"Sự cạnh tranh khiến những cuộc viễn chinh của loài người trở nên hấp dẫn" - Louisa May Alcott.
Sự kích động là nguyên nhân tạo nên cảm hứng cho chúng ta khi xem thể thao. Hãy thử tưởng tượng một trận
bóng đá giống như bản giao hưởng dương cầm êm dịu, có lẽ chúng ta ngủ gục ngay khi hiệp một còn chưa kết thúc. Leicester với sự trỗi dậy tưởng chừng chỉ có trong những câu chuyện cổ tích, hay trong từ điển về một thời xa xưa nào đó của bóng đá đang cứu rỗi giải ngoại hạng một cách thực sự. Câu chuyện của Leicester giống như một cuốn phim tình cảm có đủ cung bậc, bất ngờ, lãng mạn và đầy đam mê thổi làn gió mới vào những đoạn quảng cáo tẻ nhạt của các thương hiệu lớn như
Chelsea, Man City hay Man Utd - kẻ ru ngủ vĩ đại.
Việc khuyết thiếu đi những màn tranh đấu kịch tính giữa các đại gia lâu đời không đội trời chung khiến giải ngoại hạng trở nên nhàm chán. Đôi khi người ta cần một trận đấu pha chút bạo lực để có những ký ức cho mình, thay vì hơn một tiếng đồng hồ xem đám cầu thủ chuyền qua chuyền lại và kết thúc bằng những tỉ số đầy nhạt nhẽo. Trở lại ký ức
Premier League những năm cuối của thế kỷ trước trải dài đến đầu thế kỷ này, câu chuyện về bóng đá Anh hoàn toàn khác. Từ những năm 1998 đến 2005, Manchester United và Arsenal là hai kẻ thống trị của bóng đá Anh. Chỉ trong quãng thời gian chưa đầy một thập kỷ, hai gã khổng lồ đại diện cho hai miền Nam Bắc chia nhau tới 13 danh hiệu quốc nội. Và sự đụng độ giữa họ là một thứ đặc sản.
|
Giai đoạn đối đầu giữa Man Utd và Arsenal để lại nhiều giai thoại cho Premier League. |
Đó là trận nội chiến giữa hai miền Nam và Bắc nước Anh với những bản sắc thật riêng biệt, giữa bố già của bóng đá Anh và triết gia mang hơi thở lãng mạn nước Pháp, là trận chiến có thể mang lại sự bùng nổ tại bất cứ một giây phút nào. Sự xuất hiện của Arsene Wenger và Bergkamp đã thách thức uy quyền của Alex Ferguson cùng những đứa con mang số hiệu 92. Arsenal bắt đầu hồi sinh vào những năm 1997 với mùa hè rực lửa của những Patrick Vieira, Emmanuel Petit, Marc Overmars và Nicolas Anelka cập bến Highbury. Ngay lập tức, họ bị cuốn vào cuộc chiến giành cú đúp giải ngoại hạng cùng FA Cup với bầy quỷ.
Điểm nổ dẫn tới cuộc chiến dài đằng đẵng giữa hai miền Nam Bắc khởi đầu vào tháng 3/1998. Overmars - "gã Hà Lan đáng ghét" đối với những manucians - đã khiến "quỷ đỏ" lần đầu tiên bị Arsenal bắn rụng ngay tại nhà hát của những giấc mơ trong khuôn khổ Premier League. Nhờ thế, lịch sử gần một thập kỷ kình địch được mở ra!
Mùa hè năm 1998, Man Utd có câu trả lời cho sự trỗi dậy của Arsenal bằng những bản hợp đồng Dwight Yorke và Jaap Stam. Một người dường như sinh ra dành riêng cho Andy Cole, người còn lại là hòn đá tảng trong vòng cấm. Và quan trọng nhất, Roy Keane - người thủ lĩnh của lịch sử trở lại.
Tháng 4/1999, Man Utd trả mối hờn đã nhận từ Arsenal hơn một năm trước. Vieira trong một khoảnh khắc thất thần đã chắp cánh cho Giggs đi vào lịch sử. Nhận bóng từ đường chuyền hỏng của Viera, Giggs làm xiếc trước hàng thủ Arsenal bằng một loạt những pha vặn người trước khi tung cú nã đại bác bắn gục Seaman. Martin Tyler đã phải gầm lên trong chương trình bình luận trực tiếp: "Chúa ơi! Tuyệt vời, Giggs! Quá tuyệt vời!".
