Bị Fulham đánh bại. Thua nhục nhã trước Stoke. Bị Hull City lội ngược dòng. Câm lặng trước Aston Villa. Và đêm thứ Bảy vừa qua đã bị hủy diệt bởi Man City. Khi mùa giải chỉ trôi qua hơn 1/3 chặng đường, Arsenal đã thua hơn 1/3 số trận (5/14). Một kết luận: Arsenal mùa này không còn là đại gia, dễ bị đánh bại hơn bao giờ hết.
Sự tổn thương của lòng tự trọng đã tạo ra thứ sức mạnh giúp Arsenal lóe sáng trong trận thắng M.U. Cuối tuần này, họ hoàn toàn có thể giành được chiến thắng tương tự trên sân Stamford Bridge của Chelsea. Nhưng vô nghĩa. Wenger đã chính thức thừa nhận Arsenal không còn cơ hội VĐ Premier League. Đó là bi kịch bởi dưới triều đại Wenger, Arsenal chưa bao giờ tình nguyện giương cờ trắng trước lễ Giáng sinh.
Đến lúc kết thúc mối tình Arsenal - Wenger |
Lần gần nhất Arsenal không thể lọt vào tốp 4 là mùa 1995-1996, mùa giải trước khi Wenger đặt chân đến London. Mùa ấy, Arsenal đã thua đến 11 trận. Đó là cái giá cho một cuộc cách mạng, chuyển giao thế hệ. Phải chăng, thành tích tồi tệ hiện tại là sự hy sinh cho một cuộc cách mạng toàn diện khác? Nói rõ hơn, đã đến lúc kết thúc mối tình Arsenal - Wenger?
Sai lầm nối tiếp sai lầm
Arsenal giờ đây trong tay Wenger là một đội bóng thừa mâu thuẫn nội bộ, nhưng thiếu ngôi sao lớn cũng như yếu đuối về tinh thần, sức chiến đấu. Hãy nhớ lại những học trò của ông thời họ đoạt 2 cú đúp năm 1998 và 2002 - những người đàn ông đích thực: Adams, Keown, Winterburn, Dixon, Bergkamp, Pires, Parlour, Vieira, Petit, Ljungberg, Seaman, Lehmann, Lauren, Campbell, Cole, Edu, Henry. Họ không vẫn trình diễn lối chơi cống hiến nhưng không ngần ngại đá rắn khi cần thiết, sẵn sàng nhận thẻ phạt hay bị đuổi khỏi sân. Họ từng bị chỉ trích là đội bóng "bẩn nhất" nhưng lại là những người sinh ra để chiến thắng chứ không phải làm bình hoa di động. Gallas đã khóc như một đứa trẻ khi chứng khiến cú vào bóng của Taylor (Birmingham) đối với Eduardo. Trước đây, trong tư cách đội trưởng, Vieira sẵn sàng túm cổ Roy Keane sau một pha va chạm.
Trên diễn đàn của trang Guardian, một CĐV Arsenal đã viết rằng: "Chúng ta đã đánh mất hoàn toàn cái uy của một đội bóng lớn. Bây giờ, đội bóng nào, dù là nhỏ hay trung bình, đều thừa tự tin đánh bại chúng ta. Và ngược lại, trước bất kỳ đối thủ nào, chúng ta cũng thi đấu với tâm lý sợ thua". Không trực tiếp, nhưng đó là lời buộc tội hướng về Wenger. Niềm tin mà họ dành cho ông ngày càng nhạt phai.
Arsenal sẽ luôn tôn trọng những gì Wenger đã làm cho Arsenal trong suốt 12 năm qua. Nhưng có lẽ, khi đang đối mặt với mùa thứ 5 liên tiếp trắng tay, họ hiểu rằng đã đến lúc nói lời chia tay với HLV người Pháp. Arsenal cần luồng gió mới, cần cuộc cách mạng mới, cần sự đổi thay để đưa họ trở lại đúng vị trí của mình.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)