Từ chỗ bị chỉ trích rất nhiều, Gervinho bỗng được xem như một niềm hi vọng trên hàng công của Arsenal sau những mà trình diễn đầy hứa hẹn. Điều gì đã xảy ra với ngôi sao người Bờ Biển Ngà?
Gervinho vẫn bị mỉa mai là "ông Vua của những trận đấu tập". Đó có lẽ là cách tốt nhất để miêu tả một cầu thủ luôn chơi đầy hứng khởi ở những trận đấu "vô vị" - những trận giao hữu đầu mùa hay trước những đối thủ nhỏ, ở những giải đấu nhỏ - nhưng lại tậm tịt khi mùa giải chính thức bắt đầu, hay trong những trận cầu quyết định. Những lúc người ta cần Gervinho tỏa sáng nhất, anh "lặn mất tăm".
Thói quen này của Gervinho bắt đầu từ nhiều năm trước, khi Gervinho còn chơi ở giải Jupiler Pro League, chính là giải VĐQG Bỉ. Ở đó, ngôi sao người Bờ Biển Ngà trong các trận đấu lớn cũng không thể hiện được sự bùng nổ như trong các trận đấu không thực sự quan trọng (tất nhiên, không quan trọng ở đây phải được hiểu một cách tương đối). Và điều tương tự cũng đã xảy ra trong năm đầu tiên của anh ở Arsenal. Gervinho khiến ngay cả các CĐV của Arsenal cũng phải đặt câu hỏi, đây có đúng là Gervinho vẫn ghi bàn ầm ầm và được đánh giá là một trong những tiền vệ năng động nhất thế giới trong màu áo Lille ở Ligue 1?
Tính tổng cộng, Gervinho chỉ ghi được có 4 bàn thắng sau 28 trận cho Arsenal mùa trước, và thậm chí còn không giữ được một suất đá chính trong rất nhiều thời điểm. Phong độ đáng thất vọng này của Gervinho khiến người ta không dám đặt nhiều kỳ vọng vào việc mùa giải 2012/13 này sẽ là một mùa giải bùng nổ của anh, dù, như thói quen, cầu thủ 25 tuổi lại chơi đầy ấn tượng trong giai đoạn tập huấn chuẩn bị cho mùa giải.
Nhưng thật kỳ lạ, vào lúc người ta ít kỳ vọng nhất thì Gervinho lại tỏa sáng. Tất nhiên, khi mùa giải chỉ mới diễn ra được 7 trận (5 ở Premier League, 2 ở Champions League), và Gervinho thực tế mới chỉ có 583 phút ra sân trên tất cả các đầu trường, sẽ là quá vội vàng để chúng ta đưa ra những kết luận. Nhưng nếu nhìn lại những gì Gervinho đã làm được trong các trận đấu gần đây - 2 bàn trong trận thắng Southampton, 1 bàn trong trận thắng Montpellier, 1 bàn nữa trong trận gặp Chelsea và 1 bàn cùng 1 pha kiến tạo trong trận thắng Olympiakos tối qua - sẽ không có gì là quá vội vàng nếu chúng ta cùng hi vọng rằng đây chính là mùa giải bùng nổ mà Gervinho đã "hứa". Từ rất lâu.
Vậy thì rốt cuộc điều gì đã xảy ra với Gervinho? Tại sao anh "bỗng dưng" lại trở thành một cầu thủ ghi bàn hàng đầu, một tiền vệ ngôi sao (được chấm điểm cao thứ 2 trong số các cầu thủ Arsenal mùa này) mà các "Pháo thủ" đã luôn luôn chờ đợi nhưng vẫn chưa có?
Câu trả lời, rõ ràng, là sự tổng hòa của nhiều yếu tố. Nhưng có một yếu tố cực kỳ quan trọng, dù không hề mới, đó chính là sự ra đi của Robin van Persie. Mùa trước, Gervinho đã chơi tổng cộng 19 trận cho Arsenal ở Premier League. Trong đó, có 14 trận ở cánh trái, và 5 trận ở cánh phải. Không có trận nào anh được chơi ở trung tâm hàng công. Lý do thật đơn giản, Arsenal thời điểm đó còn có Van Persie, người ghi bàn tự nhiên như hít thở. Còn Van Persie, không có lý gì Wenger lại đưa Gervinho lên chơi ở vị trí tiền đạo mũi nhọn.
Tuy nhiên, mùa này, với việc Van Persie chuyển sang M.U, và người được kỳ vọng sẽ thế chỗ chân sút Hà Lan là Giroud liên tục gây thất vọng, Gervinho đã được Wenger đẩy lên cao hơn, và vào sâu hàng thủ của đối phương hơn. Và những gì ông cũng như Gervinho thu được, cho tới thời điểm này, là thực sự rất triển vọng.
Trong 4 trận được đá trung phong, Gervinho đã ghi được tổng cộng 5 bàn, và có một pha kiến tạo. Điều này cũng có nghĩa là dù mùa giải chỉ mới bắt đầu, anh đã ghi được nhiều hơn số bàn thắng của cả mùa trước. Rõ ràng, việc Gervinho được HLV Wenger biến thành trung tâm trong những đợt lên bóng của Arsenal đã tạo ra những chuyển biến tuyệt vời. Không còn là một kẻ "ngoài cuộc" hững hờ của mùa trước, Gervinho bây giờ tham gia nhiều hơn, và hiệu quả hơn, vào lối chơi của "Pháo thủ".
Thống kê cho thấy, ngôi sao của Lille tới lúc này có có nhiều đường chuyền, có nhiều pha kiến tạo, thực hiện nhiều cú sút và có nhiều pha qua người hơn hẳn so với mùa giải trước (tính trung bình theo trận). Đặc biệt, với sự hỗ trợ tuyệt vời của những đồng đội mới như Lukas Podolski và Santi Cazorla, Gervinho đã có cơ hội không thể tốt hơn để khẳng định mình ở vị trí tiền đạo. Và thật may là anh đã làm được, trong khi những người khác, như Giroud và cả Walcott, thì không.
Gervinho không hoàn hảo, và có lẽ còn lâu mới có thể tiệm cận khái niệm này. Điểm yếu lớn nhất của Gervinho là sự ổn định: Anh không thể gây áp lực lên hàng thủ đối phương trong suốt 90 phút như những tiền đạo lớn vẫn làm được. Ngoài ra, Gervinho còn thường xuống phong độ ở những phút cuối, dù những lúc này anh thường cố gắng làm được một điều gì đó, đặc biệt khi Arsenal chưa thắng. Nhiều lần, anh phá hỏng những đợt tấn công của Arsenal chỉ vì sự cố gắng này!
Nhưng tựu trung, Gervinho rõ ràng đã trở thành một cầu thủ hoàn toàn khác, xuất sắc hơn. Không có gì là quá lời khi trợ lý HLV Bould cho rằng ngôi sao người BBN có thể trở thành một Henry mới của Emirates. Henry bắt đầu sự nghiệp trong tư cách một cầu thủ chạy cánh, trước khi trở thành một sát thủ huyền thoại dưới sự nhào nặn của Wenger. Gervinho có vẻ, có vẻ thôi, cũng đang đi trên con đường ấy. Ít ra thì lúc này, anh cũng cho phép người ta hi vọng về điều đó.
(Theo Bongdaplus)