Thứ Hai, 23/12/2024Mới nhất
Zalo

Arsenal: Còn lâu mới đạt đến độ hoàn mỹ?

Thứ Năm 21/08/2014 14:31(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News
Cách đây không lâu, HLV Arsene Wenger từng tuyên bố Arsenal có thể chính thức khép lại kế hoạch chuyển nhượng mùa hè này bởi đã đủ quân số. Phải chăng "Giáo sư" đáng quá tự tin và ảo tưởng về sức mạnh đích thực của đội bóng.

Sau khi hạ gục Man City cực kỳ thuyết phục bằng tỷ số 3-0 ở Siêu cúp Anh, không ít người đã ca tụng Arsenal sở hữu chiều sâu đội hình không hề thua kém ai ở Premier League nhưng số khác tỉnh táo hơn thì cho rằng nhận xét đó có phần phi thực tế. Quả thực, hai trận đấu gần đây đã khiến tất cả phải nhận ra Arsenal còn không ít khiếm khuyết về mặt nhân sự. Phải rất chật vật, họ mới hạ gục được Crystal Palace nhờ bàn thắng vào phút chót của Aaron Ramsey và vừa may mắn thoát chết trên đất TNK tại vòng play-off Champions League.

Kể cả khi có sự phục vụ trở lại của 3 tuyển thủ quốc gia Đức vừa đoạt chức VĐTG (Mertesacker, Podolski, Mesut Ozil) thì tình hình vẫn chẳng khả quan hơn bao nhiều bởi chỗ nào thiếu vẫn thiếu mà chỗ nào thừa vẫn thừa. Không khó để nhận ra, Arsenal đang lâm vào cảnh thừa mứa tiền vệ công (cánh lẫn trung tâm) nhưng ở vài vị trí khác thì lại khá eo hẹp về sự lựa chọn. Bởi thế, để có thể tăng khả năng đua tranh cho các danh hiệu mùa này thì Arsenal nên bổ sung vài nhân sự có chất lượng vào vài nơi còn xung yếu được liệt kê dưới đây

Chambers
Calum Chambers: Tài năng, triển vọng nhưng vẫn chưa đủ với hàng thủ Arsenal

Trung vệ

Không thể phủ nhận Mertesacker - Koscielny là cặp trung vệ xuất sắc bậc nhất Premier League hiện nay nhưng sau khi cựu thủ quân Thomas Vermaelen dứt áo ra đi thì Arsenal không còn bất cứ một phương án dự phòng "xịn" nào vị trí trung vệ. Bản hợp đồng mới Calum Chambers đúng là có thể cáng đáng trọng trách ở khu trung tâm của hàng phòng ngự và chơi khá tốt mấy trận vừa qua khi "đóng thế" Mertesacker nhưng đừng quên, mục đích ban đầu của Arsenal khi mua cầu thủ sinh năm 1995 này là tạo sự cạnh tranh với Mathieu Debuchy ở vị trí hậu vệ phải, bởi đó mới là sở trường đích thực của Chambers. Giờ đây, nói dại mồm, Debuchy mà dính chấn thương thì chắc chắn Chambers sẽ là người thay thế và lúc đó, Arsenal lấy ai làm dự bị cho bộ đôi Mertesacker - Koscielny.

Hồi mùa hè, đôi trận Wenger đã thử nghiệm hậu vệ trái Nacho Monreal đá trung vệ nhưng ngay cả, vai chính cầu thủ người TBN còn cáng đáng không xong thì nói gì đến vai phụ. Ngoài ra, Nacho cũng là sự thay thế duy nhất cho Kieran Gibbs bên cánh trái của hàng thủ nên khi cần, chắc gì Arsenal đã có thẻ sử dụng bởi đơn giản Gibbs cũng hay mắc chấn thương vặt (hiện anh đang phải nghỉ thi đấu vài tuần do bị đau). Đây cũng chính là mối lo ngại nhất của Arsenal.

Kể ra, nếu không rơi vào vòng xoáy chấn thương thì Arsenal không đến mức độ quá thiếu thốn nhân sự ở hàng thủ song bao năm qua, Arsenal luôn là đại gia bị cơn khủng hoảng chấn thương tàn phá ghê gớm nhất Premier League. Wenger mới đưa về đội Shad Forsythe, chuyên gia thể lực từng nhiều năm gắn bó với ĐTQG Đức với hy vọng giảm bớt vấn đề sức khoẻ yếu của Arsenal nhưng hiệu quả ra sao thì còn rất mơ hồ. Nếu tiếc tiền mua trung vệ thì chưa biết chừng, mùa tới, có lúc Arsenal sẽ phải xài đến những tài năng trẻ thuộc thế hệ kế cận như Hector Bellerin hay Ignasi Miquel (cùng mang gốc gác La Masia). Cứ cho họ rất triển vọng song lại quá thiếu kinh nghiệm thi đấu và ít được cọ xát nên rủi ro tiềm ẩn là cực lớn.

