Tối thứ Tư, Tottenham đã chứng tỏ họ trưởng thành như một đội bóng lớn ở Champions League, không chỉ vì họ đã loại được AC Milan, không chỉ vì họ chơi ấn tượng ở vòng bảng, mà bởi Spurs đã học được cách sống còn trước áp lực của những trận cầu đỉnh cao và nhìn vào danh sách những đội có mặt ở tứ kết, chẳng ai biết được cuộc phiêu lưu của HLV Harry Redknapp và đội bóng của ông còn kéo dài đến đâu.
Chiến thắng sít sao sau hai lượt trận của Spurs nói lên nhiều điều. Họ đã chơi tấn công điên cuồng ở vòng bảng, đánh bại Inter Milan 3-1 vào đầu tháng 11, trình diễn thứ bóng đá say mê và cuồng nhiệt khiến nhiều khán giả ngất ngây. Nhờ vào những trận đấu vòng bảng đó, Gareth Bale đã khẳng định anh là cầu thủ trẻ triển vọng nhất châu Âu, trong khi Redknapp đã chạm một tay vào chiếc ghế HLV ĐT Anh sau Euro 2012. Nhưng chính trận hòa không bàn thắng với Milan mới cho thấy bản lĩnh đích thực của đội bóng áo trắng, rằng trong những tình huống cần thiết, họ có thể đứng vững trong suốt 90 phút, cho một trận hòa tẻ nhạt, nhưng hết sức cần thiết.Tottenham đã xuất sắc có mặt ở tứ kết nhờ lối chơi cực kỳ hợp lý
Tập hợp số đông trước khung thành, chấp nhận lối chơi tiêu cực và phòng ngự tử thủ, không ai tin Tottenham có thể làm được điều đó, nhất là trước hàng tiền đạo bao gồm Alexander Pato, Zlatan Ibrahimovic và Robinho. Giờ thì mọi nghi ngờ đã bị xua tan, khi Redknapp không hề để đội bóng của ông chơi tấn công như những tuyên bố đầy vẻ dọa nạt trước trận đấu, mà ngược lại, là thứ bóng đá chặt chẽ đến tẻ nhạt.
Trên thực tế, Tottenham chỉ có một lần sút trúng cầu môn đối phương và tỉ lệ giữ bóng của họ là 42%, nhưng Spurs đã thể hiện sự vượt trội của mình theo một cách khác. Những hậu vệ của Redknapp đã phòng ngự hết sức thông minh. Sandro trở thành một lá chắn từ xa. Peter Crouch gây ra đủ áp lực, nhất là nhờ những đường chuyền dài, để hàng thủ Milan không dám dâng lên quá cao. Đám đông ở White Hart Lane đã hoan hô vang dội khi Bale được tung vào sân ở phút 65, nhưng ngay cả sự xuất hiện của anh, một tiền vệ chỉ hướng lên phía trước, cũng không gì khác ngoài mục đích gia cố cho hàng phòng ngự.
Bale, còn vài tuần nữa mới bình phục hoàn toàn, đóng một vai trò cần cù, cẩn trọng và ưu tiên trước hết cho phòng ngự bên cánh trái trong gần nửa giờ đồng hồ còn lại. Không hề bị ảnh hưởng bởi kỳ vọng về tốc độ, những pha phối hợp chớp nhoáng và cơn mưa bàn thắng từ các CĐV trên sân, Tottenham, mà Bale chính là biểu tượng, thay đổi hẳn phong cách, lùi sâu, giữ cự ly đội hình hợp lý và hướng đến điều quan trọng nhất: một trận hòa.
Biết rõ phải làm gì
Nghiêm túc mà nói, không nhiều người nghĩ cả hai đội sẽ không ghi được bàn nào trong trận đấu tối thứ Tư, khi Milan không giấu giếm quyết tâm với đội hình 3 tiền đạo, còn Spurs cũng đủ mặt Rafael van der Vaart, Aaron Lennon và Crouch. Nhưng rồi đội bóng dẫn đầu Serie A đã nhận ra, sau 45 phút đầu tiên, rằng họ đang đâm đầu vào một bức tường đá. Sự khác biệt giữa một đội bóng biết chính xác phải làm gì để đi tiếp và một đội loay hoay không biết nên tấn công hay nên phòng ngự đã được Tottenham thể hiện thật rõ ràng, so với Arsenal ở Nou Camp tối thứ Ba.
Thật vậy, Milan đã tới London với ý thức rõ ràng rằng họ phải chiến thắng và là một đội bóng hoàn toàn khác so với gương mặt đầy thất vọng ở lượt đi. Nhưng Tottenham chuẩn bị để không phải chơi đôi công, như chính HLV Massimiliano Allegri có lẽ đã chờ đợi. Trái lại, họ cố gắng phong tỏa Kevin Prince Boateng và Mathieu Flamini, hai nguồn cung cấp chính cho mặt trận tấn công của đội khách, và cương quyết bám giữ nguyên tắc chơi vững vàng trên khắp mặt sân.
Đó cũng không phải là trận đấu một chiều. Milan không đủ nhân lực và sự lãng mạn để xé tan hàng thủ các đội bóng Anh như Barcelona từng làm và Spurs hoàn toàn tỏ ra thoải mái khi không chế những tiền đạo của đối phương. Cũng có những khoảnh khắc họ phải lo lắng, nhất là do thủ thành Heurelho Gomes, người đã chơi vừa hay vừa tệ. Phút trước anh lao ra và phạm một sai lầm khiến William Gallas phải cứu bóng trên vạch vôi, nhưng phút sau, Gomes lại nhảy lên để cứu một quả tạt cực hiểm giữa lúc đội nhà đang hứng chịu áp lực cực lớn.
Sự căng thẳng lên cao đến mức có thể cảm giác được bằng các giác quan vật chất. Redknapp đã phải thở gấp và vội vã rời sân ngay sau hồi còi chung cuộc, bỏ lại sau lưng cuộc ăn mừng bất tận của các học trò và những CĐV, nhưng Spurs của ông đã đứng vững, từ đầu đến cuối. Thật ra, cũng phải nói thêm rằng Milan đã chơi quá bình thường và ghi bàn vào lưới Tottenham không phải là điều quá khó khăn. Wolves làm được điều đó 3 lần hôm Chủ nhật, nhưng trong 3 tiếng đồng hồ quần thảo với Tottenham, Milan đã thất bại.
Nhưng điều đó không phủ nhận được sự trưởng thành của đội bóng Anh. Không cầu thủ nào trong đội hình Spurs mắc sai lầm ngớ ngẩn như Cesc Fabregas, không ai phải nhận chiếc thẻ đỏ vô duyên như Robin van Persie và cũng không ai nghĩ rằng họ phải tấn công, phải ghi bàn vào lưới Milan thì mới có thể đi tiếp. Với các CĐV áo trắng, lúc này đây không có gì lý tưởng hơn là so sánh mình với những kình địch Arsenal, nhưng có lẽ giấc mơ của họ không chỉ dừng lại ở đó.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)