Huấn luyện viên Luis de la Fuente vẫn sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, nhưng đã thực hiện một số sự thay đổi nhân sự trong đội hình xuất phát so với trận gặp Đan Mạch cách đây ít hôm. Alex Grimaldo nhường lại vị trí hậu vệ trái cho Marc Cucurella; Mikel Merino thế chỗ của Pedri ở vai trò hộ công; trong khi đó, Alex Baena đá tiền vệ tấn công lệch trái, và De la Fuente dịch chuyển Mikel Oyarzabal sang cánh đối diện, lấp vào khoảng trống mà Lamine Yamal để lại do chấn thương.
Lâu lắm rồi, đội hình xuất phát của Tây Ban Nha mới không có bất kỳ cầu thủ nào của hai “ông lớn” là Barcelona và Real Madrid. Dù có những xáo trộn như thế, nhưng La Roja vẫn duy trì được triết lý, nhịp chơi hài hòa, với rất nhiều mảng miếng tấn công đa dạng. Cả trận, họ kiểm soát bóng lên tới 67%, tung ra đến 30 cú sút (10 lần trúng đích), thực hiện 636 đường chuyền, và mang về 3 bàn thắng.
Tây Ban Nha còn được chơi hơn người từ phút 76 khi trung vệ Strahinja Pavlovic nhận thẻ đỏ trực tiếp sau tình huống truy cản Mikel Oyarzabal ngay rìa vòng cấm. Nếu bóng không 2 lần chạm khung gỗ, Alvaro Morata không sút hỏng phạt đền, và các chân sút của La Roja không bỏ lỡ nhiều thời cơ khác, thì tỉ số còn có thể khủng khiếp hơn.
Tại Nuevo Arcangel ở Cordoba, Tây Ban Nha không chỉ giành chiến thắng để xây chắc ngôi đầu bảng A4 UEFA Nations League năm nay, qua đó sớm giành quyền vào tứ kết, mà họ còn thắng đẹp và thuyết phục. Luis de la Fuente cho thấy khả năng ứng biến tài tình của mình, điều chỉnh nhân sự hiệu quả, và duy trì một guồng máy chiến thắng ổn định.
Dù không có những nhân tố chạy cánh tốt nhất như Lamine Yamal hay Nico Williams, nhưng Tây Ban Nha vẫn phá nát hai biên của Serbia khi các gương mặt thay thế là Mikel Oyarzabal và Alex Baena đã hoàn toàn tốt nhiệm vụ. Nơi trung tuyến, dù mất đi Rodri, song Martin Zubimendi là giải pháp đóng thế không tồi. Trong khi đó, Mikel Merino cũng đảm nhiệm hiệu quả vai trò hộ công.
Huấn luyện viên Dragan Stojkovic đủ lọc lõi để hiểu sức mạnh của Tây Ban Nha là lớn đến đâu, nhất là khi họ còn có điểm tựa sân nhà. Chính vì lẽ ấy, ông đã bố trí đội hình theo sơ đồ 5-3-2, chủ trương phòng ngự lùi sâu, và chờ đợi cơ hội từ những tình huống phản công. Nhưng thực tế, trước khả năng pressing tầm cao, giữ cự ly đội hình hợp lý, cầm bóng quá tốt của Tây Ban Nha, Serbia lên bóng rất khó khăn, và cả trận chỉ có nổi 3 cú sút (1 trong số đó trúng mục tiêu).
Tuyệt vời, Pedro Porro!
Nhìn tổng thể, các phòng tuyến của Tây Ban Nha ở trận này đều đáp ứng tốt những yêu cầu được giao, trong đó Pedro Porro là một trong những gương mặt để lại ấn tượng nhiều nhất. Với vai trò hậu vệ phải, cầu thủ thuộc biên chế Tottenham Hotspur là nhân tố thay thế Dani Carvajal - người dính chấn thương dài hạn và chưa hẹn ngày trở lại.
Pedro Porro chính là người đã rót đường bóng có điểm rơi chuẩn chỉ, giúp Aymeric Laporte bật cao đánh đầu mở tỉ số ngay phút thứ 5. Ngoài pha kiến tạo trên, hậu vệ 25 tuổi này chạm bóng 114 lần, tung ra 67/79 đường chuyền chính xác (tỉ lệ 85%), tạo 6 đường chuyền quyết định, 4/10 quả tạt đúng địa chỉ, 5/8 tình huống thắng tranh chấp tay đôi, 1 lần giải vây, 2 lần đánh chặn, và có 2 cú tắc bóng.
Pedro Porro không chỉ đảm đương tốt khâu phòng ngự, mà anh còn liên tục di chuyển quá nửa sân, khoét vào cánh trái của Veljko Birmancevic, dấn sâu xuống đáy biên, rồi đưa ra các giải pháp chuyền bóng phối hợp. So với Marc Cucurella phía đối diện, trận này, Porro chơi bùng nổ và ấn tượng hơn rất nhiều.
Màn trình diễn chói sáng của Pedro Porro giúp Luis de la Fuente vơi bớt nỗi toan lo nơi vị trí hậu vệ phải. Ngoài Porro, trong đợt tập trung này, trong tay De la Fuente còn 1 gương mặt khác, có thể chơi ở biên phải hàng phòng ngự, đó là Oscar Mingueza, cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo La Masia lừng danh của Barcelona và hiện đầu quân cho Celta Vigo.
Tín hiệu tích cực từ những kép phụ như Pedro Porro, người có số lần khoác áo đội tuyển quốc gia chưa qua con số 10, cho thấy Tây Ban Nha dưới kỷ nguyên Luis de la Fuente vẫn dồi dào nhân lực, đủ sức ứng biến trước nghịch cảnh, và còn rất nhiều tiềm năng chưa khai phá hết.