Tiền vệ phòng ngự

Vài năm trở lại đây, Mikel Arteta (vừa được kế thừa băng thủ quân từ Vermaelen) luôn là chốt chặn cuối cùng của tuyến giữa, đảm trách nhiệm vụ đánh chặn, hỗ trợ phòng ngự cũng như tranh chấp bóng, giành giật tuyến giữa dù xuất thân của Arteta là một tiền vệ tổ chức. Arteta đã thi đấu không quá tồi nhưng anh đã cao tuổi (32) và thể lực không còn sung (Arteta mới gặp chấn thương và phải nghỉ khoảng 1 tuần) nên rất nhiều lần Arsenal bị mất tuyến giữa, đặc biệt trong các trận cầu lớn. Dự bị chiến lược cho Arteta là Mathieu Flamni, cầu thủ đã gần như chững lại và chẳng phát triển hơn bao nhiêu kể từ thời điểm lần đầu chia tay Arsenal vào năm 2008 (năm ngoái Flamini được thu nạp sau khi bị AC Milan sa thải). Thêm vào đó, xét về mặt tuổi tác, Flamini cũng đã "ngoại tam tuần".

Cả Arteta và Flamini đều đã có tuổi và xuống phong độ
Cả Arteta và Flamini đều đã có tuổi

Thực ra, Abou Diaby mà không thường xuyên làm bạn với giường bệnh thì Arsenal đã có trong tay một chiến binh thép đúng nghĩa mà từng được ví là "Patrick Vieira mới". Hiện giờ, tiền vệ người Pháp đã gần bình phục hoàn toàn nhưng chẳng có gì đảm bảo cầu thủ đã không còn quá trẻ trung gì (28 tuổi) có thể thi đấu ổn định lâu dài hay mới ra sân một thời gian, lại mắc phải chấn thương như suốt những năm qua. Xét trong thành phần lực lượng hiện tại của Arsenal, Aaron Ramsey được xem là giải pháp lý tưởng nhất thay cho Arteta cả về trước mắt cũng như lâu dài bởi so với nhiều tiền vệ thiên về tấn công khác trong đội, Ramsey đặc biệt nổi trội về khoản thể lực song chẳng thể moi đâu ra một chuyên gia đánh chặn nào giỏi lên tham gia tấn công mà vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ hay nói một cách khác, nếu được giao phó vai trò này, Ramsey sẽ buộc phải hạn chế bớt sở thích tấn công, dẫn đến kỹ năng đang trên đà hoàn thiện sẽ bị hạn chế trong khi Wenger lại trông đợi rất nhiều vào Ramsey, tiền vệ trẻ bùng nổ mạnh mẽ nhất đội trong mấy năm qua.

Như thế, sử dụng Ramsey như một tiền vệ đánh chặn đơn thuần là sự phí phạm cực lớn bởi với tiềm năng trong người, Ramsey cần được phát triển theo hướng một "ông chủ giữa sân" giống Cesc Fabregas của Chelsea (cần nhớ, sát cánh bên cạnh F4 ở tuyến giữa là chuyên gia phòng ngự chất lượng cao Nemanja Matic). Có lẽ Wenger rất mong mỏi Francis Coquelin, tiền vệ trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của CLB và có chuyên môn "đánh chặn", sẽ trưởng thành thật nhanh để ông không còn phải lo lắng về sự yếu thế của Arsenal khi chạm trán những tuyến giữa thiên về cơ bắp nhưng xét cho cùng, khi mà Arteta và Flamini đều đã già thì kiểu gì, Arsenal vẫn cần phải mua thêm một tiền vệ phòng ngự thứ thiệt, dạng như William Carvalho của Sporting Lisbon.

