Hàng công, nơi được coi là mắt xích yếu nhất trong đội hình của Chelsea, đã tỏa sáng rực rỡ trong chiến thắng 4-0 trước Tottenham. Nhưng chừng đó có đủ để thuyết phục Mourinho ngừng ý nghĩ mua thêm chân sút mới hay không?
1. Đó là chi tiết duy nhất bị lỗi trong cỗ máy mang tên Chelsea – Mourinho phiên bản 2. Họ có một Petr Cech vững vàng và ổn định trong khủng gỗ. Đánh bại hàng thủ, với cặp trung vệ Terry – Cahill, luôn là một bài toán đố với các chân sút đối phương. Tuyến giữa thì vừa đảm bảo cả số lượng lẫn chất lượng.
Quả thật, hiệu suất ghi bàn nơi hàng công Chelsea đang là thấp nhất trong số các đội bóng ở Top 4. Tính cả trận đấu ở vòng 29, Fernando Torres, Demba Ba và Samuel Eto’o chỉ đóng góp tổng cộng 14 bàn, hơn thành tích của cây làm bàn số 1, Eden Hazard, đúng 1 bàn. Con số này chỉ bằng một phần ba so với số bàn thắng cặp song sát SAS (Suarez – Sturridge) ghi được cho Liverpool (42 bàn). Man City, đối thủ cạnh tranh tiềm tàng của Chelsea, sở hữu hàng công hiệu quả gấp đôi (31 bàn của Aguero, Dzeko và Negredo). Chỉ duy nhất Arsenal là đội bóng có hàng công tương đương như Chelsea, khi Giroud và Bendtner cùng nhau đóng góp 14 bàn.
2. Nhưng điều đáng mừng cho Chelsea là Mourinho rất biết thích nghi với hoàn cảnh. Ông từng dẫn dắt Real Madrid vô địch La Liga với thành tích ghi 121 bàn, dù ai cũng biết Mourinho chưa bao giờ có sở trường dẫn dắt một đội bóng chơi tấn công cống hiến. Khi trở lại Chelsea, ông liên tục ca cẩm đội bóng của mình thiếu một chân sút đủ khả năng ghi 20 bàn/mùa như Drogba ở nhiệm kỳ đầu.
Thế mà đội chủ sân Stamford Bridge lúc này vẫn sống khỏe, thậm chí là đang dẫn đầu Premier League với 7 điểm nhiều hơn Arsenal và Liverpool, 9 điểm nhiều hơn Man City, dù cần phải tính đến việc các đội bóng này chưa đá đủ 29 trận. Số bàn thắng Chelsea ghi được cũng không hề ít: 56 bàn, đứng sau Liverpool (73 bàn) và Man City (69 bàn).
Chelsea không có một chân sút thường trực ghi bàn, nhưng chưa bao giờ đánh mất đi cách thức chọc thủng lưới đối phương. Cả Torres, Eto’o và Demba Ba vẫn thay phiên nhau tỏa sáng mỗi khi Chelsea cần. Như ở trận đấu với Tottenham vừa qua là Eto’o và Demba Ba. Torres thì lên tiếng ở trận lượt đi vòng 1/8 Champions League trước Galatasaray cách đây 10 ngày. Hơn thế, Mourinho thường xuyên coi họ là những tiền đạo ảo, chủ yếu làm nhiệm vụ thu hút sự chú ý đối phương, tạo không gian cho tuyến dưới băng lên tỏa sáng.
Đó là lý do vì sao danh sách ghi bàn của Chelsea ở Premier League mùa này tràn ngập những cầu thủ tiền vệ như Eden Hazard (13 bàn), Andre Schurrle và Oscar (6 bàn), Frank Lampard (5 bàn). Chính họ là những người được hưởng lợi nhiều nhất khi hàng thủ đối phương quá để tâm vào trung phong mũi nhọn. Ngoài ra, các hậu vệ Chelsea cũng đóng góp đến 6 bàn thắng, thành tích rất ít đội bóng ở Premier League làm được. Mọi vị trí của đội chủ sân Stamford Bridge đều có thể gánh thay nhiệm vụ ghi bàn của các tiền đạo.
3. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là Mourinho từ bỏ tham vọng đem về một cỗ máy làm bàn trong mùa hè tới. Việc sở hữu một tay săn bàn thường trực là điều kiện bắt buộc ở mọi đội bóng Mourinho từng huấn luyện, như Didier Drogba ở Chelsea nhiệm kỳ một, Diego Milito ở Inter hay Cristiano Ronaldo ở Real Madrid. Radamel Falcao (Monaco), Edinson Cavani (PSG), Diego Costa (Atletico Madrid) và cả Robin Van Persie (Man United) là những ứng viên tiềm năng để giải quyết vấn đề hàng công của Chelsea.
Còn trước mắt, từ nay cho đến hết mùa, Mourinho sẽ vận dụng kinh nghiệm và tài thao lược để giúp Chelsea đem về một danh hiệu, mà chẳng cần phải bận tâm quá nhiều đến tình trạng hàng công trong tay mình như thế nào.
Theo Thể Thao Văn Hoá