Bước vào mùa giải 2013/14, Arsenal có bước chuyển mình đáng ghi nhận với sự xuất hiện của nhạc trưởng Ozil. Lúc này, đoàn quân của HLV Wenger đang có được vị thế xếp thứ 2 tại Ngoại hạng Anh. Trong khi đó, tại đấu trường Champions League, Pháo thủ cũng giành vé vượt qua vòng đấu bảng trước những đối thủ không hề dễ chơi.
Hàng tấn công của Pháo thủ rất mạnh
Thế nhưng đến lúc này, rõ ràng đội hình của Giáo sư không thể so sánh với Chelsea, hay Man City trên hành trình cạnh tranh chức vô địch bóng đá Anh. Trong khi đó, tại đấu trường Châu Âu, Arsenal chỉ là đội bóng cửa dưới so với Bayern, đối thủ trực tiếp tại vòng 16 đội. Dù vậy, với những con người hiện có, rõ ràng Arsenal vẫn có thể tạo ra điều kỳ diệu ở những trận cầu đỉnh cao để có thể hoàn thành giấc mơ phá dớp danh hiệu sau những mùa giải liên tiếp trắng tay vừa qua vào tháng 5 tới.
Trong khung gỗ, lúc này Wojciech Szczęsny chắc chắn sẽ là sự lựa chọn số 1 cho vị trí thủ môn. Xét về kinh nghiệm, tài năng cũng như bản lĩnh, ngôi sao người Ba Lan này nhình hơn so với Fabiański, và Viviano. Trong khi đó, bên hành lang cánh phải, dù Carl Jenkinson được coi là tương lai của đội bóng nhưng rõ ràng ở mùa giải năm nay Sagna vẫn xứng đáng là sự lựa chọn số 1. Ở tuổi 30, cầu thủ người Pháp này vẫn thi đấu khá cơ động với khả năng lên công về thủ cùng nguồn thể lực hết sức sung mãn. Tương tự vậy, bên cánh trái, tốc độ, kinh nghiệm, sức trẻ và đặc biệt khả năng chơi bóng kỹ thuật đang giúp Kieran Gibbs có 1 chỗ đứng vững chắc thay vì ngôi sao người Tây Ban Nha, Nacho Monreal.
Còn ở vị trí trung vệ, kể từ đầu mùa giải, Per Mertesacker và Laurent Koscielny đang thi đấu khá ổn định. Chính vì thế, đội trưởng Thomas Vermaelen hay bất kỳ cầu thủ nào cũng khó có thể có được 1 suất đá chính nơi tấm lá chắn trước khung thành ngoại trừ 1 trong 2 sự lựa chọn của Giáo sư gặp chấn thương, hoặc án treo giò.
Khó khăn nhất trong cách bố trí đội hình của Arsenal hiện nay phải kể tới hàng tiền vệ 5 người. Ở vị trí trung tâm, Jack Wilshere đương nhiên có được 1 vị trí chính thức. Bên cạnh đó, cái duyên ghi bàn của Ramsey ở mùa giải năm nay cũng giúp tiền vệ người xứ Wales có được vinh dự này. Sự lựa chọn còn lại duy nhất có lẽ là sự cạnh tranh giữa đội phó Arteta và tiền vệ đánh chặn Mathieu Flamini. Tuy nhiên, ở các trận cầu đỉnh cao, hơn lúc nào hết Pháo thủ cần 1 chốt chặn an toàn, tạo bàn đạp cho các ngôi sao sáng tạo phía trên thi đấu bùng nổ. Và đây được coi là lợi thế cho bản hợp đồng tự do mang tên Flamini hồi mùa hè năm 2013.
Tiếp theo đó là các vị trí tấn công, lúc này Walcott chính thức nói lời chia tay với mùa giải năm nay. Điều này khiến sức mạnh bên hành lang phải của Pháo thủ suy yếu nhiều. Tuy nhiên, sự vắng mặt của cầu thủ chạy cánh người Anh có lẽ sẽ khiến cuộc cạnh tranh các vị trí đá chính bớt phần khốc liệt. Lúc này, 2 vị trí thi đấu phía sau chân sút Giroud có chăng chỉ là sự lựa chọn giữa Ozil, Cazorla và Podolski (do Rosicky đã qua thời đỉnh cao, còn Chamberlain chỉ vừa trở lại).
Xét về phong độ, thời gian vừa qua Ozil không còn là nhân tố thường xuyên mang tới sự đột biến giúp Arsenal vượt qua khó khăn. Tuy nhiên, với lợi thế có thể thi đấu dạt sang cánh phải cùng với vị thế của 1 số 10 đích thực, rõ ràng ngôi sao người Đức này vẫn xứng đáng có được vị trí đá chính. Và sự lựa chọn còn lại sẽ thuộc về Cazorla hoặc Podolski tùy theo tính chất của các trận đấu. Nhưng công bằng mà nói, sự cơ động của Cazorla xứng đáng được xếp ra sân ngay từ đầu, thay vì Podolski, ngôi sao không được đánh giá cao về thể lực và chỉ có thể thi đấu tốt bên hành lang cánh trái.
Theo Khám Phá