Tiền đạo

Trong những trận giao hữu mùa hè, đặc biệt là Emirates Cup, sự thể hiện khá ấn tượng của hai gương mặt trẻ Joel Campbell và đặc biệt Yaya Sanogo (từng lập cú poker - 4 bàn vào lưới Benfica) đã khiến không ít người vội vàng đi đến kết luận, Arsenal giờ không còn phải lo về hàng tiền đạo mỏng nhân sự. Tuy nhiên, đến khi "đá thật" thì Sanogo lại "xịt" bởi vẫn còn bị choáng ngợp khi đứng trong hàng ngũ một CLB lớn. Thực ra, đó là chuyện hết sức bình thường với một tiền đạo trẻ sinh năm 1993, lại chưa có cơ hội ra sân nhiều ở đội 1 Arsenal do mùa trước, phải vật lộn với chấn thương. Joel Campbell vẫn chưa được Wenger sử dụng nhưng nhiều khả năng, cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu. Cần nhớ rằng, mùa trước khi khoác áo Olympiakos thuộc giải VĐQG Hy Lạp chỉ thuộc diện "trung bình yếu" của châu Âu, sự thể hiện của Campbell cũng không quá xuất sắc. Cho đến nay, ấn tượng lớn nhất và được nhắc đến nhiều nhất của tiền đạo 22 tuổi này chỉ là bàn thắng đẹp vào lưới Man Utd ở trận lượt đi vòng 1/8 Champions League mà thôi (nhưng đến lượt về trên Old Trafford, Campbell đã chẳng làm được gì, khiến Olympiakos thua ngược 0-3 sau khi thắng 2-0 ở lượt đi và phải rời khỏi cuộc chơi).

Giroud hi vọng Man Utd sẽ đánh bại Everton
Giroud cần người chia lửa xứng đáng

Rõ ràng, cứ cho hai tiền đạo này thực sự có tài nhưng ít nhất phải 1-2 năm nữa, may ra họ mới có thể đủ bản lĩnh, trình độ để đứng vào hàng ngũ đội chính của Arsenal. Trước mắt, họ còn cần phải tích luỹ thêm kinh nghiệm thi đấu và cọ xát thực tế nhiều hơn để ngày một trưởng thành. Bởi thế, mọi gánh nặng lại dồn cả lên vai Oliver Giroud, trung phong xịn duy nhất mà Arsenal đang sở hữu tuy nhiên bản thân tuyển thủ quốc gia Pháp này thi đấu khá thất thường và hiệu suất ghi bàn không ổn định. Hứng lên Giroud có thể ghi bàn liền tù tì song có giai đoạn, anh từng tịt ngòi gần 10 trận liên tiếp. Có lẽ chính sự thiếu cạnh tranh lành mạnh ở vị trí tiền đạo cắm đã không tạo động lực lớn cho Giroud cố gắng, nỗ lực nhiều hơn.

Còn nhớ, ở mùa giải 2012-2013, Wenger từng rất thành công khi bố trí Theo Walcott, một tiền đạo cánh, chơi cao nhất trên hàng công nhưng thần đồng một thời của bóng đá Anh lại mắc chung căn bệnh "dễ chấn thương" trầm kha như hàng loạt đồng đội khác tại Arsenal. Hiện giờ, Walcott vẫn đang điều trị chấn thương gặp phải hồi đầu năm 2014 mà đã khiến anh mất World Cup 2014 và chưa biết đến bao giờ mới trở lại. Trong khi đó, sự xuất hiện của tân binh sáng giá Alexis Sanchez cũng được kỳ vọng sẽ giúp Wenger giải quyết được bài toán hàng tiền đạo bởi với cựu sao Barcelona, ông hoàn toàn có thể nghĩ đến chuyện bố trí sơ đồ "số 9 ảo" nhưng trên thực tế, Alexis chỉ quen đá cánh. Mùa trước, kể cả khi đạt thành tích ghi bàn khá ấn tượng tại đội bóng xứ Catalan (21 bàn) thì Alexis vẫn thường xuyên phải đá ở biên chứ đâu được kéo vào trong. Không những vậy, anh chàng này lại gặp bất lợi lớn về mặt thể hình (chỉ cao có 1m69) nên rất dễ dàng "chìm nghỉm" giữa các trung vệ đô con, lực lượng chiếm số lượng áp đảo tại Premier League nên nghe chừng Alexis chỉ có thể phát huy tối đa nếu được đá đúng sở trường, chưa bàn đến việc đến giờ, anh vẫn còn nhiều bỡ ngỡ ở môi trường mới. Hẳn Wenger cũng nghĩ đến điều này bởi cho đến giờ, chưa lần nào ông thử nghiệm "số 9 ảo" với Alexis.

Kết luận: Xem ra, để đội hình có chiều sâu hơn, tăng sức cạnh tranh và chiến đấu hơn thì trong giai đoạn còn lại của kỳ chuyển nhượng hè, ưu tiên số 1 của Wenger phải là một tiền đạo, kế đến là một tiền vệ phòng ngự và cuối cùng, một hậu vệ đa năng nếu còn tiền. Bằng không, kịch bản "càng về cuối càng đuối" sẽ lại tái diễn khi mà nhiều cầu thủ rơi vào trạng thái quá tải do phải căng sức trên nhiều mặt trận, không được nghỉ ngơi hợp lý do thiếu người thay thế xứng đáng.

Bảo Phương

 

Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X