Dù mới 23 (Ramsey) và 21 tuổi (Wilshere), họ đã có 4 năm là đồng đội. Tuy nhiên, họ hiếm khi đá chính cùng nhau. Mùa 2011-12, Alex Song chơi tiền vệ trụ, trong khi Mikel Arteta đá cao hơn với nhiệm vụ chuyền bóng. Ramsey vẫn còn học việc, trong khi Wilshere chấn thương cả mùa. Mùa vừa rồi, Wilshere trở lại, nhưng chưa thật sự sung mãn, còn Ramsey cũng chỉ thỉnh thoảng mới được ra sân.
Giá lúc nào Ramsey cũng chơi hay như ở Sukru Saracoglu
Đá trụ không nhất thiết phải khỏe
Chỉ tới mùa này, và chỉ tới trận gặp Fenerbahce, họ mới đá cùng nhau thật sự ăn ý, trong đó vai trò của Ramsey, một tiền vệ tổ chức đá lùi, vị trí mà HLV Arsene Wenger đã mất cả mùa hè vẫn chưa tìm thấy. Quá mất thời gian cho việc tìm một tiền đạo, Higuain đã là thương vụ thất bại, còn Luis Suarez chưa tới đâu, chiến lược gia người Pháp cho tới giờ vẫn chưa giải quyết được bài toán mang tính nền tảng hơn nhiều với lối chơi của Arsenal: tiền vệ trụ.
Ramsey thật ra không phải mẫu tiền vệ “mỏ neo” với các yêu cầu hàng đầu là sức mạnh và khả năng thu hồi bóng, như Claude Makelele, Michael Essien hay Song. Anh cũng chưa ở đẳng cấp của những tiền vệ trung tâm lớn có khả năng bao sân như Yaya Toure hay Patrick Vieira, nhưng với Arsenal thời điểm này, đó là lựa chọn thích hợp nhất.
Nếu như ở thất bại 1-3 trước Aston Villa cuối tuần rồi, Ramsey là một trong những cầu thủ chơi tệ nhất, thì tiền vệ xứ Wales đã bù đắp điều đó với màn trình diễn ấn tượng trên sân Sukru Saracoglu ở TNK vào thứ Tư. Mọi việc không hề ngẫu nhiên. Trước Villa, Ramsey, cao 1,78 mét, vào loại mỏng cơm cho vị trí của anh, bị áp đảo bởi các tiền vệ, tiền đạo thể hình rất tốt và đầy sức mạnh của HLV Paul Lambert, Karim El Ahmadi (1,85 mét) hay Christian Benteke (1,90 mét).
Trong khi đó, Fenerbahce cũng là một đội chơi thiên về kỹ thuật và khéo léo ở tuyến giữa, với những gương mặt từng quen thuộc với Premier League như Raul Meireles hay Emre Belozoglu. Kết quả là Ramsey như cá gặp nước, đã phát huy tối đa những thế mạnh của anh, sự tinh tế, thông minh và những pha xử lý khó lường, để đưa Arsenal tới chiến thắng 3-0 ngay tại TNK, đặt một chân vào vòng bảng Champions League.
Wilshere-Ramsey sẽ làm vơi nỗi nhớ Arteta
Quan trọng hơn, sự kết hợp Wilshere-Ramsey ở trung tâm hàng tiền vệ mở ra một hướng đi mới cho Arsenal. Nếu như từ giờ tới cuối mùa chuyển nhượng mà Wenger không thể đưa về một tiền vệ trung tâm theo kiểu Vieira, thành bại của đội bóng áo đỏ-trắng nhiều khả năng sẽ dựa cả vào bộ đôi trẻ tuổi đó, khi mà Arteta chưa thể trở lại.
Wilshere, với vai trò như một hoàng tử của Emirates, có lẽ sẽ được giao phần việc dễ chịu hơn, chuyền bóng, tổ chức tấn công và tạo ra những khoảnh khắc lóe sáng. Nhưng Ramsey mới chính là người quan trọng hơn, dù ánh đèn vinh quang có thể không chiếu tới anh. Tuyển thủ xứ Wales sẽ là người thu hồi bóng, giữ nhịp và cả bảo vệ cho hàng phòng ngự. Cho tới giờ, đó là những yếu tố đã khiến Arsenal thất bại.“Tôi cần phải được giao một vị trí cố định để có thể duy trì sự ổn định trên sân”, Ramsey nói trong giai đoạn chuẩn bị cho mùa giải mới. “Tư duy khi chơi dạt cánh và ở trung lộ là khác nhau”. Anh có lý và ở trung tâm, Ramsey sẽ là cầu thủ kết nối toàn bộ đội hình Arsenal: tắc bóng, gây sức ép lên đối phương và đảm bảo hàng thủ không quá mỏng manh dễ vỡ. Các pháo thủ sẽ cần Ramsey chơi mọi trận mùa này như ở Sukru Saracoglu.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)