Một trận đấu có thể không suôn sẻ với Mario Balotelli, nhưng tiền đạo ngôi sao của Man City luôn biết cách làm cho người xem phải chú ý. Kiểu tóc Mohawk tô điểm cho vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng ngay trong môi trường bóng đá đỉnh cao với tốc độ kinh khủng và hiểm họa chấn thương đầy rẫy, anh vẫn di chuyển lả lướt như một cơn gió lướt qua hàng phòng ngự đối thủ.
Balotelli đã vinh dự được lên bìa tạp chí danh tiếng Times. Một bài viết gồm 3 phần về anh rất sâu sắc, tìm đến mọi khía cạnh khác nhau trong cuộc sống và sự nghiệp của tiền đạo có cá tính mạnh mẽ này. Xin gửi đến độc giả bài viết với 3 phần khác nhau.
Đôi khi, anh cũng gây chú ý theo những cách khá tiêu cực. Ví dụ như trong trận gặp West Bromwich Albion ngày 20/10, phút 19, pha tắc bóng của anh bị trọng tài cắt còi và phạt thẻ vàng. Một cầu thủ bình thường sẽ chấp nhận hình phạt, bởi phản ứng gay gắt không thể thay đổi quyết định của trọng tài, lại có nguy cơ phải nhận thẻ đỏ. Nhưng Balotelli lại là một con người với những suy nghĩ khác với đám đông. Tranh luận trong tình huống bị thổi phạt chưa đủ, ngay khi hiệp đấu kết thúc, anh lại nhào tới lớn tiếng với các “vua áo đen” cho đến khi một đồng đội kéo anh vào đường hầm.Balotelli có lẽ là một trong những cá tính dị biệt nhất thế giới bóng đá
Dù ở trên sân cỏ hay ngoài đường phố, Mario luôn thể hiện nguồn năng lượng dồi dào, với hàng loạt những câu chuyện, những lời đồn đại vây quanh. Khi không được thi đấu, anh cau có, hậm hực. Nhưng khi bước lên chấm phạt đền, tâm tưởng anh như hóa đá. Kể từ khi đến với giải Ngoại Hạng Anh năm 2010, chưa bao giờ “Super Mario” thất bại trên chấm 11m. Lionel Messi, cầu thủ ghi nhiều bàn nhất trong lịch sử Barcelona, chiếc Giày Vàng châu Âu năm vừa rồi với số bàn thắng đáng nể, cũng chỉ đạt hiệu suất ghi bàn phạt đền 82%. “Đó là một cuộc đấu trí, giữa tôi và thủ môn”, Balotelli nói về thành tích đá phạt đền hoàn hảo đó. “Tôi biết cách để điều khiển tâm lý bản thân”. Bí mật nằm ở những bước chạy khoan thai tới điểm đặt bóng, điều khác lạ so với những pha bứt tốc mạnh mẽ trong các tình huống bóng sống. Anh chờ cho thủ thành phải phán đoán hướng sút của mình, rồi ngay trong khoảnh khắc thủ môn đổ người, anh sẽ sút vào hướng ngược lại. “Khi thủ môn di chuyển trước tôi, anh ta đã thua trong cuộc đấu trí”, Balotelli nói.
Mùa giải trước, Balotelli đã góp công đưa nửa xanh thành Manchester đến với danh hiệu vô địch giải Ngoại hạng – Chiếc cúp quốc nội quan trọng nhất của bóng đá Anh. Càng tuyệt vời hơn khi “The Citizens” làm được điều này ngay trước mũi kình địch cùng thành phố - M.U. City đã mang về hàng loạt những ngôi sao kể từ ngày Sheik Mansour bin Zayed al-Nahyan, một thành viên của Hoàng gia Abu Dhabi mua lại CLB 4 năm về trước. Kể từ đầu mùa Hè năm 2011 cho tới ngày đăng quang vào tháng Năm, Balotelli đã đáp lại mức giá 38,5 triệu USD bằng 13 bàn thắng, 2 trong số đó vào lưới United trong trận đại thắng 6-1 đánh dấu sự vươn lên trở thành “đại gia” đích thực của City. Sau bàn thắng đầu tiên, Balotelli đã ăn mừng theo cách không thể đặc biệt hơn: Anh vén áo thi đấu lên qua đầu, để lộ ra chiếc áo lót có in dòng chữ “WHY ALWAYS ME?” (Vì sao luôn là tôi? – dịch). Những ai không ưa anh coi đó là một hành động thể hiện sự tự cao tự đại, thô lỗ và đáng bị chỉ trích. Trái lại, Balotelli giải thích rằng, đó chỉ là một cách gửi lời của anh tới những kẻ thích xỉa xói anh, những paparazzi thích soi mói anh ngoài sân cỏ: “Hãy để tôi yên”.
