- Van Persie tố cáo: “Đội ngũ bác sỹ Arsenal đã tàn phá sự nghiệp của tôi”
- Arsenal lao vào tranh giành Reus với Liverpool
- Arsenal: Thành bại nằm ở giữa sân?
KHOẢNG TRỐNG VIEIRA
Từng có một thời, Premier League được định nghĩa bằng những màn “gầm gừ” giữa Patrick Vieira và Roy Keane. Trong những năm tháng đỉnh cao của sự nghiệp, cả hai đều là những tiền vệ trung tâm đáng sợ nhất thế giới, theo cả hai nghĩa: Đối thủ nhìn thấy họ thì phát khiếp, trong khi đồng đội luôn răm rắp nghe theo những mệnh lệnh của họ trên sân. Việc bộ đôi này lần lượt chia tay Arsenal và M.U khiến những trận derby nước Anh hiện đại mất hẳn bản sắc, ngày càng trở nên bình thường. Nhưng nếu M.U, chính xác hơn là Sir Alex, nhanh chóng tìm ra cách lấp vào khoảng trống Roy Keane, thì ở phía đối diện, Wenger dường như mất phương hướng trên con đường tìm kiếm một Vieira mới.
Nói một cách đơn giản, Arsenal thời Wenger được chia làm hai thời kỳ rõ rệt: Khi có Vieira và khi không có Vieira. Khi có Vieira, trừ mùa giải 1996/97 là mùa ra mắt Premier League của cả Wenger lẫn Vieira, Arsenal luôn kết thúc mùa giải ở một trong hai vị trí dẫn đầu. Tiền vệ người Pháp đã cùng Arsenal giành 7 danh hiệu lớn, trong đó có 3 chức vô địch Premier League, và là trụ cột trong mùa giải bất bại lịch sử 2003/04. Khi không có Vieira, Arsenal, tính cả mùa trước, đã có tổng cộng 9 mùa liên tiếp không có mặt trong Top 2. Chức vô địch Cúp FA mùa vừa rồi cũng là chức vô địch đầu tiên của họ sau 9 năm tay trắng. Tỉ lệ chiến thắng của Arsenal ở Premier League cũng giảm từ 62% thời có Vieira, xuống còn 55% khi không có anh.
Trong thời gian Vieira ra đi, Arsenal đã sử dụng hàng chục người ở vị trí của anh, từ Gilberto Silva tới Abou Diaby. Song chẳng ai có thể khiến các CĐV của Pháo thủ quên được hình ảnh người đội trưởng “khổng lồ” năm nào.
RẮN THÌ PHẢI CÓ ĐẦU
Người ta cho rằng việc Arsenal thiếu một thủ lĩnh như Vieira ở tuyến giữa chính là một trong những lý do họ liên tiếp thất bại trong cuộc đua tới các danh hiệu. Ở Premier League nói riêng và châu Âu nói chung, những đội bóng lớn, có tham vọng vô địch luôn sở hữu một tiền vệ trung tâm đẳng cấp. Ví dụ như Man City có Yaya Toure, còn Chelsea có Nemanja Matic. Việc thiếu vắng một cầu thủ đánh chặn chất lượng và có phẩm chất thủ lĩnh cũng được cho là nguyên nhân khiến Arsenal thường thua tan nát trong những trận đại chiến ở mùa trước. Những Wilshere, Ramsey, Cazorla, và cả Oezil, thường chơi rất tự phát sau khi đội bóng bị thua sớm, theo kiểu mạnh ai nấy đá. Nếu có một người như Vieira trên sân, điều đó chắc chắn không bao giờ xảy ra.
Đó là lý do HLV Wenger cần phải xem lại, một lần nữa, chính sách chuyển nhượng của đội bóng. Sau khi bỏ được thói chi tiêu dè xẻn, ông có vẻ như lại quá sa đà vào việc làm đẹp hàng công, bằng cách liên tiếp phá két để đưa về những ngôi sao tấn công từ La Liga như Oezil, Alexis Sanchez. Trong khi đó, những cầu thủ được cho là cần thiết cho đội bóng hơn, như Sami Khedira hay Morgan Schneiderlin, thì Arsenal lại theo đuổi không thực sự quyết liệt. HLV Wenger vẫn tiếp tục đặt niềm tin vào Arteta? Chờ Abou Diaby bình phục hoàn toàn chấn thương? Hay chờ Wilshere trưởng thành? Cả ba, tiếc thay, đều không phải là giải pháp cho vấn đề lớn nhất của Arsenal vào lúc này...
Những người không Thay thế nổi Vieira
Sau khi Vieira ra đi, HLV Wenger đã mang về, hoặc đôn từ đội trẻ lên, hàng chục tiền vệ trung tâm với hy vọng họ có thể làm quên đi cầu thủ đồng hương. Nhưng rất tiếc, không ai làm được điều đó. Dưới đây là danh sách một số cái tên được hy vọng nhiều, nhưng đáp ứng chẳng được bao nhiêu
MATHIEU FLAMINI (2004-2008)
Tiền vệ người Pháp từng có mùa giải 2007/08 chơi tuyệt hay và được kỳ vọng là sự thay thế xứng đáng cho Vieira. Nhưng đúng vào những năm chơi hay nhất thì anh lại chọn chuyển sang Milan. Flamini đã trở lại từ mùa trước, nhưng anh không thể chơi hay như xưa.
ABOU DIABY (2006-nay)
Diaby có xuất phát điểm rất tốt, và từng được so sánh với Vieira do tương đồng về cả ngoại hình lẫn phong cách chơi. Nhưng sự nghiệp của anh không bao giờ cất cánh nổi bởi những chấn thương liên miên. Diaby vừa trở lại sau hơn 1 năm nghỉ vì chấn thương đầu gối.
ALEX SONG (2006-2012)
Giống Flamini, đúng vào lúc chơi hay nhất, Song quyết định rời Arsenal để chuyển sang Barca. Tuy nhiên, ngay cả trong những thời điểm đỉnh cao, Song cũng không bao giờ thể hiện được tố chất thủ lĩnh và sự ổn định mà Vieira đã thể hiện.
MIKEL ARTETA (2011-nay)
Arteta đến Arsenal vào ngày cuối của kỳ chuyển nhượng Hè 2011, trong một vụ mua bán “hoảng loạn” hậu thất bại 2-8 trước M.U. Anh được HLV Wenger bố trí chơi thấp nhất ở hàng tiền vệ, theo kiểu Pirlo. Dù khả năng chuyền bóng vẫn rất tốt, song Arteta không có kỹ năng phòng ngự, và đó là một trong những lý do Arsenal hay thua đậm.
Theo Bongdaplus.vn