Pha cởi áo khoe hàng lông ngực rậm rạp của Giggs mở ra cú ăn ba cho "Quỷ đỏ" mùa đó, mà đỉnh cao là khoảnh khắc điên rồ trong trận chung kết
cúp C1. Sự đối địch trên sân cỏ khiến mối quan hệ giữa Ferguson - Wenger từ tôn trọng tuyệt đối chuyển sang lãnh đạm và có phần hằn học. Wenger luôn miệng chỉ trích FA thiên vị trong việc sắp lịch đá lại cho MU. Còn Ferguson bới móc chuyện Wenger không chịu làm theo truyền thống lịch lãm của người Anh, rằng "cái gã người Pháp đó" chẳng bao giờ chịu ngồi lại uống rượu vang sau trận đấu.
|
Những cuộc đối đầu giữa Roy Keane và Vieira là đặc trưng cho giai đoạn thù địch giữa Man Utd và Arsenal. |
Sự thù hằn lên đến đỉnh điểm vào ngày 24/10/2004 khi huyền thoại về những chiến binh bất bại Arsenal chính thức bị Man Utd "khai tử". Đó là cuộc đối đầu mà mọi cảm xúc của hai đối thủ lên đến đỉnh điểm, khiến những cầu thủ đá bóng dường như sẵn sàng lao vào nhau để biến thành võ sĩ giác đấu. Trong đường hầm, Ferguson hét lên vào mặt Wenger:" Ông hãy cút ra ngoài kia mà lo cho đám cầu thủ của mình. Hãy để cho học trò của tôi được yên". Và Wenger đã giơ nắm đấm....
"Ông ta chưa bao giờ xin lỗi. Chưa bao giờ!" - Ferguson vẫn còn ấm ức khi nhắc đến Wenger trong ngày ra mắt cuốn tự truyện: "Và tôi thậm chí còn không biết kẻ nào đã ném bánh pizza vào người mình".
Fabregas khi ấy mới 17 tuổi được coi là thủ phạm. Dù F4 chưa bao giờ công nhận điều đó nhưng Martin Keown, đồng đội của Fabregas là chứng nhân cho khoảnh khắc bí ẩn mà Ferguson chưa bao giờ biết chính xác. Nhưng biểu tượng mạnh mẽ nhất của cuộc chiến vương quyền là sự đối đầu giữa hai thủ lĩnh: Vieira và Roy Keane. Cả hai gằm ghè nhau ngay từ trong đường hầm, thậm chí sẵn sàng lao vào tẩn nhau như những gã côn đồ nghiện rượu nếu không có sự can ngăn.
Đỉnh điểm của sự đối đầu của hai người thủ lĩnh diễn ra vào năm 2005 trong đường hầm sân Highbury. Bất chấp việc trọng tài Graham Poll đứng ra can ngăn, Roy Keane lao đến chỗ Vieira chỉ tay và gằn giọng: "Đợi đấy, tao sẽ gặp mày ngoài kia".
Đó cũng là lần cuối cùng họ gầm ghè nhau. Viera đến Juventus trong mùa hè 2005. Keane cũng rời Man Utd chỉ sau đối thủ vài tháng với những mâu thuẫn không thể dàn xếp với Sir Alex Ferguson. Sự nổi lên của Chelsea với "gã Bồ Đào Nha kênh kiệu" Jose Mourinho khiến mối thù hằn của Arsenal và Man Utd dần tan biến. Sir Alex nhận ra rằng Arsenal không còn là mối đe dọa tới Man Utd của ông nữa. Và Arsenal trong cơn sa sút trầm trọng phải chờ một thập kỷ nữa để có thêm danh hiệu không cần thiết phải duy trì sự thù địch với Man Utd.
Kể từ đó, bóng đá Anh chưa bao giờ chứng kiến thêm những câu chuyện thú vị và kịch tính về những kẻ không đội trời chung như thời kỳ đó nữa. Sự nổi lên của Chelsea dưới thời Mourinho chưa đủ sức uy hiếp, khi chủ tịch Abramovic lại mâu thuẫn với chính Mourinho. Rafa Benitez với một Liverpool hai chục năm không vô địch quốc nội chẳng đáng để Fergie coi trọng. Man City, cái "gã hàng xóm ồn ào" thì chẳng đủ tầm để bước ra ánh sáng trở thành một thương hiệu với triết lý riêng, ngoài việc dùng tiền mua vũ khí hạng nặng.
Và kể từ đó, những cuốn truyện kịch tính không còn được xuất bản...
Như Đạt - Theo Thể thao Việt Nam