Đó là một hi vọng hão huyền của Balotelli, bởi giờ đây anh đã thực sự trở thành một hình tượng được chú ý trên khắp “lục địa già”. Anh lôi cuốn không phải vì tài đá phạt đền, mà bởi không ai có thể lường trước anh đang nghĩ gì, sẽ làm gì. Anh phải ghi nhiều bàn thắng hơn (mùa giải trước, Balotelli đứng thứ 10 trên danh sách vua phá lưới, đứng sau hai tiền đạo của City là Sergio Aguero và Edin Dzeko). Anh nên tạo ra nhiều cơ hội hơn cho những đối tác trên hàng công như Aguero hay Dzeko để họ ghi bàn. Phong cách thi đấu của anh có thể phả lên đồng đội một sức mạnh tinh thần đáng kể, nhưng cũng có thể làm cho họ sao nhãng. HLV trưởng của City – cũng là người đã dìu dắt Balotelli trong suốt thời gian dài – Roberto Mancini đang cất anh trên băng ghế dự bị ngày một nhiều hơn, băn khoăn liệu cậu học trò sẽ gây ra những chuyện hồ đồ nào. Báo chí tràn ngập những câu hỏi liệu Balotelli có phiền toái hơn tài năng.
Thẻ đỏ và thẻ vàng, bầu trời xanh của City, màu thiên thanh của đội tuyển quốc gia Ý – màu áo anh được mặc từ năm 2008 – đã cho thấy hai bộ mặt của anh: Mario siêu phàm và Mario phiền phức. Như thể đa nhân cách, đó đều là những bộ mặt đầy màu sắc. Có một sắc màu của thần đồng 16 tuổi khi anh ký hợp đồng chính thức với “đại gia” Ý – Inter Milan. Có một sắc màu của những màn sương mù phủ kín đôi mắt anh, những sắc màu về một tâm tưởng u ám, những nụ cười ngọt ngào, những câu chuyện lá cải màu mè, những phong cách thời trang kỳ cục. Thế nhưng không có sắc màu nào ảnh hưởng sâu đậm tới cách hành xử của xã hội, nhiều lần làm lục đục thế giới thể thao bằng một thứ: màu da của Balotelli.
Là cầu thủ da màu đầu tiên khoác áo ĐTQG Ý, trong những trận đấu đầu tiên, Balotelli được “chào đón” bằng những tiếng giả khỉ hú, những lời lẽ nặng nề mang phong cách Ý bảo thủ: “Làm gì có người Ý da đen!”. Balotelli, một người gốc Ghana, sinh ra trên mảnh đất hình chiếc ủng và chưa bao giờ đặt chân tới châu Phi. Sự phân biệt chủng tộc vẫn tiếp diễn, mặc cho những bàn thắng nối tiếp nhau trong màu áo thiên thanh của anh. Trước khi Ý đối đầu với Anh trong khuôn khổ EURO 2012, tờ nhật báo Gazzetta dello Sport đã đăng một bức biếm họa mà trong đó Balotelli là chú King Kong gào rú trên đỉnh Big Ben. Trước những lời chỉ trích, Gazzetta đã phải tuyên bố: “Chúng tôi đấu tranh chống nạn phân biệt chủng tộc trên mọi sân cỏ”. Người Ý không mù màu, nhưng nền văn hóa cổ điển của họ không có chút tôn trọng nào dành cho người da màu. Sau khi ghi 2 bàn vào lưới Đức ở trận Bán kết cũng trong giải này, một tòa soạn có tiếng khác là Tuttosport ăn mừng chiến thắng bằng tiêu đề LI ABBIAMO FATTI NERI, tạm dịch là “Phủ màn đen lên mắt đối thủ” – Cái tít mang sắc thái đụng chạm đến vấn đề nhạy cảm kể trên.
Balotelli đánh dấu chiến thắng trước Đức, đưa Ý tới trận Chung kết, bằng cách chạy tới khán đài, ôm hôn mẹ nuôi Silvia – một phụ nữ da trắng nhỏ nhắn. Khuôn mặt bà tràn đầy sự hãnh diện và hạnh phúc. Đó là thời khắc đi vào trong trái tim phức tạp, ngông nghênh của Balotelli. Nó cũng là hình ảnh trả lời cho những câu hỏi nhức nhối đang bị chỉ trích trên cả đất Ý và Anh. Những người quan tâm say mê tìm hiểu về hoàn cảnh của Balotelli, không chỉ bởi tài năng và sự ngỗ nghịch, mà còn bởi câu chuyện của anh cũng là câu chuyện của cả châu Âu, của cả thế giới.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)