu tiếp tục. Với phong độ đang ở giai đoạn sung mãn, Arsenal là đội có nhiều cơ hội hơn dù đang phải thi đấu trên Old Trafford. Tuy nhiên, mọi nỗ lực của cả 2 bên đều chưa dẫn tới thành công.

Bước ngoặt của trận đấu đến vào phút 73. Campbell phạm lỗi với Rooney trong một tình huống không rõ ràng. Nhưng Mike Riley đã dứt khoát chỉ tay vào chấm phạt đền 11m dù cả đội Arsenal quây lấy phản đối. Nistelrooy bình tĩnh nhận trọng trách sút phạt. Còn nhớ, cách đây 1 năm, cũng chính sát thủ này đã không thành công trên chấm phạt 11m ở trận gặp Arsenal trên Old Trafford. Nhưng lần này thì khác, Nistelrooy đã không phạm phải sai lầm lần thứ 2 khi đánh lừa Lehmann, mở tỷ số của trận đấu.

Bàn thắng đầu tiên của Rooney ở Premiership trong màu áo MU là vào lưới .. Arsenal

Bị dẫn trước trong tình trạng ức chế tinh thần nên không có gì khó hiểu khi những pha lên bóng của đội khách không đạt được sự chính xác và nhuẫn nhuyễn cần thiết. Phút cuối cùng của trận đấu, Louis Saha và Alan Smith đã phối hợp và kiến tạo cho Rooney ghi bàn thắng ấn định tỷ số. Đây là bàn đầu tiên của Rooney ở Premiership trong màu áo MU (hồi đó,tiền đạo mới chuyển đến từ Everton khoảng 1 tháng trước đây). Thắng lợi này cũng giúp MU có được chẵn 1000 điểm ở Premier League.

Trận đấu kết thúc và hai đội rời sân trong ánh mắt "hầm hè" nhau. Nhiều cầu thủ 2 bên không thèm bắt tay nhau như thông lệ thường thấy sau mỗi trận đấu. Và cuộc chiến đã thực sự bùng nổ khi cả 2 bước vào đường hầm. "Battle of Old Trafford" phiên bản 2 đã tái diễn. Có nhiều nguồn tin cho rằng, cầu thủ 2 đội đã có hành động xô xát với nhau. Riêng HLV Ferguson đã bị "lãnh trọn" cả một đĩa đồ ăn (không rõ là pizza, súp hay cà phê) vào người từ một cầu thủ không thể xác định được của Arsenal. Nhưng vụ việc này đã không thể điều tra một cách rõ ràng khi cả hai bên đều từ chối tiết lộ chi tiết.

Rõ ràng cuộc đối đầu giữa Arenal và MU chưa bao giờ hết căng thẳng. Và lần gặp nhau tới đây, nhiều khả năng sẽ không phải là ngoại lệ

Đội hình thi đấu:
Man Utd: Carroll, Gary Neville, Ferdinand, Silvestre, Heinze, Ronaldo (Smith 85), Phil Neville, Scholes, Giggs, Rooney, van Nistelrooy (Saha 90)
Arsenal: Lehmann, Lauren, Campbell, Toure, Cole, Ljungberg, Vieira, Edu, Reyes (Pires 70), Bergkamp, Henry

  • Thúy Nga - Bảo Ngọc

Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X